Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

Chương 323




Cuộc họp bắt đầu với bài phát biểu của lãnh đạo.

Chủ yếu nói về những hỗn loạn trong giới giải trí vài năm gần đây.

Công ty của Hồ Trân Trân mới thành lập không bao lâu nhưng lại có những quy củ rất tốt, ngày thường cũng sẽ phê bình những nhân viên và nghệ sĩ dưới trướng của mình nếu họ làm sai về mặt này cô luôn thẳng thắn chứ không có vấn đề gì cả.

Nhưng ở trong phòng hội nghị, lại chẳng có mấy người có thể thẳng lưng như cô.

Những vị lãnh đạo lớn nói càng tỉ mỉ chi tiết thì có rất nhiều người cúi đầu xuống.

Bắt đầu từ vấn đề thuế cho đến những tội hình sự không thể tha thứ, những lời này cho dù có phát biểu ở đâu thì nó cũng gây sốc cho rất nhiều người.

“Theo những gì tôi đã tìm hiểu, đa số những vị đang ngồi ở đây đều không có những sai phạm gì lớn cả.”

“Nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tất cả công ty đều không có vấn đề, mong các vị hãy kiểm tra lại và xử lý những vấn đề này trong vòng ba ngày, ba ngày sau, chúng tôi sẽ tiến hành xử lý những công ty còn sai phạm.”

Ý tứ trong lời của vị lãnh đạo lớn rất rõ ràng.

Chắc là họ cũng phát hiện nhiều công ty đang có một số vấn đề nhỏ, cho nên đã cho tất cả mọi người cơ hội để sửa chữa.

Nếu trong thời gian quy định mà không sửa chữa được những lỗ hổng này thì sẽ tuân theo quy định ban đầu.

Hồ Trân Trân ở trong lòng cảm thán một chút.

Chắc bây giờ ở cơ quan thuế sẽ có một hàng dài đây.

Cô đang thất thần một chút mà không nghĩ tới giây tiếp theo công ty mình đã bị lãnh đạo gọi tên.

“Ảnh Thị Giang Hồ của Hồ tổng đã làm rất tốt, tôi đã nhìn báo cáo thuế thì thấy công ty của Hồ tổng đã tự giác đóng thuế mà không cần một lời nhắc nhở nào, không giống như một số công ty phải để bên cục thuế hối đến ba bốn lần mới bằng lòng đi nộp thuế.”

Lời nói này như một lời nhắc nhở và cũng là một lời cảnh cáo.

“Những công ty từ chối hợp tác với việc đóng thuế chắc chắn sẽ không có tên trong danh sách tham dự cuộc họp lần này, các vị hãy coi như đây là một lời cảnh cáo và điều chỉnh lại hành vi của mình sao cho phù hợp.”

Nói xong lời này lãnh đạo còn nhìn qua Hồ Trân Trân rồi mỉm cười.

Hồ Trân Trân có chút trở tay không kịp nên chỉ kịp nở nụ cười và gật đầu với vị lãnh đạo đó.

Sau đó liền nghe vị lãnh đạo đó nói tiếp: “Kế hoạch Trời Quang cần vài người dẫn đầu, tôi nghĩ Hồ tổng sẽ nguyện ý là người đầu tiên dẫn đầu cho kế hoạch này.”

Đây là dứt khoát cho Hồ Trân Trân một cơ hội đây mà.

Mắt cô sáng lên rồi ngay lập tức trả lời.

“Đương nhiên tôi sẽ nguyện ý rồi, Ảnh Thị Giang Hồ sẽ luôn tình nguyện phối hợp với các công tác của chính phủ đề ra.”

Hồ Trân Trân rất sảng khoái đồng ý, ở phương diện này thì công ty cô không có một nhược điểm nào cả.

Nhưng trong lời của vị lãnh đạo là sẽ có vài người dẫn đầu nhưng chưa được công bố, chuyện này rõ ràng có thể thu được lợi ích, mặc kệ ngày thường mối quan hệ có như thế nào đi chăng nữa, đến lúc cạnh tranh thì phải cạnh tranh.

Lý tổng ngẩng đầu lên, chờ Hồ Trân Trân nói xong thì lịch sự đề cử chính bản thân mình.

“Những năm gần đây Ảnh Thị Trung Nam vẫn luôn tích cực phối hợp với các công tác của chính phủ, đặc biệt ở phương diện thuế chúng tôi vẫn luôn nộp đầy đủ chứ không có kéo dài, còn ở phương diện quản lý nghệ sĩ……”

Lý tổng nói rất lưu loát thái độ cũng rất tự tin, vị lãnh đạo lớn cúi đầu nhìn lướt qua tư liệu những điều ông ta nói quả thật đúng là sự thật, nên cũng không tiếc lời khích lệ.

“Rất tốt những năm gần đây Ảnh Thị Trung Nam cũng làm không tồi chút nào, kế hoạch Trời Quang này cần một người lãnh đạo tốt như Lý tổng.”

Chỉ trong vòng hai phút mà đã chọn được hai người dẫn đầu rồi làm cho những người còn lại không khỏi nóng lòng.

Lãnh đạo đã nói là muốn chọn vài người dẫn đầu, nhưng theo lý mà nói số lượng chắc chắn sẽ không vượt qua năm người, thậm chí có khả năng chỉ có ba người mà thôi.

Cơ hội đã bày ra trước mắt rồi mà trơ mắt nhìn nó bị cướp đi, những vị chủ công ty khác sao mà không nóng nảy được chứ.

Bọn họ chỉ hận hằng ngày mình không làm tốt công tác nộp thuế nên trong lòng không có đủ sự tự tin, cũng không dám đứng lên tự đề cử chính mình như Lý tổng.

Đây cũng chính là sự thật.

Ở đây nhiều người như vậy, luôn có mấy người không biết xấu hổ, lúc này lại xung phong nhận công việc này trở thành người dẫn đầu.

Tuy những lợi ích có được khi trở thành người dẫn dầu cho dự án này chưa được đề cập đến, nhưng đối với mọi người mà nói một khi vị lãnh đạo lớn đã đề cập đến kế hoạch này thì việc trở thành người lãnh đạo cho kế hoạch Trời Quang chẳng có hại gì cả.

Một nhóm người to lớn mỗi người đều có mỗi suy nghĩ riêng cho đến khi kết thúc cuộc họp.

Sau khi cuộc họp kết thúc vị lãnh đạo lúc nãy phát biểu đã cố ý mở lời mời những người dẫn đầu ở lại dự một cuộc họp nhỏ.

Sau khi biết được còn có một cuộc họp nhỏ diễn ra sau đó, những vị chủ công ty rời đi chỉ hận không thể tự đề cử bản thân mình lúc nãy.

“Sớm biết thế thì tôi đã tự đề cử bản thân mình rồi.”

Khi bước ra khỏi cổng chính Hoàng tổng của Giải Trí Phi Thường lẩm bẩm vài câu, hiển nhiên là không cam lòng.

Ông chủ công ty đang đi bên cạnh ông ta nghe vậy liền bật cười.

“Thôi đi, nếu có thể tự đề cử đi chăng nữa thì ông có đủ can đảm để mở miệng đề cử bản thân mình sao?”

Ngụ ý của ông ta cũng rất rõ ràng.

Còn không phải là do có tật giật mình trong lòng biết công ty của mình có vấn đề, nên mới không dám giơ tay lên làm người dẫn đầu dự án hay sao?