Mặt khác không nói, chỉ nói đến chuyện Lý Phong Thu không cho chị đi chịu đựng những oan ức này, đã thật khiến trong lòng chị dâu Lý cảm thấy được an ủi.
Trò chuyện tới lui, đã nói đến trên người của Lý Phong Mai.
“Lần này ly hôn trở về đã một năm, tôi cũng nghe nói có không ít người làm mai cho cô ta, sao mà lại không vừa ý với ai nhỉ?”Chị Đại Sơn vừa cắn hạt dưa, hỏi.
Chị dâu Lý nói: “Không vừa ý, người đến đây làm mai cũng chỉ muốn cô ta đi làm mẹ kế cho người ta, nếu không thì là đàn ông lớn tuổi không cưới nổi vợ, cô ta không cần.”
“Thật ra nếu cô ta tốt thì đã có rất nhiều người đàn ông đàng hoàng muốn cưới, nhưng dựa vào tính tình kia của cô ta thì nhà ai muốn chứ?” Chị Đại Sơn nói, Lý Phong Mai trông vẫn có vài phần nhan sắc, nếu không thì không lấy được chồng thành phố.
Vợ của Ngõa Phiến nói: “Tôi từng nhìn thấy hai lần, hình như cô ta rất thân cận với thanh niên trí thức Trần bên khu tập thể thanh niên trí thức?”
Chị dâu Lý cũng thấy cực kỳ phiền với cô em chồng này, nhưng nghe thấy lời này cũng kinh ngạc: “Thật sao?”
“Làm sao lại giả được, không chừng cô ta còn có thể lấy được thanh niên trí thức ấy chứ.” Vợ của Ngõa Phiến cười.
Chị dâu Lý bĩu môi: “Cho dù cô ta có lấy thần tiên trên trời thì cũng chả liên quan gì đến nhà tôi cả!”
Mà đối với những việc này, Bạch Minh Châu chỉ ngồi nghe, nghe những chuyện này cũng rất thú vị.
Nhưng người đang nói chuyện này cũng không chỉ có bọn họ, vợ của Phong Mậu cũng đang thảo luận với Lý Phong Mậu việc này: “Bây giờ đã đến tuổi này rồi, lại thất nghiệp, cô ta cũng không phải dạng biết làm ruộng, chẳng lẽ còn muốn ở trong nhà ăn mà không làm à?”
Năm ngoái khoản tiền bán xe đạp kia đã bị cha chồng thu vào, trước đó cho dù Lý Phong Mai có chút tiền, nhưng một năm trôi qua, trong tay cũng không còn tiền nữa, ăn bao nhiêu đồ ăn ở nhà mẹ đẻ đều là lãng phí!
“Thì có thể làm gì, người ta vừa ý thì cô ta không thèm, còn cô ta vừa ý thì người ta lại chẳng cần.” Lý Phong Mậu cũng thấy phiền với đứa em gái này, làm gì cũng không biết, chỉ ăn cơm là số một.
Bảo đi qua hầu hạ mẹ, kết quả dọn dẹp không sạch sẽ hơn bao nhiêu so với anh ta, còn luôn nôn ói, làm ra vẻ muốn chết!
Đương nhiên điều quan trọng vẫn là trong nhà có một cô em gái bị ly hôn trở về, Lý Phong Mậu ghét bỏ vì bị mất mặt!
Vợ Phong Mậu cũng có cùng ý nghĩ với chồng.
Nhưng cũng không cần bọn họ lo lắng nhiều, bởi vì thật ra Lý Phong Mai đã qua lại với Trần Tùng ở khu tập thể thanh niên trí thức.
Lý do Trần Tùng qua lại với Lý Phong Mai, một mặt là bởi vì Lý Phong Mai vừa ý anh ta, cố tình lấy lòng và quyến rũ anh ta.
So sánh với những người đàn ông thô tục trong thôn, Lý Phong Mai càng thích đàn ông có văn hóa như nam thanh niên trí thức.
Tuy rằng là lần thứ hai kết hôn, nhưng cô ta lại không thiếu tự trọng, cô ta cảm thấy bản thân mình vô cùng ưu tú, có thể xứng đôi với người có văn hóa chưa lập gia đình như nam thanh niên trí thức.
Cuối cùng Lý Phong Mai liền tập trung ánh mắt ở trên người Trần Tùng.
Thường xuyên qua lại, cuối cùng thật sự khiến cô ta thông đồng thành công.
Trong lúc đi đưa trứng gà luộc cho Trần Tùng ăn, thừa dịp những người khác trong khu tập thể thanh niên trí thức đều không ở đây, cô ta trao thân cho Trần Tùng.
Trần Tùng cũng là người đàn ông có bản lĩnh, cô ta rất thích, bởi vì sau khi được chứng kiến khả năng của Trần Tùng, cô ta mới biết được trước kia tên đàn ông Triệu Kim đó vô dụng đến mức nào.
