Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 165




Chương 165

Cô liếc mắt nhìn anh, có thằng bạn trai nào như anh không? Thẳng thừng chê bạn gái mình xấu!: “Tối nay anh xác định ra sofa ngủ đi! Sofa ‘đẹp’ đó!”

Anh ngừng đèn đỏ, kéo cô qua hôn một cái: “Sofa làm sao ‘đẹp’ bằng giường em!”

Cô bất lực ngồi ra ghế, im lặng, cô đã rút ra bài học rồi! Không nên đối đầu với chúa tể của những con ‘lươn’, vì nó quá ‘lẹo’ đi~.

Lúc đi đến cửa thang máy thì chạm mặt một cặp nam nữ, Mộc Tâm làm ngơ như không thấy gì, đứng đợi bên cạnh Lâm Đình Phong.

Nhưng thương thì sẽ có một số người sợ thiên hạ không đủ loạn.

Trần Tiểu Như khoác tay Quý Tử Khiêm, mỉm cười nhìn Mộc Tâm: “Oh! Tiểu Tâm, chúng ta có duyên thật! Lại gặp nhau nữa rồi! Em cũng tham gia dự án này à?”

Mộc Tâm không nhìn cô ta lấy một cái, lành lạnh nói: “Cô nhận dự án này mà không điều tra đối thủ sao? Năng lực làm việc này! Chặc chặc! Thật là đáng lo!”

Cô ta lại tỏ vẻ như bị bắt nạt mà vẫn kiên cường, nhỏ giọng nói: “Chị… Do chị quá tập trung để hoàn thành dự án cho nên không có thời gian điều tra chuyện khác.”

Cô nhìn bộ dáng đó của cô ta thì mỉm cười, đúng là giống hệt như trong nguyên tác miêu tả nha! Loại tính cách này… mình có chút nuốt không trôi: “Oh, ra vậy! Cô không nói tôi còn tưởng là cô quá tập trung sao chép dự án của người khác không đó! Ahihi!”

Trần Tiểu Như nghe câu đó thì nhất thời bị nghẹn họng, Quý Tử Khiêm nhíu mày, khó chịu nói: “Lâm tổng, phiền anh quản tốt nhân viên của mình đi!”

Lâm Đình Phong nhàn nhạt, nói: “Anh nên quản người phụ nữ của mình thì đúng hơn!”

Quý Tử Khiêm hừ mũi, tỏ vẻ ghét bỏ: “Là do nhân viên của anh không biết điều! Nói chuyện không biết lớn nhỏ, liên quan gì đến vợ tôi?”

Nghe thấy có người nói xấu cô, khí tức của anh bắt đầu trầm thấp: “Vậy anh biết tại sao cô ấy không biết điều không?”

Hắn ta nhướng mày: “Sao?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Giọng nói Lâm Đình Phong lạnh lùng mang đầy hàn khí: “Vì ông đây cho phép đấy!”, Nói rồi anh ôm eo Mộc Tâm đi ra khỏi thang máy.

Trần Tiểu Như tức giận nắm chặt tay, chết tiệt! Cái con nhỏ ngu xuẩn đó chắc chắn đã leo được lên người Lâm Đình Phong rồi! Nếu không sao anh ta lại bênh vực một cấp dưới như vậy chứ?

Cô ta điều tiết lại biểu cảm, dùng giọng điệu thật tâm, nói: “Hình như Tiểu Tâm đang quen Lâm tổng thì phải! Thấy em ấy như vậy, em cũng bớt tự trách!”

Nhìn Lâm Đình Phong ôm eo của cô, trong lòng Quý Tử Khiêm chợt có chút không thoải mái. Nghe giọng nói mềm mại bên tai của Trần Tiểu Như, anh ta thu lại cảm giác khó hiểu ấy, mỉm cười: “Chúng ta đi thôi!”

Vì để đảm bảo công tác bảo mật dự án, các công ty sẽ nộp dự án lên, người quyết sách sẽ xem và thảo luận để đưa ra quyết định cuối cùng.

Sau 30 phút đợi kết quả ở phòng chờ, một vị cổ đông đi ra thông báo: “Sau nhiều lần xem xét, dự án của hai bên đều rất hay và có nét tương đồng nhau. Nhưng giá của mà phía Quý thị đưa ra nhỉnh hơn một chút, cho nên chúng tôi quyết định chọn Quý thị làm bên hợp tác. Rất cảm ơn Lâm thị đã có thành ý đến đây!”

Mộc Tâm hơi bất ngờ: “Có thể cho tôi hỏi giá thầu của Quý thị lớn hơn bên tôi bao nhiêu không?”

“Cái này thì không được ạ! Vì đây là phiên thầu bảo mật. Chỉ có các cổ đông và công ty bên B mới biết được thôi.”

Lâm Đình Phong ngồi phía sau cô, đi lên, hỏi: “Vậy chắc tôi có quyền biết nhỉ?”