Đợi đến khi Đâu Đâu và Đô Đô lớn hơn một chút, không mặc được quần áo nữa, thì đổi cho hai anh em, đứa thứ ba và thứ tư trực tiếp mặc lại quần áo của hai anh là được.
Hai đứa thứ ba và thứ tư: "..."
Tuy nhiên, hai anh em cũng không quậy phá, mong muốn về quần áo mới của chúng không lớn, vì quả bóng đá mà cha mua thực sự khiến chúng rất thích.
Hơn nữa, cha còn đạp xe chở chúng đi hóng gió khắp nơi, chúng đều rất vui.
Mặc dù thấy cháu trai hoang phí tiền nhưng ngoài việc nhắc nhở anh tiết kiệm một chút thì mợ út và cậu út cũng không nói gì nhiều.
Chu Lâm cảm thấy đây chính là uy lực của khoản tiền nhuận bút mỗi tháng của vợ, quả thực đúng là như vậy.
Bởi vì biết thu nhập của hai vợ chồng cao, miễn là không quá đáng thì họ sẽ không nói nhiều quản nhiều.
Chu Lâm về nhà sum họp với gia đình nhưng cũng không quên hẹn Đổng Kiến đi ăn cơm.
Đổng Kiến cũng muốn biết tình hình ở phương nam, không có lý do gì mà không đồng ý, anh ấy gác lại công việc trong tay và đi đến chỗ hẹn.
Đặt một phòng riêng, gọi một con vịt quay và một vài món khác, hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
Chu Lâm không hề che giấu Đổng Kiến, anh kể hết về sự phát triển ở phương nam.
Tất nhiên, chuyện anh lén lút bán hàng lậu thì không cần nói.
Nhưng Đổng Kiến cũng biết, Chu Lâm không phải là người ngoan ngoãn, tuy nhiên anh ấy không quan tâm đến điều đó.
Ngược lại, trong phạm vi hợp lý, anh ấy vẫn khá ủng hộ, chỉ là không nói ra, để mặc Chu Lâm tự làm.
Tuy nhiên, Đổng Kiến cũng nói: "Chỉ dựa vào một mình mình, cũng không thể làm được chuyện gì lớn, cậu phải tìm người giúp đỡ."
Chu Lâm cười: "Suy nghĩ của anh giống tôi. Tôi cũng muốn tìm người giúp đỡ."
Chỉ dựa vào bản thân, dù anh có giỏi đến đâu cũng không thể xoay sở hết mọi việc, sức lực có hạn.
Vì vậy, anh dự định đi gọi Lý Thái Sơn và Cố Quảng Thu cùng đi với mình.
Anh không có ý định gọi những người khác vì anh không yên tâm.
Đừng tưởng rằng cùng đi săn là anh tin tưởng Lý Phong Thu và những người khác.
Đó chỉ là việc nhỏ, kiếm tiền lẻ, dẫn theo họ cũng chẳng sao.
Nhưng chuyện này thì không giống vậy.
Nếu có chuyện gì xảy ra, những người khác có thể sẽ bán đứng anh.
Nhưng người khác có thể bán đứng anh, chỉ có Cố Quảng Thu và Lý Thái Sơn là sẽ không làm như vậy.
Cố Quảng Thu không cần phải nói, là anh họ của anh nhưng anh em ruột còn không thân thiết bằng anh và anh ấy.
Năm đó anh bán mình vào tù, người anh họ này còn muốn đi thay anh, bởi vì chỉ thay tên và suất của người khác, ai đi mà chẳng được. Anh ấy không nói được, cả đời chỉ có thể như vậy, chỉ cần anh chăm sóc tốt cha mẹ anh ấy là được.
Chu Lâm đã không đồng ý.
Còn về Lý Thái Sơn, anh ta luôn nghe theo anh. Anh chỉ cần bảo chạy về hướng nào, Lý Thái Sơn sẽ tuyệt đối không nghi ngờ.
Chu Lâm còn đùa rằng, nếu có chuyện gì xảy ra, cậu có bằng lòng chịu tội thay tôi không?
Lý Thái Sơn nhìn anh rất nghiêm túc: Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ chịu thay anh Lâm, chỉ cần anh Lâm chăm sóc vợ con giúp tôi là được!
Chu Lâm hỏi tại sao anh ta lại bằng lòng?
Lý Thái Sơn trả lời: Tôi còn có cha mẹ, còn mấy anh em. Nếu có chuyện gì xảy ra, vợ con tôi còn có họ giúp đỡ.
Nhưng anh Lâm, nếu anh có chuyện gì xảy ra, một mình chị dâu nuôi bốn đứa con sẽ sống thế nào. Chị ấy có giỏi đến đâu cũng là phụ nữ, không thể thiếu anh được.