Mỗi lần đều vội vàng cho xong việc, trước sau không đến năm phút, nhưng ở cùng Trần Tùng lại khiến cô ta thật sự được làm phụ nữ một lần, thể nghiệm được hương vị tốt đẹp khi là phụ nữ!
Mà vì sao Trần Tùng lại chấp nhận người phụ nữ đã qua một đời chồng như Lý Phong Mai?
Thế thì còn phải quy công cho Dương Nhược Tình.
Cô ta đã làm cho anh ta bị tổn thương thấu tim, nhưng anh ta không có được các mối quan hệ giống như Giang Tân, muốn trở về thành phố là được về luôn, anh ta chỉ có thể tiếp tục nhìn cô ta và Đặng Tường Kiệt ân ái keo sơn như thế.
Có đôi khi nửa đêm ngủ không yên, thậm chí anh ta còn có thể nghe được những âm thanh ân ái truyền ra từ trong phòng của Đặng Tường Kiệt ở cách vách.
Thật sự khiến cho anh ta cực kỳ uất nghẹn.
Còn có một lần anh ta thật sự nhịn đến mức sắp điên rồi, thừa dịp Đặng Tường Kiệt ra ngoài không biết đi đâu, che miệng Dương Nhược Tình, muốn cưỡng bức cô ta ngay trên giường của cô ta và Đặng Tường Kiệt!
Đã sờ soạng nhìn ngắm cô ta rồi, nhưng đến thời điểm phải tiến hành phân đoạn cuối cùng, nhìn thấy dáng vẻ cô ta khóc nước mắt như mưa, anh ta lại mềm lòng.
Sau khi tát cho chính mình một cái, anh ta lập tức hốt hoảng rời đi.
Tuy Dương Nhược Tình không nói cho Đặng Tường Kiệt biết, nhưng từ sau lúc đó chỉ cần cô ta nhìn thấy anh ta thì trốn luôn, làm cho anh ta bị tổn thương sâu đậm.
Mà ngay lúc này thì Lý Phong Mai tới, Trần Tùng mặc kệ cô ta từng ly hôn hay là cái gì, Lý Phong Mai đã chứng minh rằng anh ta cũng không hề kém cỏi, không phải kẻ không ai muốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-215.html.]
Vì thế, anh ta đã thuận nước đẩy thuyền.
Dù sao đã dâng tận miệng, làm gì có chuyện anh ta lại không cần chứ? Anh ta cũng là đàn ông bình thường, anh ta cũng cần phụ nữ!
Lý Phong Mai không chỉ muốn để anh ta ngủ không, còn muốn lấy anh ta nữa.
Trước sự yêu cầu của cô ta, Trần Tùng còn đi lấy giấy đăng kí kết hôn với cô ta.
Lý Phong Mai từng chịu thiệt thòi ở trên người Triệu Kim, đương nhiên không muốn lại chịu thiệt lần thứ hai, giấy đăng ký kết hôn này chắc chắn phải cầm.
Lý Phong Mai cũng thấy vô cùng vui vẻ trước chuyện Trần Tùng không nhiều lời mà đi lấy giấy đăng ký kết hôn với cô ta luôn, bởi vì cô ta cảm thấy Trần Tùng rất có thành ý muốn cưới cô ta!
Không giống như Triệu Kim chỉ qua loa lấy lệ.
Cô ta không biết là, tất cả chuyện này đều không có ý nghĩa gì đối với Trần Tùng hết.
Khi biết chuyện của anh ta và Lý Phong Mai, Dương Nhược Tình thừa dịp Đặng Tường Kiệt ra ngoài, còn tới tìm anh ta.
“Trần Tùng, anh điên rồi đúng không? Thế mà lại đi cưới một người phụ nữ đã từng ly hôn? Anh không cần thanh danh nữa hay sao?” Trong mắt Dương Nhược Tình lộ ra vẻ thất vọng.
“Bỏ lỡ người con gái mình muốn cưới nhất, vậy thì tùy tiện cưới ai chẳng như nhau.” Trần Tùng nhìn cô ta, nói.
Dương Nhược Tình tức giận đến mức dậm chân: “Anh nhất định phải tự chà đạp bản thân mình như thế sao?”
Trần Tùng đột ngột tiến lên ôm lấy cô ta, Dương Nhược Tình cực kỳ hoảng sợ, vội vàng giãy giụa: “Anh lại muốn làm cái gì, anh nhất thiết phải ép tôi hoàn toàn chán ghét anh hay sao?”
“Nhược Tình, để cho anh ôm một chút, để cho anh ôm một chút là được.” Trần Tùng ôm chặt lấy cô ta, năn nỉ.
