Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

Chương 375




Gần đây Hồ Trân Trân thật sự rất bận rộn.

‘Ca Vương’ đã đi đến hồi kết, hoạt động người tốt việc tốt cũng dần kết thúc, cũng cần xác thực lại tính chân thật của những việc làm tốt gần đây.

Đội ngũ tham gia kiểm soát sa mạc hoá cũng bắt đầu xuất phát, lúc sau cần phải chi ra một số tiền rất lớn để dành cho chi phí ăn ở.

Cũng may Hồ Trân Trân vẫn còn trả nổi số tiền này.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều đoàn làm phim chú ý đến khung cảnh xung quanh trường quay của Ảnh Thị Giang Hồ đẹp như thế nào.

Và tương ứng với đó là ngày càng có nhiều đoàn làm phim đến đây quay phim.

Chỉ cần dựa vào phí thuê trường quay và phí ăn ở của đoàn làm phim khác thôi, thì cũng đủ để Hồ Trân Trân trả được chi phí ăn ở cho đội tham gia kiểm soát sa mạc rồi.

Đoàn làm phim ‘Nhị Lang Thần Quân’ đã đóng máy, đạo diễn Lộ cùng đoàn làm phim đang tất bật đẩy nhanh công tác hậu kì, và chuẩn bị cho kế hoạch tuyên truyền.

Mặc dù bận rộn nhưng mọi thứ diễn ra rất có trình tự và quy luật.

Rất nhiều việc có thể giao cho cấp dưới xử lí, Hồ Trân Trân chỉ cần phủi tay làm chưởng quầy nhàn nhã mà thôi.

Khi nào có những vấn đề nghiêm trọng, thì mới đưa đến tay cô để xử lý.

Thông thường những việc thường ngày đều giao cho giám đốc của Ảnh Thị Giang Hồ xử lí.

Điều Hồ Trân Trân bận rộn chính là chuyện liên quan đến giải thưởng.

Đồ Long và Thung Lũng Ác Nhân đều được đề cử cho giải thưởng Kim Bách Hợp ở trong nước.

Tổng cộng có sáu bộ phim truyền hình được lọt vào danh sách đề cử bộ phim được yêu thích nhất, trong đó phim của Ảnh Thị Giang Hồ đã chiếm đến hai bộ rồi nên khá nổi bật.

Giải thưởng Ảnh Đế và Ảnh Hậu cũng là một giải thưởng rất quan trọng đối với những diễn viên.

Trong công ty cũng có diễn viên được đề cử cho hạng mục này, nên mọi người đều tất bật chuẩn bị.

Cũng may Hồ Trân Trân là bà chủ của thương hiệu Kỷ Tiên Sinh, nên tất cả các nghệ sĩ không cần quá lo lắng về lễ phục của mình.

Nhưng trong số họ có rất nhiều người còn chưa từng đi thảm đó bao giờ, nên phải dành nhiều ngày luyện tập chăm chỉ trong các lớp học của công ty.

Giải thưởng Kim Bách Hợp lần này cũng mời Hồ Trân Trân.

Đương nhiên, cô được mời với vị trí là một trong hai trăm vị giám khảo.

Ngoài việc tránh bị nghi ngờ cho việc thiên vị cho bộ phim truyền hình của công ty mình ra, thì mấy ngày nay Hồ Trân Trân đều bận rộn xem những bộ phim có trong đề cử để quyết định xem nên bình chọn cho bộ phim nào.

Chờ đến khi giải thưởng Kim Bách Hợp diễn ra, khi đến hiện trường Hồ Trân Trân cũng nhận ra hết tất cả minh tinh ở đây.

Dù trước đây cô có thích xem phim truyền hình thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không thể xem nổi nhiều bộ đến như vậy, cô thực sự không có ấn tượng quá nhiều đối với các minh tinh trong giới giải trí, chỉ nhớ mặt một vài người mà thôi.

Nhưng hiện tại không giống như thế, Hồ Trân Trân có thể kể tên hết những người đến trước mặt cô chào hỏi.

“Xin chào Hồ tổng.”

Trước khi lễ trao giải chính thức bắt đầu, Hồ Trân Trân ngồi ở vị trí bên phải, bên trái cô là những diễn viên điện ảnh và truyền hình nổi tiếng.

Chờ đến thời điểm bắt đầu phát sóng trực tiếp, thì camera sẽ lia khắp khu vực ở đó.

Trong tình huống như vậy những người nói chuyện với Hồ Trân Trân đa số đều là những người nằm trong hội đồng ban giám khảo, ngẫu nhiên có vài diễn viên đi qua chỗ cô, nếu nhận ra cô thì họ sẽ chào hỏi vài câu.

Nên việc chào hỏi cũng trở thành điều ngẫu nhiên.

Vì vậy Hồ Trân Trân cũng nói vài lời với những diễn viên nhỏ có kỹ năng diễn xuất ổn định nhưng chưa được nổi tiếng vài câu.

“Xin chào, anh đóng vai nhân vật Xuân Sinh rất tuyệt vời đấy.”

Nam diễn viên đi ngang qua có chút khẩn trương khi chào hỏi Hồ Trân Trân, khi nghe được những lời này của cô có chút bất ngờ rồi mỉm cười.

“Cảm ơn ngài, tôi không ngờ ngài sẽ xem bộ phim đó.”

Thoạt nhìn nam diễn viên chào hỏi với Hồ Trân Trân khoảng ba mươi tuổi, vì bảo dưỡng không quá tốt nên có vài nếp nhăn xuất hiện.

Nhưng gương mặt của anh ta rất giản dị nên thích hợp đóng vai chính trong các phim truyền hình địa phương.

“Rất xuất sắc.”

Hồ Trân Trân khen ngợi anh ta một câu, rồi âm thầm ghi nhớ tên của người này.

Người có ngoại hình như thế này trong Ảnh Thị Giang Hồ vẫn chưa có, nếu có cơ hội cô cũng muốn hợp tác với anh ta một chút.

Khi lễ trao giải bắt đầu, Hồ Trân Trân cũng trở nên tập trung hơn.

Sau khi đi thảm đỏ xong, cô thấy các diễn viên và đạo diễn nhà mình đang ngồi ở bên trái, tất cả mọi người đều tập trung lại một khu như gà con sưởi ấm vậy.

Không nói đến chuyện khác thì làm vậy sẽ thuận tiện hơn trong việc tìm người.

Nếu có ai nhận được giải thưởng Hồ Trân Trân chỉ cần nhìn về phía đó, là có thể thấy được phản ứng của mọi người rồi.

Lễ trao giải bắt đầu với những giải thưởng dành cho diễn viên trẻ.

Khi giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất được công bố, Hồ Trân Trân đã nhìn thấy bên phía diễn viên của Ảnh Thị Giang Hồ có một cậu trai trẻ đứng lên.

Hồ Trân Trân nhận ra cậu ta, cậu ta đóng vai tiểu ác nhân Đồng Chùy trong bộ phim Thung Lũng Ác Nhân.

Vừa bắt đầu đã nhận được cúp mang về rồi.

Đây cũng giống như một dấu hiệu tốt, chứng tỏ tối nay mọi người sẽ không trắng tay ra về.

Sự thật đúng là như thế.

Sau khi phần trao giải bắt đầu, dường như nó đã trở thành màn trình diễn riêng của các diễn viên Ảnh Thị Giang Hồ.

Ngoại trừ một vài vai phụ ra, thì tất cả những giải thưởng quan trọng khác đều là người trong nhà cạnh tranh với nhau.