Lần đó, Chu Lâm đã bị cái tên này làm cho cảm động.
Khi nào anh ra ngoài, nếu Lý Thái Sơn chịu đi theo anh, anh nhất định sẽ dẫn anh ta theo.
Lý Thái Sơn không chỉ nghe lời anh mà còn không hề ngốc nghếch, rất thông minh, đưa anh ta đi sẽ có chỗ để anh ta phát huy.
Đổng Kiến thấy anh đã có quyết định thì cười không nói thêm gì nữa, chỉ dặn anh cố gắng làm tốt. Nếu anh nương theo cơn gió đông này, nói không chừng thật sự có thể khám phá ra một thế giới mới.
Hai người ăn xong cơm mới cùng nhau ra ngoài, kết quả là ở bên ngoài gặp được Dương Nhược Tình.
Nhìn thấy Chu Lâm, Dương Nhược Tình lập tức gọi anh lại: "Chu Lâm, anh chờ chút!"
Ban đầu chỉ có Đổng Kiến gật đầu chào Dương Nhược Tình, còn Chu Lâm thì giả vờ không thèm để ý đến cô ta. Ai ngờ cô ta lại chủ động lên tiếng.
“Có chuyện gì vậy?” Chu Lâm liếc nhìn cô ta.
“Anh Đổng, cho tôi nói chuyện riêng với anh ấy một chút.” Dương Nhược Tình nói với Đổng Kiến.
Nhưng trước khi Đổng Kiến kịp mở lời, Chu Lâm đã trực tiếp nói: “Có gì thì nói luôn đi, không cần nói chuyện riêng.”
Bởi vì Đổng Kiến cũng biết rõ nhân phẩm của Dương Nhược Tình nên anh ấy cũng không muốn đi, bằng không nếu có chuyện gì mà phải để Chu Lâm giải thích thì cũng chẳng ai tin.
Dương Nhược Tình thầm nghĩ: Tôi muốn cho anh chút sĩ diện nhưng bản thân anh không cần thì tôi cũng lười cho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-251.html.]
“Bây giờ anh đã trở thành tài xế xe tải, thường xuyên đi xa. E rằng anh còn chưa biết vợ mình đã làm những chuyện gì sau lưng anh nhỉ?”
Mặt Chu Lâm không có biểu cảm gì, Đổng Kiến cũng không thay đổi sắc mặt.
Cả hai đều không nói lời nào nhưng biểu cảm trên khuôn mặt lại thể hiện rõ ràng một câu nói: "Tôi sẽ xem cô có thể làm ra trò gì?"
Dương Nhược Tình bị vẻ mặt này làm cho tức giận, trực tiếp nói: "Vợ của anh hẹn hò với một người đàn ông ở bên ngoài. Tôi đã nhìn thấy hai lần, một lần ở nhà hàng Tây, một lần ở quán cà phê!"
Chu Lâm nói: "Đây là những gì cô muốn nói? Còn gì nữa không? Nếu không, chúng tôi đi trước đây."
Dương Nhược Tình có hơi sững sờ, không nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ chuyện này không đủ lớn sao?”
Cuộc sống hiện tại của cô ta rất khó khăn. Nhưng mỗi khi nhìn thấy Bạch Minh Châu, lúc nào cô cũng thanh tao và tao nhã như vậy.
Dựa vào đâu chứ?
Dựa vào đâu mà một người phụ nữ si tình như cô ta lại phải sống như vậy? Ngược lại loại phụ nữ không biết giữ gìn phẩm hạnh như Bạch Minh Châu lại có thể sống thoải mái như thế?
Bên ngoài có một người tình tuấn tú, hào hoa phong nhã, trong nhà lại có một người đàn ông yêu cô say đắm.
Cô ta thực sự không chịu được khi thấy Bạch Minh Châu sống hạnh phúc như vậy.
Vì vậy, cô ta cũng nảy sinh một ý nghĩ đen tối muốn khiến cô sống không yên.
Cô ta cũng biết mình làm như vậy có hơi bỉ ổi. Nhưng cô ta đã khuyên nhủ Bạch Minh Châu tử tế, là Bạch Minh Châu không nghe, vậy thì cũng đừng trách cô ta!
Hôm nay gặp Chu Lâm một cách bất ngờ cũng là ý trời!
Tuy nhiên, phản ứng của Chu Lâm lại khiến cô ta ngẩn người.
Ban đầu còn tưởng rằng sau khi biết được thì anh sẽ nổi giận đùng đùng, nhưng không ngờ anh lại bình tĩnh đến vậy?
Chưa nói đến Chu Lâm bình tĩnh, ngay cả Đổng Kiến ở bên cạnh cũng rất bình tĩnh.
Hai người không nói nhiều với Dương Nhược Tình mà cùng nhau rời đi.