Tất nhiên là Dương Nhược Tình vẫn giãy giụa: “Anh mau thả tôi ra……”
Ngay tại lúc này cửa bị một người đẩy ra, Đặng Tường Kiệt vọt vào đã nhìn thấy hai người bọn họ đang ôm nhau, tiến lên đ.ấ.m cho Trần Tùng một cái, một cái còn chưa đủ, anh ta còn phải đá thêm một cái.
“Mày là thằng khốn nạn, mày đang giở trò lưu manh gì đấy, mày có tin tao tố cáo mày lên công xã hay không!” Đặng Tường Kiệt tức giận trợn trừng mắt nhìn Trần Tùng nằm trên mặt đất, nói.
Trần Tùng nhìn thấy anh ta, ngược lại là bất chấp tất cả, xoa xoa mặt cười lên ha hả, “Mày đi tố cáo đi, nói là vợ mày tự vào trong phòng tao, bị tao ôm, tao còn muốn ôm cô ấy lên giường nữa cơ!”
“Anh nói bậy gì thế, từ trước tới giờ tôi chưa từng có quan hệ gì với anh cả!” Sắc mặt Dương Nhược Tình biến đổi, nổi giận nói.
Trần Tùng nhìn dáng vẻ nóng lòng muốn phủi sạch quan hệ này của cô ta, trái tim đã đau như bị ai khoan thủng, ở trước mặt Đặng Tường Kiệt, anh ta thật sự không đáng một đồng!
Nếu không có cách nào để cho cô ấy yêu mình, vậy thì để cho cô ấy hận mình cũng tốt, ít nhất sẽ không quên mất sự tồn tại của mình!
Vì thế Trần Tùng cười ha hả: “Không có quan hệ gì? Trước n.g.ự.c em có một nốt ruồi còn gì, những lúc chúng ta giấu Đặng Tường Kiệt ở bên nhau, anh đã nhìn thấy rõ ràng.”
Lời này vừa ra, trong nháy mắt sắc mặt Dương Nhược Tình tái nhợt đi.
Đặng Tường Kiệt càng không dám tin tưởng, mở to hai mắt nhìn.
Thật ra vừa rồi ở ngoài cửa anh ta có nghe được Dương Nhược Tình giãy giụa, lúc này mới vọt vào trong, anh ta tin tưởng cô ta sẽ không phản bội mình, nhưng hiện thực lại hung hăng cho anh ta một cái tát.
Trước n.g.ự.c của cô ta có một nốt ruồi, vị trí nằm ở trên nơi đẫy đà, anh ta rất thích nốt ruồi kia, cảm thấy nó rất đáng yêu.
Nốt ruồi bí ẩn như thế sao Trần Tùng có thể biết được? Chỉ có một khả năng chính là anh ta cũng……
Giờ phút này Đặng Tường Kiệt hoàn toàn không quan tâm phong độ thân sĩ gì nữa, bắt đầu đánh Trần Tùng: “Mày là thằng khốn nạn, mày dám cắm sừng cho tao ư?!”
Trần Tùng để mặc kệ cho anh ta đánh, cũng không đánh lại, ngoài miệng còn nói mấy lời kích thích Đặng Tường Kiệt: “Nếu không phải mày vô dụng, không thỏa mãn được Nhược Tình, tại sao cô ấy phải tìm đến tao? Muốn trách thì tự trách mình đi!”
“Đừng nói nữa, anh đừng nói gì nữa!” Dương Nhược Tình sụp đổ khóc lớn, cho dù thế nào đi nữa thì cô ta cũng không ngờ thế mà Trần Tùng lại nói ra những lời nói hãm hại cô ta như vậy.
Đặng Tường Kiệt không nghe lọt tai, cứ đánh Trần Tùng giống như nổi điên.
“A!” Ở cửa vang lên một tiếng thét chói tai thê lương, Lý Phong Mai vọt vào trong trực tiếp kéo Đặng Tường Kiệt sang bên, nâng Trần Tùng đang bị anh ta đè xuống đánh dậy: “Anh sao rồi, anh có sao không?”
Mặt mũi Trần Tùng bầm dập, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ dữ tợn của Đặng Tường Kiệt, trong lòng lại thấy vui sướng xưa nay chưa từng có.
Lý Phong Mai lại nhìn về phía Đặng Tường Kiệt: “Thanh niên trí thức Đặng, đang êm đẹp anh lại vào trong phòng Trần Tùng đánh anh ấy làm gì, hôm nay nếu anh không giải thích rõ mọi chuyện với tôi thì không xong đâu!”
Trong lúc nói chuyện, cô ta còn hung tợn liếc xéo Dương Nhược Tình, cô ta đã nghe nói chuyện Trần Tùng từng đánh nhau vì con hồ ly tinh này, chẳng lẽ hôm nay cũng là vì cô ta nên mới vậy?