Xuyên Qua Thế Giới Nữ Tôn Làm Giàu Sủng Phu Lang

Chương 6: Ta hôn chàng được không ?




Cả hai cùng nhau về nhà, vào đến nhà Mục Liên nói với cô hắn muốn nấu cơm, cô muốn hắn nghỉ ngơi nhưng hắn nhất quyết không chịu, cô đành chấp thuận nhưng bất hắn phải hứa với cô khi nào mệt thì phải nghỉ ngơi


- Thê chủ người muốn ăn gì ?


- Chàng nấu gì ta ăn đó, để ta mổ lợn ra cho chàng nấu, làm thêm món gan heo , món đó ăn bổ máu tốt cho chàng


Cô đem con heo ra sau giếng làm, vì sợ hắn thấy sợ nên đã dặn k được phép đi theo


Mổ xong hết, cô lấy muối ướp thịt heo đừng cho hư, ngày mai đem lên trấn bán cho quán tủ lầu quen biết


Thịt heo rừng bán có giá hơn heo nhà, vì vị của nó ngon hơn, con heo này bán ra cũng được mười lượng bạc, vậy chi là một trăm đồng


Ngày mai cô phải đem theo phu lang của nhà mình mới được, có tiền rồi cô muốn mua quần áo và ít món trang sức cho hắn


Nhìn mâm cơm phong phú trên bàn Lan Linh cảm thấy rất ấm áp


Từ năm mười tám tuổi cô đã lên thành phố tự lập một mình, ngoại trừ những ngày lễ tết được ăn cơm do các mẹ nấu ra thì đối với một người cuồng công việc và tiết kiệm như cô thì thức ăn nhanh kèm mì gói là bạn đồng hành qua ngày


Vậy mà bây giờ đến với thế giới xa lạ này, cô lại gặp được người mình thương nhất, có được sự ấm áp mà cô mong muốn nhất, ông trời vẫn là không quá bất công đi


Mục Liên thấy cô cứ đứng ngây người ra nhìn thức ăn trên bàn, hắn sợ cô không thích món mình làm


Hắn là con thứ không được yêu thích , luôn luôn bị sai sử như người ở, tay nghề mà hắn có hiện nay cũng do điều ấy tạo nên


Nhìn người trước mặt thở dài, Lan Linh giật mình tiến đến ngồi vào bàn cơm, cầm bát đũa lên mĩm cười nhìn hắn


- A Liên chàng mau đến đây ăn đi, món ăn chàng nấu nhìn rất ngon, lâu lắm rồi ta chưa được thấy đồ ăn ngon như vậy, nên có hơi thất thần, nào lại đây ăn cơm với ta


Vừa nói cô vừa xới cơm vào bát của hắn, gấp thức ăn, mỗi món một thứ, nhìn hắn ngồi xuống ăn cơm


Cô cảm thấy không khí xung quanh đều biến thành màu hồng


Bữa cơm nay ăn rất ngon, ăn xong Lan Linh vào bếp nấu một nồi nước nóng, ra sân dọn dẹp chén bác đem đi rửa


Bữa tối nước có hơi lạnh, cô k muốn phu lang nhà mình rửa chén, nước lạnh có thể khiến hắn bị bệnh, cơ thể hắn còn chưa khỏe hẳn đâu, cô da dày thịt béo nên không sao cả, những việc như vậy cô làm là đúng rồi


Đợi nước sôi, cô pha một thùng nước ấm, xách vào nhà tắm cho hắn, đợi hắn tắm xong còn một ít nước nóng cô cũng tranh thủ đi tắm, sau đó giặt đồ phơi lên rồi vào phòng ngủ


Vào phòng đóng cửa lại, cởi giày lên giường nằm xuống, nhìn người kế bên nằm xoay lưng về phía mình, Lan Linh có chút buồn bực


Ngày hôm qua bản thân hắn còn bệnh và cả hai cũng có chút xa lạ nên đều ngại ngùng mà đi ngủ, nhưng hôm nay lại khác, Mục Liên nghĩ dù sao cả hai cũng đã là phu thê mà hắn cũng có cảm giác với cô, nếu đã dậy thì


Hắn gom đủ hết cả dũng khí , xoay người lại nhào vào ngực cô, cơ thể cô rất săn chắc, vì vừa mới tắm xong nên vẫn còn cảm thấy hơi mát lạnh, mùi hương xà bông tắm giống mùi hương trên người hắn, rất dễ ngửi


Nâng đôi mắt có hơi ước ác lên vì ngại ngùng, nhẹ giọng


- Thê chủ !


Vừa hô xong người mới nằm kế bên hắn bỗng nhiên động đậy, lặt hắn lại , cô đè lên người hắn, đôi mắt cô đỏ ngầu lên vì kiềm chế , cất lên giọng nói khàn


- Ta hôn chàng được không ?


Hắn cảm thấy cả cơ thể mình nóng lên, tim đập gia tóc, người phía trên đang nhìn hắn bằng ánh mắt đầy yêu thương và dục vọng, hắn mĩm cười vòng tay qua cổ cô trả lời


- Được !


