Lệ mỹ nhân đang trò chuyện với Phương chiêu dung, vô tình tiết lộ một số tin tức gần đây của Nhu phi.
“Nhu phi nương nương hiện nay đang rất được yêu thích, nghe nói mấy ngày trước vào ban đêm, đã múa một điệu khiến Hoàng thượng chú ý.” Lệ mỹ nhân che miệng cười, như đang vui mừng cho Sơ Tửu Tửu.
Phương chiêu dung nở nụ cười: "Rất tốt, nếu có thể phá vỡ quẫn cảnh không ai thị tẩm trong hậu cung, bản cung sẽ càng vui hơn, Lệ mỹ nhân, ngươi cũng như vậy phải không?"
Lệ mỹ nhân có vẻ không thể cười nổi, nhưng nhờ vào việc quản lý khuôn mặt lâu năm, nàng ta vẫn giữ được vẻ bình tĩnh: “Nương nương nói đúng, hy vọng sau này các tỷ tỷ muội muội đều có thể được Hoàng thượng ân sủng.” Chỉ sợ đó chỉ là mơ mộng hão huyền.
Phương chiêu dung cười không chút lộ liễu, Lệ mỹ nhân mới nhận ra, trước đây nàng ta luôn nghĩ rằng mình có lòng dạ hơn Phương chiêu dung, giờ nhìn lại thì nàng ta đã sai, Phương chiêu dung mới là mãnh hổ âm thầm không tiếng động ăn thịt người.
Ánh mắt của Phương chiêu dung nhìn về phía Sơ Tửu Tửu toát lên vẻ lạnh lẽo, Lệ phi đã trở thành Lệ mỹ nhân, như vậy… Nhu phi hiện đang được thịnh sủng tự nhiên trở thành đối thủ tiếp theo mà nàng ta phải loại bỏ.
Chỉ là thủ đoạn của nàng ta không giống như Lệ mỹ nhân, Lệ mỹ nhân thì ngây thơ, còn nàng ta… thì chí mạng.
Thấy Nhu phi ngày càng mạnh mẽ, phong quang vô hạn, nàng ta phải loại bỏ trước khi Nhu phi ổn định căn cơ, nếu để sau này nàng lớn mạnh như cây cổ thụ, tất cả sẽ rất khó khăn.
Giữa đám phi tần, không biết ai đó đã đề nghị một câu, là đi dạo quanh ngự hoa viên một chút.
Vì vậy, đám phi tần bắt đầu chia thành từng cặp, đi dạo quanh hồ.
Cuối thu gió thấm lạnh, đặc biệt là khi đi bên cạnh hồ.
Bên cạnh Sơ Tửu Tửu có Khang tần, Nghi tần và Lý tài nhân, bốn người đi song song dọc theo hồ, trò chuyện về những chuyện thú vị gần đây.
Phần lớn là Khang tần và Lý tài nhân nói, Sơ Tửu Tửu thì chỉ một lòng một dạ chăm chăm nhìn vào hồ nước.
Do nàng thường xuyên nhìn vào hồ, ba người bên cạnh cũng nhìn theo.
Lúc này, tiếng lòng của nàng cuối cùng cũng vang lên, hôm nay từ khi Nhu phi xuất hiện, tiếng lòng của nàng một câu cũng chưa từng bộc lộ, nhiều phi tần nghĩ rằng hiện tượng kỳ lạ lại biến mất.
[Cũng không biết cá trong hồ có béo tốt không nhỉ…] Sơ Tửu Tửu nhìn chằm chằm vào trong.
Khang tần, Nghi tần và Lý tài nhân: “…”.
[Lệ phi đã hứa hẹn về cá nướng chắc chắn đã hỏng rồi, dù sao từ Lệ phi đã biến thành Lệ mỹ nhân, lại đi xin cá nướng từ người khác thì hơi quá đáng một chút.]
Mỗi bước mỗi xa
Đúng lúc đó, tiếng lòng của nàng bị Phương chiêu dung và Lệ mỹ nhân đi theo phía sau nghe thấy rõ ràng.
Lệ mỹ nhân: “…”, Vậy mà nàng vẫn còn nhớ thương đến cá nướng kia…
Phương chiêu dung bỗng nhiên cười tươi, hạ thấp giọng nói bên tai Lệ mỹ nhân: “Với tính cách của Nhu phi, nếu giờ ngươi mời nàng ta ăn cá nướng, có khả năng lớn sẽ xóa bỏ hiềm khích.”
Xóa bỏ hiềm khích, cũng không phải để thật sự kết giao với Nhu phi, mà là… để dễ dàng diệt trừ nàng.
Lệ mỹ nhân cũng hiểu rõ, nàng ta nghĩ: ta không động tay với Nhu phi, nhưng không cản trở Phương chiêu dung giăng bẫy cho Nhu phi, mặc dù ta sẽ không công khai giúp, nhưng nếu sau này đi gần Nhu phi, tình hình của Nhu phi mình có thể “vô tình” tiết lộ cho Phương chiêu dung biết.
“Vẫn là Phương chiêu dung nghĩ chu đáo, tần thiếp thật sự không bằng.” Lệ mỹ nhân nịnh nọt nói.
Phương chiêu dung vẫn cười như thường, lần này ý cười đã vào tận đáy mắt.
Sơ Tửu Tửu đang đi, bỗng nghe thấy tiếng Lệ mỹ nhân gọi phía sau.
“Nhu phi nương nương.” Lệ mỹ nhân ở phía sau gọi nàng lại.
Sơ Tửu Tửu cùng mấy người Khang tần đồng thời dừng lại, nàng từ từ quay lại.
Chỉ thấy Lệ mỹ nhân tiến lên, vừa thân thiện giải thích vừa đưa ra lời mời: “Nhu phi nương nương, vừa rồi nhìn hồ nước này, đột nhiên nhớ đến trước kia đã hứa với ngài về cá nướng.”
Sơ Tửu Tửu tuy thèm nhưng mạng sống còn quan trọng hơn: “Đa tạ Lệ mỹ nhân vẫn còn nhớ, chuyện này cứ để vậy đi.”
Lệ mỹ nhân và Phương chiêu dung đều không ngờ nàng lại từ chối, vừa nãy nàng còn nói mãi về cá nướng, sao giờ lại không mắc lừa?
“Nhu phi nương nương có phải đang chê bai vị trí hiện tại của tần thiếp thấp kém hay không?” Lệ mỹ nhân mất mác thở dài một tiếng.