Đổng Kiến và hai người bạn của anh ấy ăn món gà rừng hầm nấm và nồi lẩu hỗn hợp thơm ngon được bày lên bàn đến mức liên tục giơ ngón cái với Bạch Minh Châu.
Tuy nhiên, khi ra về, Đổng Kiến đã nhắc nhở Chu Lâm một điều, đó là hãy cẩn thận với hàng xóm xung quanh.
Mặc dù lúc đó Đổng Kiến không hỏi lãnh đạo nhưng chuyện này có thể được đưa đến trước mặt lãnh đạo công xã, chắc chắn là do hàng xóm gần đây tố giác.
Phạm vi lập tức thu hẹp lại.
"Trong lòng cậu nghĩ ra rồi chứ?" Đổng Kiến nhìn anh hỏi.
"Ừm." Chu Lâm gật đầu.
"Chuyện này cứ cho qua như thế đã, sau này chú ý một chút là được." Đổng Kiến lớn hơn Chu Lâm mấy tuổi, bây giờ lại sắp trở thành cha nuôi của Đâu Đâu, đương nhiên có thể nói vài lời.
Chu Lâm gật đầu, nói: "Tôi biết rồi."
Lúc này Đổng Kiến mới yên tâm trở về.
Bạch Minh Châu nhìn thấy Chu Lâm trở về liền hỏi: "Người báo cáo chúng ta là nhà họ Giang phải không?"
"Vợ à, sao em biết vậy?" Chu Lâm ngạc nhiên hỏi.
Lúc Đổng Kiến chưa nhắc nhở, anh cũng có chút nghi ngờ, sau khi được nhắc nhở, anh cảm thấy chuyện này trăm phần trăm là do nhà họ Giang làm!
Xung quanh nhà anh chỉ có vài nhà, nhà Lý Phong Thu, nhà ông Trương, nhà họ Giang, tất nhiên còn có cả nhà ông Niên, tính cả nhà anh thì tổng cộng có năm hộ.
Lý Phong Thu và nhà ông Trương thì không cần phải nói.
Nhà ông Niên cũng khá giả, không những có mấy người con trai đều là lao động khỏe mạnh mà còn có một cậu con trai đang đi lính, mỗi tháng đều có tiền trợ cấp gửi về.
Cuộc sống còn tốt hơn cả nhà ông đội trưởng, chỉ là quá kín đáo.
Ông ấy cũng không có xích mích gì với Chu Lâm. Trước đây lúc Chu Lâm chọn tên cho Đâu Đâu và Đô Đô còn đi tìm ông Niên xem bát tự. Hơn nữa vì có tiền trợ cấp của con trai gửi về nên nhà ông Niên cũng sẽ đi cắt thịt ăn, không đáng để ghen tị với anh.
Chỉ có nhà họ Giang bên kia, Giang Đại Hổ ghen tị với nhà anh đến mức mắt đỏ lên!
Không phải nói là trăm phần trăm là anh ta làm nhưng cũng có tám chín mươi phần trăm khả năng không thể tránh có liên quan đến Giang Đại Hổ!
Tuy vợ anh là Bạch Minh Châu không quan tâm đến chuyện thị phi trong thôn nhưng lại nghĩ đến nhà họ Giang ngay từ đầu, đương nhiên điều này khiến Chu Lâm ngạc nhiên.
Tại sao Bạch Minh Châu lại chắc chắn là nhà họ Giang đã làm?
"Dạo gần đây vợ của Giang Nhị Hổ, người tên là Lý Tiểu Liên kia đã nói xấu với người bên ngoài. Nói rằng cô đã đem đến một món hời cho ông đội trưởng, đội trưởng đã nói tốt cho cô ở phía công xã, nếu không bây giờ không chừng nhà cô có thể bị dạy dỗ."
Đây là lời mà chị Đại Sơn đã nói với cô hai ngày trước, chị ấy đã nghe thấy ở bên ngoài, còn nói rằng không chừng cô ta có ý đồ xấu, hãy chú ý.
Hôm nay, Đổng Kiến nói về chuyện này, không phải là trùng khớp với lời nhắc nhở của chị Đại Sơn sao?
Nếu nói không có bàn tay của nhà họ Giang ở đây, cô không tin.
Chu Lâm nghe vợ nói vậy thì nghiến răng nói: "Nhà họ Giang quả nhiên có bản lĩnh, tốt nhất đừng để anh nắm được điểm yếu nào. Nếu không xem anh xử lý họ thế nào!"
Vài năm trước anh đã thực sự cứu con trai cả Giang Cẩu Thặng của Giang Đại Hổ, khi Giang Cẩu Thặng bị chuột rút ở dưới nước.
Tất nhiên, không chỉ có anh, còn có những đứa trẻ khác ở đó. Nhưng những đứa trẻ khác nghĩ rằng cậu bé đang chơi, vì vậy chúng cũng không quan tâm.