Lan Linh cảm thấy mình sắp điên rồi, lúc nãy còn đang buồn bực vì người nằm kế bên , thì bất ngờ hắn lại ôm cô, bản thân cô cảm thấy khả năng kiềm chế của mình mấy mươi năm trời đều bị mất sạch vào lúc này


Hiện tại cô chỉ muốn hắn, muốn hung băn đè hắn xuống là ngấu nghiến, muốn một ngụm nuốt hắn vào bụng, muốn ăn sạch sẽ người nam nhân này


Dùng hết sức để mình có thể bình tĩnh lại, sức khỏe hắn chưa khỏe hẳn, chưa phải lúc làm chuyện này


Nhưng mà nếu hôn một cái thì không sao đâu nhỉ, đúng vậy hôn thôi thì chắc ổn mà


Cô hỏi hắn , cô muốn hôn hắn, nói thật cô chỉ muốn dùng ít lý trí còn lại của mình để hôn nhẹ hắn thôi, rồi cả hai cùng đi ngủ, vậy là cũng thỏa mãn rồi


Nhưng hàng động cuối của hắn làm sợi dây lý trí cuối cùng của cô


" PỰT"


Cô đè hắn xuống , nhấn mạnh môi mình vào môi hắn, đầu lưỡi nhè nhẹ phát họa vành môi hắn, từ từ đưa lưỡi vào trong


Nhìn người dưới thân đôi mắt nhắm lại, thân thể nhè nhẹ run, cô luồng tay vào áo ngủ, xoa nhẹ hạt đậu nhỏ trên ngực hắn, khiến hắn phát ra âm thanh mê người


-   Ưm ..... ha


Hắn vừa hé miệng cô liền đem lưỡi mình cho vào, khiến nụ hôn sâu hơn, âm thanh " chụt, chụt " phát ra khiến người nghe đỏ mặt


Nụ hôn kéo dài khoảng năm phút, nhìn hắn hô hấp khó khăn cô mới dứt ra, hạ nụ hôn khác trên khuôn mặt


Liếm đi giọt nước mắt trên khóe mi, cô hôn từ từ xuống, ngậm lấy vành tai hắn, khiến người dưới thân cong lên phát ra nhiêu âm thanh lạ lẫm


- Ưm....a...ha... Thê...thê chủ....đừng mà..


Nụ hôn của cô từ từ dời xuống cổ, hôn lên xương quai xanh, trong lúc đó hai tay cô cũng k rảnh rỗi, nhanh chóng thoát đồ hắn, chỉ trong chốc lác cả cơ thể đẹp đẽ của hắn hiện ra ngay trước mắt


Nước da trắng mịn, đường cong đẹp đẽ, hai đóa phù du xinh đẹp nỡ rộ trên ngực hắn, làm cảnh đẹp càng thêm thích mắt


Ngậm lấy một bên ngực, cơ thể Mục Liên cong lên vì khoái cảm lạ lẫm, đánh úp vào lí trí của hắn


Nhìn người phía trên đang vùi đầu vào ngực mình, những nơi bàn tay và miệng cô tru du đến đều khiến hắn cảm thấy sảng khoái


Đến khi một tay cô chui vào tiết khố nắm lấy " tiểu Mục Liên " của hắn vuốt ve lên xuống, hắn bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi


Cơ thể hắn chưa từng một ai chạm vào, kể cả hắn cũng chưa từng giải quyết cho bản thân mình, nhưng hiện tại hắn lại cảm thấy hưng phấn, một cảm giác thích thú xa lạ, hắn muốn chìm vào sự xa đọa này, nhưng cũng sợ cô nghĩ mình quá phóng đãng


Hắn run rẩy, cắn chặt môi vì sợ mình sẽ phát ra âm thanh rên rỉ


Lan Linh du tẩu trên cơ thể hắn, cả hai kiếp người đây là lần đầu của cô, cảm giác thật sự cmn sảng khoái mà


Ngước lên nhìn hắn run rẩy, môi cũng bị cắn đến bặt máu, cô nhẹ nhàng hôn lên


- Phu lang đừng sợ ta không làm đến mức cuối cùng đâu, đừng cắn môi, kêu lên đi, ta mối nghe chàng kêu, muốn nghe chàng gọi ta là Thê chủ


Nụ hôn sâu thứ hai liền tới, lần này cả hai đều cảm nhận thêm hương vị của máu, đầu lưỡi quấn quít trêu đuổi nhau như không muốn xa rời


Bàn tay cô nhẹ nhàng lên xuống dương vật đã cương cứng của hắn, phía trên đầu đã rỉ ra một ít dịch


Mục Liên ưỡn người, tay chân bấu vào người cô, thừa nhận luật động và thoải mái mà cô mang lại


Tiếp tục ngậm lấy ngực hắn, đầu lưỡi trên đùa hai bên, đôi tay vẫn vuốt ve đều đặn cho hắn, qua một lúc sao người dưới thân đã tới giới hạn, chỉ nghe hắn hét lên, bắn tinh vào tay cô, được một lúc hắt rục vào người cô, mệt thiếp đi


Bước ra khỏi phòng, lấy khăn thấm một ít nước, bước vào lao sơ qua người hắn, mặc đồ vào dọn dẹp qua loa, cô trèo lên giường, ôm người vào ngực hôn lên trán thì thầm


- Ngủ ngon, phu lang của ta.


Nhìn hắn cười nhẹ nhàng bụi đầu như đáp lại, cô nhắm mắt yên lặng vào giấc ngủ