Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 184




Chương 184

Trần Gia Thành lên tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ của anh ta: “Quý tổng, nếu anh đã khẳng định em gái anh không cố ý, vậy chúng ta xem lại camera được không?”

Quý Tử Khiêm khép mở môi mỏng: “Được thôi!”

Quý Tử Nhiên vội nắm lấy tay anh, gấp gáp nói: “Anh, hay là bỏ qua đi, em không muốn làm lớn chuyện.”

Trần Tiểu Như sợ sự việc bị lộ, cũng sợ camera quay được cảnh cô chứng kiến Quý Tử Nhiên làm càng mà vẫn bênh vực. Cô ta hạ giọng, tỏ ra hiểu chuyện, nói với Trần Gia Thành: “Anh Thành, hay là cho qua đi, dù gì cũng là sinh nhật anh. Nên để mọi người vui chơi, thư giãn mới đúng.”

Trần Gia Thảnh cong môi cười, như không mấy bận tâm, đáp: “Chỉ xem một đoạn ghi hình, không mất nhiều thời gian đâu. Với lại, buổi tiệc này kéo dài đến sáng mai lận mà. Tôi cũng đã sắp xếp phòng cho tất cả mọi người rồi! Mọi người có thể ở lại qua đêm. Chắc mọi người không để ý đâu nhỉ?”,

Mọi người trong buổi tiệc đa phần cũng mang tâm thái xem kịch vui nên cũng không để tâm, vui vẻ đợi anh gọi người lấy đoạn ghi hình.

Không đợi Trần Gia Thành gọi người, Mộc Tâm đã lên tiếng: “Không cần gọi người đâu Gia Thành, em đã lấy đoạn ghi hình rồi.”, vừa nói cô vừa mở điện thoại lên.

Trên màn hình đang chiếu cảnh diễn ra trong buổi tiệc. Mọi người đều thấy ba người Trần Tiểu Như, bà Quý và Quý Tử Nhiên đi lại gần chỗ Mộc Tâm đang ngồi. Trần Tiểu Như nói gì đó khiến cho hai người họ hiện lên biểu cảm rất tức giận. Quý Tử Nhiên cố tình đưa chân ra ngáng chân người phục vụ khiến cậu ta vấp té rồi hất mâm rượu về phía Mộc Tâm đang ngồi. Góc quay khá rộng, chất lượng lại sắc nét, có thể thấy rõ biểu cảm lúc đó của bà Quý và Trần Tiểu Như. Họ vậy mà đứng nhìn Quý Tử Nhiên gây rối nhưng không lên ngăn cản.

Video kết thúc, sắc mặt của ba người họ lập tức biến sắc. Mộc Tâm thong thả cất điện thoại lại, Quý Tử Khiêm đưa mắt nhìn Trần Tiểu Như với vẻ hơi phức tạp. Mấy hôm trước Mộc Tiểu Tâm có gởi cho anh vài tấm ảnh Tiểu Như nói chuyện với một cậu trai trẻ, còn nói là Tiểu Như cài gián điệp vào công ty cô. Nhưng lúc đấy anh không tin, đi điều tra thử thì biết cậu trai đó là em họ Tiểu Như nên anh không để tâm đến, chỉ nghĩ là chị em gặp mặt hỏi thăm. Bây giờ lại cho anh thấy biểu cảm và hành động khác thường của cô. Anh bắt đầu nảy sinh vài nghi ngờ.

Trần Tiểu Như cũng phát hiện ánh mắt không đúng của Quý Tử Khiêm, cô định lên tiếng giải thích thì bị lời nói của Trần Gia Thành cắt ngang: “Mọi việc đã rõ rồi, tôi nghĩ Quý tổng nên để em gái của mình vào phòng thay quần áo, nghỉ ngơi thì hơn.”

Quý Tử Khiêm bắn ánh mắt sắc lạnh nhìn Quý Tử Nhiên: “Còn không về phòng đi!”

Trần Tiểu Như đi lại dìu cô ta: “Để em đưa em ấy về phòng.”

Bà Quý sợ bị mọi người bàn tán nên cũng len lén rời khỏi buổi tiệc. Các khách khứa thấy mọi chuyện đã xong liền lục tục tản ra, tiếp tục buổi tiệc. Sự cố này chỉ được xem như một nốt thăng giúp buổi tiệc uyên náo hơn.

Trần Gia Thành nói chuyện với Mộc Tâm vài câu thì một nhân viên đi ra nói nhỏ gì đó, anh ta đi vào trong cùng cậu nhân viên.

Đứa bé vẫn đi theo sau Lâm Đình Phong, lúc này nó mới bước lên phía trước kéo kéo tay Mộc Tâm, ngước cặp mắt tròn xoe như viên bi đen nhìn cô: “Chị xinh đẹp, em đói rồi!”

Mộc Tâm bị sự đáng yêu này nhấn chìm, cô bế nó ngồi lên ghế, định đi lấy bánh cho nó thì bị anh cản lại: “Em ngồi đó đi, anh lấy cho!”

Lâm Đình Phong đi đến bàn bánh ngọt lấy vài chiếc bánh kem nhỏ và một chiếc donut socola bỏ lên đĩa, tiện tay lấy một cốc nước trái cây. Anh đi lại đưa cho cậu nhóc con.

“Cảm ơn chú!”, nó cười tươi, ánh mắt dán chặt lên đĩa bánh trên tay anh.