Xuyên Sách Tôi Được Nam Chính Sủng Nịnh Vô Đối

Chương 19: Chương 16






Lỡ lời mà Bạc Hạ Cửu gọi luôn tên thân mật, mặt cô nóng lên tay rót lấy li nước cam rồi đưa cho Tiêu Dạ.

Anh nhận lấy uống một lần liền hết li nước cam.
"Bộ quần áo này là của ai vậy?" Tiêu Dạ đặt li xuống bàn quay qua hỏi cô, Bạc Hạ Cửu thấy anh uống hết bèn cầm cốc đi rửa "Vốn là mua cho ba nhưng ba mẹ lại không qua đây nên tôi vẫn giặt thường xuyên rồi cất vào tủ.

Đồ mới cả đấy"
"Ừ" Tiêu Dạ như nhẹ nhõm hẳn, tay vốn muốn vòng qua ôm lấy cô nhưng cô lại bước lên phía trước không biết người đằng sau tính làm gì.

Chợt nhớ ra Bạc Hạ Cửu quay đầu nói "Mai thứ 7 không đi học, chăn gối của trong phòng tôi sắp xếp rồi.


Ngủ sớm đi, ngủ ngon!"
Cánh cửa đang tính đóng lại bị giữ lại, cô nhìn thì thấy Tiêu Dạ đang giữ chặt cửa không cho cô đóng.

Tiếp theo liền dùng chút sức đẩy cửa, cô muốn nói nhưng Tiêu Dạ đã chặn miệng nói trước "Đi ngủ, ngủ chung"
Cái gọi là liêm sỉ con người của anh đều bị quăng sạch không chừa lại một miếng.

Ngủ chung đã đành còn là khác giới, nói Tiêu Dạ con gái đi sẽ ngủ cùng giống Sở Mộc Vi "Tiêu Dạ...."
"Gọi Dạ đi"
"!!!" Cái gì mà gọi Dạ đi, cậu ta chơi trò làm nũng với cô đó hả? Nhưng nhìn mắt anh mơ hồ mặt lại vì chất cồn ngấm sâu mà vẫn hơi đỏ đỏ một mảng, cuối cùng là vẫn phải mềm lòng mà thở dài "Đợi tôi đi tắt điện" Tiêu Dạ gật đầu ngoan ngoãn ngồi lại giường chờ cô.
Tắt xong đèn điện trong phòng dành cho khách, Bạc Hạ Cửu quay lại phòng đã thấy dáng người thanh tịnh ngồi xuống chiếc giường làm lõm xuống một phần.
Quả thật người đẹp vì lụa, Tiêu Dạ trong bộ đồ ngủ màu trầm thật rất hợp tính cách lẫn thân hình, da trắng nhưng không hề yếu ớt, nhìn một lần càng muốn nhìn thêm lần nữa.
Nếu có cô gái nào nhìn anh mặc trên mình bộ đồ ngủ ngồi trước mắt đảm bảo chết trong hạnh phúc.

Thật muốn lôi điện thoại ra chụp lấy một tấm ảnh.
"Lại đây" Tiêu Dạ nhìn cô đang chằm chằm ánh mắt hướng tới mình, môi lại khẽ nhướn lên.

Bạc Hạ Cửu bật đèn ngủ lên tắt lấy đi đèn chính, bước tới lại gần.


Vốn là muốn lấy chiếc gối để ngăn cách nhưng giường cô cũng chỉ đủ nằm đc lấy hai người nếu để chèn gối ở giữa có khi tối ngủ cô sẽ lăn xuống đất.

Ủy khuất cũng chỉ đành nằm xuống đắp lấy chăn chơi điện thoại.
Tiêu Dạ nhìn bóng lưng cô đưa về phía mình, một khoảng lưng được lộ ra một chút vì thiết kế chiếc váy hai dây tất nhiên vai cùng chiếc gáy sẽ lộ ra, ngoài ra những vết tích hôm đó vẫn còn mờ mờ chưa tan hết.

Say rượu đúng là khiến con người chả tự chủ được gì nhiều, tay của anh bắt đầu sờ lên chiếc gáy có lấy một dấu hôn mờ lướt qua như chiếc lông vũ chạm vào nhẹ nhàng khiến Bạc Hạ Cửu cả người thoáng run lấy một cái.
"Gì vậy?" Bạc Hạ Cửu gắng không chấp lấy tên say rượu sau lưng mà dò hỏi, vậy mà tay anh vẫn lướt qua làn da nhẵn nhụi "Tiêu Dạ!!"
"Gọi Dạ" Tiêu Dạ liền đáp
"Dạ, rất ngứa đừng chạm" sai lầm, đây là sai lầm.

Đáng lẽ không lên tin tên đần thối Tôn Thắng kia mà đưa Tiêu Dạ về.
Tiêu Dạ đã dừng, thở phào được ba giây thì eo lại bị ôm siết lấy.

Anh còn cố ý phả hơi nóng lên chiếc cổ mẫn cảm của Bạc Hạ Cửu, hận không thể một đấm khiến ăn lăn ra ngất được "Chụp một bức ảnh đi"
Chụp một bức ảnh đi là điều có thể nói dễ dàng à? Cả người Bạc Hạ Cửu rùng mình, có nên đập chết cậu ta không?
Tiêu Dạ với lấy chiếc máy cô, chụp một tấm.

Rồi xem qua, bức ảnh quả thực rất bắt mắt, trong tấm ảnh khuôn mặt cô có lấy một nửa xinh đẹp, đây còn là camera thường, còn trên vai cô là mái tóc đen mượt rũ xuống dưới hai con mắt phượng đầy sự sủng nịnh.


Chỉ lộ ra đôi mắt nhưng nhìn vào đã thấy đây là cực phẩm rồi.

Bức hình muốn bao nhiêu ám muội liền có bấy nhiêu.
"Muốn đổi vế một chút không?"
"Đổi vế gì a"
Tiêu Dạ ôm cô ngồi lên, Bạc Hạ Cửu có chút giật mình xong trên môi lại thấy mềm mại.

Vẫn là một nụ hôn rơi xuống Tiêu Dạ nhanh tay chụp lấy một bức nhưng chỉ là lấy được nửa khuôn mặt từ sống mũi đi xuống.
Không phải lần đầu Tiêu Dạ hôn cô nữa rồi nhưng vẫn thoáng run qua một cái.

Người này thật biết mượn rượu làm càn.
Hai tấm ảnh siêu kích thích ra đời.
Một lúc sau thấy anh chỉnh sửa bức ảnh một chút xong liền gửi qua máy của mình lấy hai tấm "Đăng weibo được không?" vẫn gắt gao ôm lấy cô vào ngực mà ân cần hỏi ".....tùy cậu" dù sao cũng chẳng ai thấy khuôn mặt cô, bản thân liền chẳng lo sợ.
Chỉ là Tiêu Dạ đăng xong, diễn đàn của 11h đêm liền bùng nổ.