===========
Lời của dì hai Dư Dao tự nhiên là toàn bộ nghe được.
Nhưng Dư Dao làm bộ không biết, cô muốn nghe Khương Lệ Mai nói một chút cái nhìn của bà.
" Mẹ, dì nói cái gì? " Dư Dao chớp đôi mắt to có chút vô tội nhìn Khương Lệ Mai.
Khương Lệ Mai cũng không biết tin hay không, chỉ nhìn chằm chằm con gái một cái, rồi bắt đầu nói về đối tượng mà Tào Quế Phương đã giới thiệu cho con gái bà.
Cho dù điều kiện người nọ phi thường tốt, nhưng Khương Lệ Mai cũng không lộ ra ý tứ muốn Dư Dao gả đi.
Suy nghĩ của Khương Lệ Mai rất đơn giản, nhà mình không phải nghèo đến mức ăn không nổi cơm, không cần phải gả con gái để đổi lấy tiền sính lễ.
Cứ chọn người phù hợp là tốt nhất.
Đương nhiên nếu như điều kiện tốt, người lại thích hợp vậy thì càng tốt, " Miệng của dì hai con chỉ đáng nghe khoảng bảy tám phần thôi, càng khen ngợi thì càng chứng tỏ là nhận được lợi ích.
Con cũng lớn rồi, cảm giác của con thế nào? "
Bà là mẹ của Dư Dao, nhưng không có khả năng quan tâm hài tử cả đời.
Sau khi gả cho người khác, con cái phải có chính kiến của riêng mình.
Dư Dao nhận ra thâm ý trong lời nói của mẹ, trong lòng dâng lên một loại cảm giác khác thường.
Khi nghĩ lại về người mà dì hai giới thiệu, Dư Dao híp mắt lại, rồi nói: " Người tên Lưu Dương mà dì hai giới thiệu, con đã nghe nói qua, nghe nói anh ấy vẻ ngoài rất tuấn tú, nhiều cô gái còn lén lút đứng trước cửa ủy ban xem anh ấy.
Con nghĩ người như vậy hẳn là không tệ đi, bằng không sao mọi người lại thích anh ấy đến thế? "
Khương Lệ Mai vừa nghe lời này sắc mặt càng thêm khó coi, cái này mà gọi là không tệ?
" Con nói cho mẹ biết, con nghe được hắn là cái dạng gì? "
Nhìn phản ứng của Khương Lệ Mai, Dư Dao biết mình đã nói đúng.
Không có một người mẹ chân chính quan tâm đ ến con gái mình lại muốn con gái mình vội vàng bắt đầu một cuộc hôn nhân.
Khương Lệ Mai nói chuyện có khó nghe hơn nữa, bà cũng thật lòng là vì muốn tốt cho Dư Dao.
Cho nên Dư Dao càng khen đối phương, bà mới có thể sinh ra hoài nghi đối với Lưu Dương nhiều hơn.
Lưu Dương là nam chính trong cuốn truyện niên đại này, theo lý mà nói nam chính hẳn là ưu tú ở mọi phương diện, đáng giá để một cô gái phó thác.
Nhưng mà, câu chuyện này lại thuộc về thể loại nam chính "lãng tử hồi đầu", kết thúc với việc nam chính đứng trên đỉnh cao và sống cô đơn suốt quãng đời còn lại.
Loại truyện này thường không thiếu cảnh nam chính thăng quan tiến chức, kiếm được tiền và bỏ vợ.