[Xuyên Sách] Bị Đại Phản Diện Ráo Riết Nhắm Đến!

Chương 52




Lệ phi quỳ xuống đất, kêu gào thảm thiết, nhưng trước mặt nàng ta là Hàn Sở, người từ trước đến nay vốn đã vô tình.

Hàn Sở không thèm nhìn nàng ta, bước ra khỏi điện, khi đi ngang qua Sơ Tửu Tửu…

Chỉ thấy nàng sợ hãi vỗ ngực: [May mà ta không bị oan uổng thành công, lượng thức ăn từ mỹ nhân phát xuống quá ít, không đủ cho bốn người chúng ta ăn.]

Hàn Sở: “…”

Đám phi tần thầm đỡ trán, đó có phải là vấn đề về lượng thức ăn không? Trọng điểm không phải ở chỗ đó!

“Hoàng thượng! Hoàng thượng…” Lệ mỹ nhân khóc ngã xuống đất, đau khổ gào thét, nàng ta biết… đã xong rồi.

Muốn từ mỹ nhân thăng lên chức vị phi, khó như lên trời.

Tuyên chiêu nghi ngẩn người choáng váng, hôm qua là tì nữ của Hân mỹ nhân bị nàng ta đánh, hôm nay người c.h.ế.t lại là tì nữ của nàng ta, sao… Người chịu thiệt lại là Lệ phi?

Sơ Tửu Tửu nhanh chóng chuồn đi, tránh bị Lệ phi oán hận đến trên người, nàng cũng không hiểu tại sao đại phản diện lại chỉ phạt Lệ phi, dù sao hắn cũng là kẻ hỉ nộ vô thường, ai có thể hiểu thấu được hắn chứ.

Người đầu tiên rời khỏi Thái Hòa điện là Sơ Tửu Tửu, Khang tần lo lắng nhìn về phía Nhu phi đã chạy mất, tình hình hiện tại cũng thật khó bề phân biệt được.

Hân mỹ nhân trầm mặc không rời đi, chờ đến khi phần lớn đám phi tần rời khỏi, Hân mỹ nhân đứng dậy, mặt không biểu cảm đi qua trước mặt Lệ mỹ nhân, giày đạp lên ống tay áo của Lệ mỹ nhân, nhưng nàng ấy không hề cúi đầu nhìn một cái.

Lệ mỹ nhân: “!” Hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, hai tay siết chặt, móng tay cắm vào lòng bàn tay chảy máu, nàng ta lại không cảm thấy đau đớn.

Nàng ta nhất định sẽ không tha cho những người này! Hình ảnh Nhu phi hiện lên trong đầu, Nhu phi thì thôi… không thể trêu chọc vào.

Tại một nơi nào đó trong cung, Sơ Tửu Tửu dẫn theo Tiểu Quỳ trở về Hoa Khê điện, phía sau truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.

Tiểu Quỳ nghe thấy lại làm như không nghe, bước chân vẫn không dừng lại, Sơ Tửu Tửu cũng nghe thấy, tò mò dừng bước, quay đầu lại nhìn.

“Nhu phi nương nương…” Lý tài nhân thở hổn hển đuổi kịp Sơ Tửu Tửu.

“Lý tài nhân?” Sơ Tửu Tửu rất ngạc nhiên, nàng nghĩ Lý tài nhân sẽ rất sợ nàng, dù sao… chuyện trước đó cũng cách đây không lâu lắm.

Tì nữ phía sau Lý tài nhân thấy Sơ Tửu Tửu thì run rẩy, có lẽ bóng ma để lại khá lớn.

“Nhu phi nương nương, chuyện ngày hôm nay, ngài xem thế nào?” Lý tài nhân vô duyên vô cớ lại hỏi nàng.

Sơ Tửu Tửu: “Bản cung… đứng xem.”

Lý tài nhân: “…” Cạn lời.

[Ta còn có thể xem thế nào? Đầu này của ta cũng không phân tích ra vấn đề gì sâu sắc cả.]

Lý tài nhân nghe thấy tiếng lòng của nàng, cố nhịn cười: “Nhu phi nương nương, tần thiếp không dám đoán bừa ai là hung thủ, nhưng… Ai mà tự dưng lại gần ngài, ngài nhất định phải cẩn thận.”

Nàng ta đã sớm nhận ra, Nhu phi chỉ là một con hổ giấy, thực chất bên trong là một chú cừu nhỏ.

Mỗi bước mỗi xa

Sơ Tửu Tửu lùi lại phía sau nửa bước, dùng ánh mắt đề phòng đánh giá nàng ta, khiến Tiểu Quỳ đứng phía sau phải cười trộm.

Lý tài nhân: “…”

“Tần thiếp không phải…” Nàng ta rất bất lực.

“Bản cung đang trêu đùa ngươi thôi, đa tạ muội muội đã nhắc nhở, sau này nhất định sẽ cẩn thận hơn.”

Lý tài nhân thở phào: “Vậy tần thiếp xin phép rời đi trước.” Cúi người chào nàng, rồi vội vàng đi về hướng ngược lại.

Sơ Tửu Tửu thu hồi ánh mắt, vừa định quay về Hoa Khê điện, thì hai tì nữ đi ngang qua.

Hai tì nữ có lẽ bị dọa quá mức, không phát hiện ra bên cạnh còn có người đứng.

Trong khi Sơ Tửu Tửu chuyên tâm nghe hai tì nữ kể chuyện, cũng không nhận ra không biết từ lúc nào có vài người đứng phía sau.

Tiểu Quỳ đã quỳ xuống hành lễ, vừa định mở miệng thì bị một nam nhân giơ tay ngăn lại, thấy chủ tử vẫn đang chăm chú nghe chuyện, Tiểu Quỳ toát mồ hôi lạnh.

“…Tình trạng c.h.ế.t rất thảm khốc!”

“Không phải sao? Nghe nói…”

Sơ Tửu Tửu đang định lắng nghe kỹ hơn, thì bỗng nhiên đôi tai bị bao bọc trong sự ấm áp, âm thanh của hai tì nữ trở nên mờ nhạt, không nghe rõ hai nàng ta đang nói gì.

Sơ Tửu Tửu sốt ruột muốn nghe tiếp, đột nhiên bị che lại, nàng định kéo tay che tai xuống, nâng tay nhỏ nắm lấy mu bàn tay lớn, cảm thấy nhiệt độ làm nàng giật mình, lại cảm thấy kỳ lạ.

Tay của Tiểu Quỳ khi nào lại lớn như vậy?