Chương 219
“Thứ càng khó có được thì mới càng quý trọng. Thư Ý, là cô suy nghĩ chu đáo. Vậy việc này giao cho cô đi.”, Mộc Tâm cầm tập tài liệu cô ấy đưa ra xem rồi ngẫng đầu lên hỏi: “Đây là kế hoạch phát triển thương hiệu sao?”
“Vâng ạ.”
“Cuộc thi nhà thiết kế trang sức Kim Thiền?”
“Tôi đã bàn với thiết kế Trịnh, anh ấy nói muốn tham gia cuộc thi này. Tôi thấy nó cũng giúp ích rất nhiều cho danh tiếng của công ty cho nên đã ghi vào.”
“Đối thủ có ai?”, với sự chu đáo của Thư Ý, Mộc Tâm đoán chắc cô ấy đã điều tra kỹ hết rồi.
“Grak, Felix, Aya, CN. Ngoài bốn nhãn hiệu có tên tuổi này thì còn các nhãn hiệu khác cũng rất tiềm năng.”
“Có cả Grak à? Chắc Trịnh Sâm nhà ta sẽ rất hăng hái đây!”, Mộc Tâm ký tên lên tập hồ sơ đưa cho Thư Ý, “Mọi việc trông cậy vào cô.”
“Cảm ơn sếp tin tưởng.”
Jolie thấy Thư Ý ra ngoài thì cũng lon ton đi ra theo.
Mộc Tâm ngã lưng ra ghế, đưa mắt nhìn ánh mặt trời dịu dịu ngoài cửa sổ. Thời tiết sắp sang xuân nên đặt biệt mát mẻ khiến con người ta thật thư thái.
Cô cầm điện thoại đăng một cuộc bầu chọn trên nhóm chat bạn bè: “Tối nay có ai muốn đến nhà tôi ăn cơm tất niên không nào? Món ăn tùy chọn.”
Nhóm chat rất nhanh liền có người trả lời:
Lạc Tư: “Ăn a~, Tiểu Tâm Tâm, hôm nay em trúng số à? *icon cười gian*”
Điềm Điềm: “Nếu có món crawfish sốt bơ tỏi thì mình đến ăn!”
Lạc Tư trả lời Điềm Điềm: “Con gái ăn tỏi nhiều sẽ không ai dám hôn cô đâu!”
Điềm Điềm trả lời Lạc Tư: “Liên quan quái gì đến anh? Anh hôn tôi à? *icon angry*”
Lạc Tư: “Bé Tư còn muốn sống qua cung trăng này a~”
Thiên Thiên ái mật: “Tôi sẽ đến nếu được ăn cơm em dâu nhỏ nấu.”
Lạc Tư: “Tiểu Thiên Thiên, ai đặt cho cậu cái nick name trẻ trâu quá vậy?”
Thiên Thiên ái mật: “Câu trả lời sát thương sẽ hơi cao đấy! Cậu có chắc là muốn nghe không?”
Lạc Tư: “*icon tim vỡ* Cậu có biết nói như vậy sát thương càng cao không hả?”
Lâm Đình Phong: “7 giờ, mỗi người chỉ được yêu cầu một món thôi!”
Lạc Tư: “Nè! Có ai mời khách kiểu như cậu hay không hả?”
Thiên Thiên ái mật: “Cậu đi học hỏi em dâu nhỏ cách mời khách đi kìa!”
Lâm Đình Phong: “Cô ấy nấu nhiều sẽ mệt đấy! Các cậu không biết nghĩ à?”
Thiên Thiên ái mật: “Ặc! Cái vị cẩu lương quen thuộc này!”
Điềm Điềm: “Tôi thấy tên Phong đó nói đúng đó. Chọn ít món thôi!”
Lạc Tư: “Ừm, tôi cũng nghĩ vậy. Ít thôi.”
Thiên Thiên ái mật: “Tên Lạc Tư kia, sao cậu không có tí chính kiến gì hết vậy?”
Lạc Tư: “*icon cười mỉm chi* Ăn cơm sẽ tốt hơn ăn đấm!”