Xuyên Qua Thành Tiểu Ca Nhi Chủng Điền Ký

Chương 32: Hợp tác




Edit: tiểu khê

Lúc Trình Huy săn thú, từng đi ngang qua thôn Lĩnh Tây, nhưng lại chưa từng đi vào, hôm nay vẫn là lần đầu tiên tiến vào.

Thôn Lĩnh Tây so Thôn Lĩnh Nam không phải chỉ nhỏ hơn thôi, bên này đại thể còn nghèo hơn thôn Lĩnh Nam, nhà ngói gạch xanh cơ hồ không có.

Nhà a ma Diệp Thanh liễu rất dễ tìm, là nhà náo nhiệt nhất, dừng xe ngựa trước cửa.

Trình Huy đi qua, vừa lúc nhìn thấy một tiểu thị lần trước gặp qua, là tiểu ca nhi hầu hạ Diệp Thanh Liễu, nói: "Vị ca nhi này còn nhớ ta không?"

Ca nhi kia nghiêng đầu nhìn, chớp chớp đôi mắt tròn vo, rồi sau đó cười nói: "Nhớ rõ a, ngươi là phu quân bằng hữu thị quân nhà chúng ta, không sai chứ?" Làm hạ nhân, điều mấu chốt là có trí nhớ, đặc biệt là nhớ người.

Đi theo chính quân ra cửa gặp khách, nếu không dụng tâm nhớ những người đó, biết đâu lại đắc tội lúc nào không hay, còn vì chính quân mình nếu không nhớ người trên, bọn họ phải ở bên nhắc nhở, bằng không chính là bọn họ thất trách.

Mà giống Diệp Thanh Tri lớn lên đẹp như vậy, là bằng hữu thị quân, lại gả cho một anh nông dân, vô luận là ai đều sẽ có ấn tượng.

Trình Huy nhẹ nhàng thở ra, nhớ rõ liền tốt, y lấy thư ra, nói: "Đây là phu lang nhà ta viết cho thị quân các ngươi, thỉnh vị ca nhi này hỗ trợ một chút."

Ca nhi vui vẻ đồng ý, chỉ là một phong thư, không có nhiều trở ngại.

"Ngươi nói, đây là phu quân Diệp Thanh Tri nhờ ngươi đưa ta?" Diệp Thanh liễu có chút không dám tin, hắn thật sự không tưởng tượng được Diệp Thanh Tri sẽ viết thư cho hắn.

Mở ra xem qua, thần sắc Diệp Thanh Liễu đổi đổi, như suy nghĩ điều gì.

Việc của Diệp Thanh Liễu nói chung rất đơn giản, hắn chỉ cần hỗ trợ giới thiệu khách, bán đi sẽ được chia ngân lượng, sẽ cho hắn ba phần, này tuyệt đối không tính ít, phải biết tiền vốn tất cả đều là Diệp Thanh Tri bỏ ra, hắn chỉ lấy cổ phần danh nghĩa, phỏng chừng so với Diệp Thanh Tri nhiều hơn vài phần.

Trong thư Diệp Thanh Tri còn mập mờ đề ra vài câu tình cảnh hắn hiện nay, kỳ thật không cần Diệp Thanh Tri nói, Diệp Thanh Liễu cũng hiểu.

Hắn chỉ nhỏ hơn Diệp Thanh Tri mấy tháng, theo huyện tôn ba năm, lại không còn là hài tử, trong nhà chính quân làm đương gia, rất có thủ đoạn, dần dần lung lạc lão gia, lại có người mới vào cửa, hắn không có hài tử, dần dần không được lão gia sủng, nếu phải nghĩ cho tương lai sau này, chỉ cần trữ đủ bạc thì nửa đời sau hắn sẽ sống tốt.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hiện giờ hắn thường xuyên về nhà, bằng không với cái nhà như vậy, hắn mới không định rở về, nhưng sợ ra mà nói, trong nhà tổng so người ngoài có thể tin hơn.

