Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 230




Chương 230

Trước tiên mời cô làm luật sư biện hộ, đưa ra thật nhiều lợi ích, sau đó để cô đi tìm hiểu rồi kêu sát thủ hành động. Nếu như cô bé đó gặp chuyên, vậy thì chắc chắn mọi chuyện sẽ đổ lên đầu cô rồi. Chắc hẳn lúc đó ông ta sẽ nói cô vì muốn giữ cái danh nữ hoàng tòa án mà ra tay giết chết nguyên cáo.

Thâm độc thật!

Suy ngẫm xong hết mọi chuyện. Ngọc Điềm hậm hừ đi xuống lầu, dám quay bà đây mồng mồng vậy à? Dù là ông lớn thì bà cũng múc luôn! Bà không ngán bố con thằng nào đâu! Cho đi bốc lịch hết!

Đến sáng ngày hôm sau, Mộc Tâm đã đi đến chi nhánh Lâm thị ở nước F.

Tiểu A cùng người của chi nhánh đến đón cô về khách sạn. Cô được Tiểu A báo cáo lại chi tiết tình hình, rất nhanh đã bắt đầu tiếp nhận công việc ở đây.

Mỗi ngày cô phải thảo luận và chỉ đạo nhóm chuyên viên chứng khoán điều tiết lại thị trường. Nhưng điều khiến cô bất ngờ là càng điều chỉnh thì độ lệch chỉ số càng cao. Cô dùng máy tính nội bộ lần theo từng dãy code tìm ra vị trí vi rút xâm nhập.

Đến ngày thứ ba, cô mới tìm được vị trí của nó. Người xâm nhập chắc hẳn có kỹ thuật rất cao, mỗi vi rút đều được thiết lập một lớp bảo vệ và một lớp code ngụy trang. Cô phải mất gần một ngày mới gỡ được toàn bộ số vi rút. Nhưng cô biết đây chỉ là trị ngọn chứ không trị gốc.

Trước khi kết thúc công việc hôm nay, cô đã viết một chương trình nhỏ thả vào máy tính của các chuyên viên, nghiêm túc dặn dò: “Nếu có dấu hiệu bị vi rút tấn công thì chương trình sẽ hiện cảnh báo, lúc đấy hãy báo ngay cho tôi biết.”

Sau khi giải quyết xong vấn đề, với sự chỉ đạo của cô, cổ phiếu dần bình ổn giá trị trở lại một chút. Nhìn biểu đồ chạy trên màn hình lớn. Mộc Tâm đưa tay xoa xoa thái dương, do mấy hôm nay bận rộn tới lui mà mỗi ngày cô chỉ ngủ được mấy tiếng, thời tiết nước F lại hanh nóng, khiến cô hơi bị cảm.

Tiểu A để ý thấy trạng thái của cô không ổn liền quan tâm nói: “Thư ký Mộc, mấy hôm nay cô đã vất vả rồi, hay là về nghỉ ngơi sớm đi ạ. Có vấn đề gì tôi sẽ báo cho cô ngay.”

“Tôi phải ở lại quan sát mới được, nếu xảy ra vấn đề còn kịp thời xử lý”, cô cầm ly cà phê lên uống một ngụm, đáp lại cậu.

Tiểu A thấy cô cố chấp như vậy thì thầm thở dài trong lòng, thư ký Mộc đúng là hợp với boss mà, hai người cuồng công việc y như nhau. Nhưng mà boss đã dặn dò mình chăm sóc thư ký Mộc cho tốt, lỡ như cô ấy ngã bệnh thì mình tiêu đời mất.

Cậu suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhưng thư ký Mộc mấy ngày nay không nghỉ ngơi được bao nhiêu, cô về ngủ một chút đi. Nếu cô đổ bệnh thì chắc ông chủ sẽ lo lắng lắm đó ạ.”

Nghe tới Lâm Đình Phong, cô bắt đầu do dự, lưỡng lự vài giây rồi nói: “Thôi được rồi, tôi về nghỉ ngơi, khi nào có chuyện phải báo cho tôi ngay lập tức, nhớ đó!”

“Dạ, vậy để tôi để tài xế chở cô về khách sạn.”

Sau khi về khách sạn, Mộc Tâm tắm rửa thay quần áo xong thì mệt mỏi nằm ra giường. Cô nằm nghiêng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy mặt trăng tròn xoe sáng chói trên bầu trời đêm, chợt cô lại nhớ tiểu gia hỏa nhà mình. Cô cầm điện thoại lên nhìn thời gian. Bây giờ đã khuya rồi, ở nước A thì đang là buổi sáng. Chắc Đình Phong đang làm việc nhỉ?

Chần chừ trước khung liên lạc một chút, cô đưa tay ấn nút gọi video.

Lâm Đình Phong bên kia đang họp, không khí trong phòng phải nói là muốn lạnh lẽo bao nhiêu thì lạnh lẽo bấy nhiêu. Các trưởng phòng biết dạo này tâm trạng của ông chủ đang xuống dốc không phanh. Lúc đi làm, họ không dám tan làm trước ông chủ, nên ngày nào cũng phải tăng ca. Mấy nhân viên yêu đương ngọt ngào với nhau bị ông chủ nhìn thấy liền phải làm báo cáo đến muốn nhập viện luôn. Thật hoài niệm khoảng thời gian khi có thư ký Mộc ở đây a~ Thư ký Mộc… mong cô hãy mau chóng về để giải cứu chúng tôi a~ ét ô ét.