Xuyên Sách Lục Tổng! Đừng Lại Đây

Chương 10: Chương 10





Khóa xong trang cá nhân cô thở một hơi dài, cứ tiếp xúc gần với Lục Mặc Vũ là sẽ gặp toàn những chuyện xui xẻo gì đâu.

Lần này thì hay rồi, bị các nữ sinh trong trường nhắm tới, tháng ngày đi học sau này sẽ rất chông gai đây, còn chưa nói Hướng Ly Tâm kia, chắc hằng ngày tới lớp xé xác cô ra mất.

Không được! Nhất định phải nghĩ biện pháp thôi, không thể để như này được, học chung lớp ngồi chung chỗ, dù cô giữ khoảng cách đến mấy thì vẫn không thể thoát khỏi có liên quan cùng nhau.

Cốc cốc
Đang ngồi suy nghĩ miên man thì nghe thấy tiếng gõ cửa, ra mở cửa thấy mẹ Diệp khuôn mặt có vài phần nghiêm túc, cảm giác như có biến, không lẽ tối nay đi về muộn bị mẹ phát hiện rồi ư? Giọng nói có hơi khẩn trương hỏi.

"Mẹ gọi con có chuyện gì vậy ạ"
"Kì nghỉ đông này ba mẹ cùng thông gia đi du lịch, tuần sau mẹ sẽ đưa con tới ở với chị gái vài hôm"

"Mẹ, không cần đâu ạ, con đã lớn rồi ở nhà một mình có thể tự lo, qua bên đó con thấy sẽ làm phiền sự riêng tư của anh chị"
Dù Diệp Vi Nhã nói chuyện rất lễ phép, câu nói cũng rất hiểu chuyện nhưng Diệp phu nhân nghe xong lại thoáng lên tia không vui.

"Con càng lớn càng có nhiều lí do đối lại với sự sắp xếp của mẹ nhỉ"
"Dạ con không có"
"Vậy chuẩn bị quần áo đi, thứ hai tuần sau theo mẹ tới nhà chị"
Nhìn Diệp phu nhân đi ra cửa, cô nằm phịch xuống đệm thở dài thườn thượt, đầu óc nghĩ ngợi những chuyện trên mây một hồi rồi ngủ thiếp đi.

Hai ngày sau ba mẹ đưa cô đi tới nhà chị gái, từ lúc cô xuyên sách tới, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chị gái của mình, Tử Nhi có vài nét khá giống với cô, nhưng phong thái lại rất hài hòa, nhẹ nhàng, giọng điệu nói chuyện làm cho người khác cảm nhận được cô ấy là một người tinh tế.

Ba mẹ xuống xe nén lại vài phút nói chuyện rồi lập tức trở về, cô cầm chiếc vali đứng im bất động chờ ba người nói chuyện xong.

Từ nhỏ ba mẹ luôn lấy Diệp Tử Nhi ra so sánh nên Diệp Vi Nhã luôn không có hảo cảm tốt với chị gái, dù Tử Nhi có đối tốt như nào thì nguyên chủ vẫn lạnh nhạt muốn đối đầu, tình chị em từ trước tới nay chưa bao giờ hòa hợp, hai người là chị em cùng ba cùng mẹ nhưng mà đối với nhau lại quá xa lạ.

Nguyên chủ tới đây cũng không ít lần, cô xách vali vào trong, kí ức tuy mơ hồ nhưng lại rất quen thuộc, đi tới phòng mà nguyên chủ mỗi lần tới đều ở.

Tử Nhi đi tới từ dưới lầu nói vọng lên.

"Chị có nấu chè hạt sen mà em thích, cất xong vali thì xuống ăn nhé"
Diệp Vi Nhã nhàn nhạt trả lời rồi vào phòng, căn biệt thự này được thiết kế theo kiến trúc hiện đại, nội thất sang trọng tinh tế, từ trên cửa sổ phòng nhìn xuống là một bể bơi lớn, so với nhà họ Diệp to gấp ba lần.


Cô sắp xếp xong quần áo trong vali vào tủ, rồi thay một bộ đồ thoải mái mặc ở nhà, xuống dưới bếp cô ngồi vào trong bàn ăn hai tay chống cằm khuôn mặt hiện lên vẻ sầu não.

Chỉ mong kì nghỉ đông này trôi qua lâu hơn một chút, nghĩ tới những dòng tin nhắn đe dọa của những nữ sinh não tàn kia làm cô có chút áp lực, cần thêm thời gian để chuẩn bị tinh thần đối mặt với bọn họ.

Diệp Tử Nhi bưng chén chè đưa tới song ngồi xuống bên cạnh.

"Chị đã xem qua màn trình diễn của em tuần trước, quả thật nó rất hay"
Cô nghe xong lời khen hơi nghiêng đầu về phía chị gái, sau đó dịch người tới gần hơn.

"Vậy! Lúc em với người kia song ca, chị thấy ánh mắt hai tụi em nhìn nhau như nào?"
Diệp Tử Nhi thấy đôi mắt háo hức nhìn về phía mình liền cảm thấy có chút vui mừng, Vi Nhã trước giờ luôn tỏ ra thái độ lạnh nhạt với mình, rất hiếm khi thấy em gái mình nói chuyện như này.

"Theo chị thấy hai người lúc hát phối hợp vô cùng ăn ý, ánh mắt nhìn nhau như muốn trao đổi cảm xúc tràn ngập trong lời bài hát"
"Hừm! Ai cũng cảm nhận như chị thì tốt biết mấy"
"Sao vậy? Không lẽ có chuyện gì xảy ra"

"Không có, em chỉ hỏi xàm một chút thôi"
Diệp Vi Nhã yên tĩnh ngồi ăn chè, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa kính ngắm những hạt tuyết đang rơi ngoài kia.

Nhìn em gái mình mới mấy tháng không gặp đã biến thành một con người trầm ổn, làm cô có chút không quen.

Buổi tối Tô Hạo Minh trở về, cũng chính là anh rễ của Diệp Vi Nhã, hôm nay biết cô tới đã chu đáo chuẩn bị cho cô một túi quà, anh ta vừa cười vừa nói, dáng vẻ rất dễ gần.

"Ban nãy đi qua anh có ghé qua tiệm trang sức mua cho em một sợi dây chuyền, em xem có thích không?"
Cô cầm lấy túi quà mở ra xem, đây là sợi dây chuyền mới ra mắt của thương hiệu thời trang nổi tiếng SAGA, đối với sự hào phóng này của anh rễ làm cô có chút sợ hãi.

___________.