Không nghĩ Diệp Thanh Tri trực tiếp đưa cho một cơ hội, Diệp Thanh Tri người này, hắn ta tiếp xúc tuy không nhiều lắm, lại biết người này có tài văn chương rất cao, cho nên có chút thanh cao, nếu hắn viết thư tới tìm hắn ta để buôn bán, kia liền có tám phần nắm chắc sẽ không lỗ vốn, hơn nữa hắn tuyệt đối sẽ không nuốt phần thuộc về hắn ta.

Nghĩ đến hai ca ca cùng ca sao ngoài phòng, so ra mà nói, hắn ta lại tín nhiệm Diệp Thanh Tri hơn, vốn dĩ tính để ca ca mua ruộng đất hộ, giờ nghĩ lại thì thôi.

Diệp Thanh Liễu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng sai người lấy giấy bút, lại sai người ra ngoài kêu Trình Huy chờ, viết xong thư, liền để y mang về cho Diệp Thanh Tri.

Trình Huy nhận lấy thư xong, xoay người rời đi.

Lúc đi ngang qua một nhà, vừa lúc thấy kế a ma Diệp Thanh Tri, liền biết đây là nhà hắn.

"Ngươi sao lại ở đây?" Nói chuyện không phải lão ca nhi kia, mà là thư sinh từng có duyên gặp mặt hai lần, đỡ hắn ta là cái kia ca nhi, Trình Huy cũng gặp qua, chính là người lần trước lại xin giúp đỡ.

"Lại đây có chút việc." Trình Huy sửng sốt một chút, nhìn bộ dáng này, thư sinh này là tiểu tử nhà này, vậy, chẳng phải hắn ta chính là đệ đệ cùng cha với phu lang nhà mình sao.

Trình Huy đôi mắt ám ám, gật đầu, liền tính rời đi.

Kết quả không chờ y đi, lão ca nhi liền lên tiếng, "Ngươi như thế nào đến đây? Không phải đã quyết định xong hết rồi sao, các ngươi còn tính đổi ý hả?"

Không trách lão ca nhi hoài nghi, lúc Diệp Thanh Tri rời khỏi nhà, mới còn nhỏ, nếu có đồng bạn thì cũng sớm đã quên, vả lại a ma Diệp Thanh Tri an táng ở trên núi, không cần đi qua thôn cũng có thể đến, cho nên nếu là đi tế bái, cũng sẽ không đến này tới.

Cái này đổi thành thư sinh cùng Mai ca nhi kinh ngạc, nhìn bộ dáng này, a ma nhận thức hán tử này, lại còn có giao dịch gì mà bọn họ đều không biết.

Trình Huy quét mắt một cái, nói: "Thanh ca nhi cùng Liễu ca nhi quan hệ tốt, để ta đưa chút đồ vật tới." Y không muốn để lão ca nhi này biết nhi tử đồng sinh của mình lại nghĩ đến Thanh ca nhi.

Loại người này, sẽ không cho rằng người nhà mình sẽ sai, luôn đổ lỗi cho người khác, nếu như bị ông ta biết, khẳng định sẽ qua những với Diệp Thanh Tri, hắn đang mang thai, cũng không thể làm loạn.

Thư sinh còn muốn nói gì, bị mlMai ca nhi bên cạnh kéo lại, nói nhỏ bên tai hắn một câu cái, thư sinh liền ngoan ngoãn không nói lời nào, trở lại trong phòng.

Trình Huy xoay người rời đi, không đi bao xa, liền thấy Mai ca nhi thở hổn hển đuổi theo, nói: "Vị này đại ca chậm đã." Hô hấp vừa ổn định, chưa kịp nói chuyện, liền bị Trình Huy đánh gãy.

"Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, Thanh ca nhi là ca ca cùng cha với ngươi, bất quá đã viết đoạn tuyệt thư." Trình Huy sở dĩ sẽ nói cho ca nhi này, là biết hắn ta cũng hiểu được tính nghiêm trọng.