Là Chu Lâm đi ngang qua, nhìn thấy người đang vật lộn không còn sức lực, mới lao xuống nước và cứu Giang Cẩu Thặng lên.
Đây chỉ là một việc đi ngang qua tiện tay làm, Chu Lâm cũng không coi là chuyện gì to tát, càng chưa từng đến đòi hỏi ơn nghĩa gì.
Nhưng hiện tại, nhà họ Giang lại quay sang tố cáo anh. Điều này cũng quá lấy oán trả ơn rồi còn gì?
Gia đình anh sống tốt thì cản trở gì đến họ à?
Đừng để anh nắm được điểm yếu, nếu không anh sẽ tuyệt đối không để nhà họ Giang được sống yên ổn!
Nhưng đâu cần đến việc Chu Lâm phải bắt được điểm yếu, Bạch Minh Châu đã có sẵn, cô liền nói lời kinh người: "Con trai của Giang Nhị Hổ là con của Giang Đại Hổ."
"Cái gì?"
Chu Lâm cũng sửng sốt, rõ ràng không thể phản ứng lại ngay lập tức.
Bạch Minh Châu không phải là người dễ bị bắt nạt, không trả đũa thì không thể chịu được cơn tức này. Cô nói: "Anh tìm một cơ hội thích hợp, hãy tung tin đồn về việc Giang Đại Hổ có quan hệ bất chính với em dâu của mình ra ngoài."
Chu Lâm cũng sợ đến ngây người, một lúc sau mới phản ứng lại: "Vợ à, Giang Đại Hổ với vợ của Giang Nhị Hổ? Chuyện này là khi nào vậy? Em biết từ đâu?"
"Anh đừng hỏi em biết từ đâu. Lý Tiểu Liên liên tiếp sinh được bốn cô con gái, mãi đến đứa cuối cùng mới là con trai, chính là mượn của Giang Đại Hổ. Nhưng Giang Nhị Hổ không biết chuyện này, Triệu Mỹ Hương cũng không biết." Bạch Minh Châu bình tĩnh nói.
Là một cuốn tiểu thuyết thời đại, làm sao có thể không có tình tiết m.á.u chó viết về những chuyện tình tay ba ở nông thôn chứ?
Dưới sự sắp đặt khéo léo của em họ, vợ của Giang Nhị Hổ, Lý Tiểu Liên liên tiếp sinh được ba cô con gái.
Cô ta sinh ba đứa con gái nhưng Triệu Mỹ Hương, bà chị dâu này lại liên tiếp sinh được ba đứa con trai, lần lượt là Cẩu Thặng, Cẩu Đản và Cẩu Oa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/chuong-126.html.]
Có thể tưởng tượng được số phận của Lý Tiểu Liên khi sinh được ba cô con gái sẽ như thế nào.
Không những không lấn át được Triệu Mỹ Hương mà còn không thể ngẩng cao đầu trước mặt bà Giang.
Ban đầu, sống chung dưới một mái nhà với người chị dâu lắm mồm và lợi hại Triệu Mỹ Hương này cũng đã đủ khó khăn rồi, bụng của cô ta còn không hữu dụng.
Cô ta đã bị người chị dâu này lén lút nói xấu không ít lần.
Vì vậy, Lý Tiểu Liên cũng cố gắng hết sức để sinh một đứa con trai để tranh giành tiếng nói cho mình.
Nhưng mà thật đáng tiếc, số mệnh không cho phép, đứa thứ tư vẫn là con gái.
Chuyện này thực sự là đòi mạng cô ta mà.
Nếu không phải nhà mẹ đẻ của Lý Tiểu Liên ở ngay đại đội Ngưu Mông, là gia đình có m.á.u mặt trong đại đội Ngưu Mông thì cô ta thật sự đã bị bà Giang giày vò đến c.h.ế.t rồi.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, bà Giang cũng không ít lần phàn nàn với những người chị em già thân thiết như mẹ Phong Thu và thím Tôn về việc đây là một con gà mái không biết đẻ trứng!
Lý Tiểu Liên có nỗi khổ khó nói, chồng cô ta cũng trách cô ta không sinh được con trai, khiến anh ta cũng không thể ngẩng cao đầu ở bên ngoài.
Lý Tiểu Liên càng tức giận hơn, người khác nói cô ta, ngay cả chồng cô ta cũng nói cô ta. Cô ta vẫn chưa trách anh ta không có năng lực khiến cô sinh con trai kia kìa!
Hãy nhìn anh trai của anh rồi nhìn anh xem!
Hai vợ chồng cãi nhau không thể hòa giải nổi về chuyện này.
