Xuyên Qua Thứ Nữ Lương Y

Chương 2: Đãi gả (2)




Một ngày trước khi lấy chồng, người chị Khưu Như Tuyết chưa gặp mặt vài lần cùng với mẹ của nàng cũng chính là đại phu nhân Khưu gia đến sân nhà tìm nàng và mẹ nàng, thái độ vênh váo đắc ý làm cho Khưu Như Mặc chán ghét vô cùng, Trước đây khi nàng còn làm ở bệnh viện gặp qua không biết bao nhiêu người bệnh ỷ vào gia đình giàu có mà cố tình gây khó dễ, có thể không gặp nàng liền không gặp, có thể giúp gì nàng cũng giúp, cùng người như vậy qua lại khó chịu cũng là chính bản thân mình .

( mình xin phép nha, “ Đại phu nhân” là vợ cả trong nhà. “Khưu gia” là nhà họ Khưu, sau này những từ này mình xin giữ nguyên vì nghĩa cũng dễ hiểu và đọc cũng êm tai)

Không biết ở trong phòng cùng mẹ nàng đã nói những chuyện gì? đợi Khưu Như Tuyết và Đại phu nhân đi ra, Khưu Như Mặc liền vội vào phòng, Nhìn thấy mẹ nàng ngồi ngẩn ở trên giường nước mắt như mưa.

Khưu Như Mặc liền nói:“ Mẹ, hai người họ đã nói gì mà làm cho người như vậy? Đừng khóc, con gái lần này gả cho gia đình tốt, cũng là giải quyết cho người một tâm sự lớn, người nên vui vẻ mới phải, đừng để ý những lời nói của hai người họ mà làm tâm trạng không vui.”

Nhưng khi mẹ nàng nghe những lời này càng khóc thương tâm hơn, làm cho Khưu Như Mặc càng cảm thấy khó hiểu, không ngừng dỗ dành nhưng mẹ nàng vẫn khóc, nàng chỉ biết yên lặng ở bên cạnh Mẹ nàng vượt qua buổi tối cuối cùng ở nhà họ Khưu.

Ngày thứ hai, Nàng mặc một thân hỉ phục đầu đội mũ phượng cát tường, phía trước khuôn mặt che chiếc khăn màu đỏ, hỉ phục được thiêu kim vân sam, áo khoác thêu hoa hồng thể hiện sự vui mừng, sau gáy là bộ dây xích thiên quan khóa, trước ngực gắn kính chiếu yêu, áo khoác ngắn tay mỏng ngang vai thêu lưu vân, trên vai khoá vóc dáng tôn túi, cánh tay triền “Định thủ ngân”,quần đỏ, chiếc khố màu hồng, giầy thêu màu hồng..