"Đừng quá coi trọng lời nói của Dương Nhược Tình. Cô ta và Đặng Tường Kiệt dây dưa không dứt, càng gỡ càng loạn nên hiện giờ đang ghen tị với gia đình hạnh phúc mỹ mãn của Minh Châu. Có chuyện gì thì cậu về nhà nói rõ với Minh Châu." Sau khi cách xa Dương Nhược Tình một chút, Đổng Kiến mới nói với Chu Lâm.
Đổng Kiến hoàn toàn không tin những gì Dương Nhược Tình nói, một chữ cũng không tin.
Anh ấy như vậy, Chu Lâm càng không cần phải nói.
Hơn nữa, thậm chí Chu Lâm còn biết người đàn ông đó là ai, chắc chắn là anh trai thứ ba của bạn cùng phòng của vợ mình, chủ một xưởng may, có hợp tác kinh doanh với vợ mình.
Để lấy lòng vợ anh, anh ta còn tặng không ít đồ chơi nhập khẩu cho các con chơi.
Tuy nhiên, Chu Lâm cũng có hơi động lòng, anh muốn cùng vợ mời anh Lý này ra ngoài ăn bữa cơm.
Buổi tối anh về nhà kể với vợ chuyện này.
Bạch Minh Châu nghe Dương Nhược Tình còn chạy đến trước mặt Chu Lâm nói chuyện này với anh thì lập tức cau mày.
Tại trường học, cô ta đã chặn cô mấy lần, gay gắt mỉa mai cô đừng tiếp tục sai lầm nữa, quay đầu là bờ.
Lần cuối cùng Dương Nhược Tình chặn Bạch Minh Châu, cô không chút nể nang mà mắng cho cô ta te tua, khiến sắc mặt cô ta trắng bệch.
Sau đó cô ta không dám đến trước mặt cô thể hiện cảm giác tồn tại của mình nữa.
Bởi vì chẳng thân quen gì, chuyện của cô tốt xấu gì cũng không đến lượt Dương Nhược Tình đến xía vào!
Nhưng chính bản thân Dương Nhược Tình lại không lau sạch m.ô.n.g mình. Bây giờ cả trường đều biết, người yêu của cô ta là người ngoài trường, gia đình rất giàu có và cũng rất yêu cô ta.
Chỉ là tuy có một nam phụ si tình như Giang Tân nhưng lòng cô ta vẫn không thể buông bỏ Đặng Tường Kiệt. Hiện giờ Đặng Tường Kiệt đang mặn nồng với bạn gái hiện tại, chỉ sợ mỗi ngày đều như kim châm vào tim cô ta.
Không đi giải quyết chuyện của mình mà suốt ngày đi lo chuyện của người khác.
Nữ chính này đúng là trâu bò mà.
Tạm thời không nói về Dương Nhược Tình.
Nhưng mà Bạch Minh Châu thật sự là muốn cùng Chu Lâm mời Lý Tiêu Hằng ăn một bữa cơm.
Cô chỉ đành làm phiền Lý Tiêu Tiêu đi một chuyến, bởi vì cô không có phương thức liên hệ với Lý Tiêu Hằng mà đều là Lý Tiêu Hằng tới tìm cô.
Vừa nghe thấy hai vợ chồng Bạch Minh Châu muốn mời anh ba của cô ấy ăn một bữa cơm, Lý Tiêu Tiêu cũng vô cùng vui vẻ, buổi chiều không có buổi học nên lập tức trở về.
Ngày hôm sau Lý Tiêu Hằng liền dựa theo thời gian cùng địa điểm mà Bạch Minh Châu đã hẹn trước mà tới tiệm cơm, khi tới nơi thì Bạch Minh Châu và Chu Lâm còn chưa tới.
Nhưng Bạch Minh Châu và Chu Lâm cũng đến đúng giờ, không để Lý Tiêu Hằng chờ đến hai phút.
Lý Tiêu Hằng nghe nói Chu Lâm là tài xế xe vận tải, nhưng là người có năng lực hay không thì chỉ cần vừa tiếp xúc là biết. Đừng nhìn hiện tại anh không có chức vụ nghề nghiệp gì, nhưng về sau có ai biết anh sẽ đi đến bước đường nào?
Lý Tiêu Hằng cũng không tin, người đàn ông có thể khống chế được một người phụ nữ như Bạch Minh Châu, khiến cô cam tâm tình nguyện sinh con cho anh lại là hạng người tầm thường vô vi.
Quả nhiên vừa tiếp xúc, anh ta đã biết Chu Lâm cũng là nhân vật tài giỏi, nói chuyện vô cùng rộng rãi cũng vô cùng thông minh.
Nhưng đây cũng là chuyện nằm trong dự kiến.
Tất nhiên bữa cơm này cũng là cả khách và chủ đều vui vẻ.