Cuối cùng có một đoạn miêu tả là vào một đêm khuya khoắt Lý Tiểu Liên không ngủ được, ra tới bên ngoài thì nhìn thấy Giang Đại Hổ đang xả nước tắm rửa ở trong sân.
Vì thường xuyên lao động, cơ bắp trên người Giang Đại Hổ rất cường tráng, lọt vào trong mắt Lý Tiểu Liên thì cứ như là thuốc kích thích, không thể diễn tả được.
Những chi tiết sau đó thì không thể kể ra một cách rõ ràng được, làm bẩn mắt người ta, Bạch Minh Châu lướt qua không đọc kỹ.
Con trai mà Lý Tiểu Liên sinh ra khiến cô ta ngẩng cao đầu chính là con trai của Giang Đại Hổ.
Mà Lý Tiểu Liên cũng đã lật đổ ách thống trị của nông nô, sau khi có đứa con trai này, ở nhà cô ta cũng trở nên có khí thế hơn.
Có câu nói "Thiếu niên g.i.ế.c rồng cuối cùng cũng trở thành ác long", điều này cũng ứng nghiệm trên người Lý Tiểu Liên.
Dựa vào khí thế của cô ta sau khi có con trai, cô ta cũng không ít lần nói xấu người này người kia ở bên ngoài. Nhà ai mà có vợ sinh đến đứa thứ hai, thứ ba vẫn là con gái thì không thể thiếu bị cô ta cười nhạo một trận.
Những người vợ lợi hại sẽ cãi lại rằng cô ta sinh bốn đứa con gái thì có tư cách gì nói về họ chứ?
Còn những người có tính cách yếu đuối hơn thì chỉ có thể im lặng nuốt cục tức đó xuống.
Mà Bạch Minh Châu đã bị Lý Tiểu Liên ghen tị.
Cô ta đã kiên trì bao nhiêu lâu mới sinh được một đứa con trai. Bạch Minh Châu thì sinh một lúc được hai đứa, thật giống như một cái tát vào mặt cô ta.
Mấy hôm trước Lý Tiểu Liên nghe người bên ngoài nói thấy Đâu Đâu và Đô Đô rất đáng yêu, nuôi rất tốt thì không thể chịu đựng được. Vì vậy mới có chuyện chị Đại Sơn đến nhắc nhở Bạch Minh Châu.
Vì vậy việc tố cáo gia đình cô chắc chắn là do nhà họ Giang làm.
Thông thường cho dù Bạch Minh Châu biết những nội dung này, cô cũng không muốn nói nhiều, chuyện của người khác không liên quan đến cô.
Nhưng người ta cảm thấy cuộc sống quá yên bình và êm đềm nên muốn gây ra một chút chuyện gì đó.
Vậy thì cứ làm đi, cô là kẻ xấu chọc thủng giấy dán cửa sổ thì sao nào?
Chu Lâm ngậm cái miệng đang há ra lại, cười lạnh, nói: "Nhà họ Giang tự mình không lau sạch mông, còn dám tố cáo nhà chúng ta. Để anh xem sau này họ có ngày nào tốt đẹp hay không?"
Bạch Minh Châu chỉ chịu trách nhiệm cung cấp tin tức, còn việc làm thế nào thì để cho Chu Lâm lo.
Trong những việc như vậy, Chu Lâm luôn xử lý rất tốt.
Chu Lâm không phải là người giỏi xử lý sao? Trước tiên anh đã tạo ra một bầu không khí ở trong thôn.
Bầu không khí gì? Đó là ai dám đắc tội với ngôi sao may mắn họ Chu thì sẽ gặp xui xẻo!
Ai mà cãi nhau với anh thì ra ngoài nhất định sẽ gặp xui xẻo.
Chẳng hạn như người nào đó, chỉ nói xấu anh hai câu, kết quả khi đi múc nước thì suýt nữa đã rơi xuống giếng.
Còn bà cụ nhà ai đó, chỉ vì nói xấu anh và vợ anh tiêu xài hoang phí, sáng sớm ra ngoài thì bị ngã một cái, suýt nữa đã gãy xương sống, nằm vật trên giường kêu đau kêu rát.
Còn có rất nhiều chuyện khác nữa.
Ngay cả Lý Tiểu Liên cũng không thể không tin, vì sáng sớm con trai cưng năm tuổi của cô ta vừa dậy đã bị cảm lạnh ho khan chảy nước mũi!
Cô ta yêu quý đứa con trai này nhất, gần như là nghiền ép bốn cô con gái để nuôi dưỡng đứa con trai này, cái gì tốt cũng dành cho con trai, thật sự coi cậu bé như báu vật vậy.
Từ lúc cậu bé được sinh ra đến giờ chưa từng chảy mũi ho khan một lần nào!
Nhưng trùng hợp là sau khi tố cáo Chu Lâm thì cậu bé lại bị như vậy!