Quả nhiên, Mai ca nhi nghe vậy, chỉ cảm thấy như bị sét đánh, ca ca cùng cha, chuyện này hắn đương nhiên biết, cha thường ở nhà thở dài, miệng nói nếu lúc trước không đem đại ca nhi bán, hiện giờ đã lớn linh tinh.

Chỉ là hắn như thế nào cũng chưa nghĩ đến, người này sẽ là Diệp Thanh Tri, đặc biệt đệ đệ ruột của hắn, còn coi trọng người nọ.

Quơ quơ thân mình, ngẩng đầu muốn hỏi gì, Trình Huy sớm đã đi mất không thấy.

Về đến nhà, Trình Huy đưa thư cho Diệp Thanh Tri, còn về chuyện thư sinh kia, cũng cùng hắn nói vài câu đơn giản.

"Này là duyên phận?" Diệp Thanh Tri cười lắc đầu, biết người nọ là đệ đệ cùng cha với nguyên thân, trong lòng hắn vẫn bình tĩnh, vô luận hắn ta là người nào, chỉ cần không quấy rầy hắn sinh hoạt, thì có quan hệ gì với hắn.

Xem qua thư Diệp Thanh Liễu hồi âm, Diệp Thanh Tri cong môi cười, có thể bị cử nhân mua đi, lại sau khi chính quân vào có thể trở thành thị quân, sao lại có thể là người đơn giản, hắn chỉ đơn giản đề điểm hai câu, hắn ta liền hiểu được.

Nhìn đến cuối thư Diệp Thanh Liễu nói phải dùng tiền nhiều tham cổ(?), Diệp Thanh Tri cười cười, quả nhiên là người thông minh.

Lại viết một phong thư, để ngày mai Trình Huy lại đi một chuyến.

Ngày thứ ba, sáng sớm Diệp Thanh Tri đem Cẩn ca nhi phó thác cho a ma Quý ca nhi chăm sóc, nhân tiện để Quý ca nhi mang dẫn tôn tử nhà họ đọc sách, a ma Quý ca nhi mừng đến mức không biết nói gì cho tốt, hận Thanh ca nhi đi trấn trên tối nay liền trở về.

Ngày mùa kết thúc, trên trấn so dĩ vãng náo nhiệt hơn không ít, Diệp Thanh Tri nhìn nhìn, cùng Trình Huy trực tiếp tới nơi lần trước cùng Diệp Thanh Liễu ăn cơm.

Lúc này không giống như ngày trước, cho nên Trình Huy cũng đi lên, ngồi bên cạnh Diệp Thanh Tri.

Gọi vài món ăn, mấy người liền tiến vào vấn đề chính.

"Ta tin ngươi cũng thấy, như thế nào?" Diệp Thanh Liễu đi thẳng vào vấn đề nói.

Diệp Thanh Tri gật đầu, "Có ngươi đầu tư thêm, ta tự nhiên không có ý kiến." Dừng một chút, "Chỉ là, lợi nhuận ta muốn bàn lại."

Diệp Thanh Liễu hồi thư cho hắn, muốn sáu phần, Diệp Thanh Tri tự nhiên sẽ không đáp ứng, hắn vất vả nửa ngày, kết quả cho làm áo cưới cho người khác, tội gì mà làm, còn không bằng ở trên trấn mở cửa hàng.

"Vậy ý ngươi như thế nào?" Diệp Thanh Liễu đương nhiên biết Diệp Thanh Tri sẽ không đồng ý, bất quá làm buôn bán, còn không phải là giá cố định, mọi lúc đều có thể thay đổi.

"Ba bảy, ta bảy ngươi ba." Diệp Thanh Tri nâng chung trà lên nhấp nhẹ một ngụm, nhíu nhíu mày, buông chung trà.

Hắn hiện giờ tuy rằng ở nông thôn, nhưng lúc trước ra phủ, mang theo không ít lá trà ra, uống qua trà ngon, giờ uống trà này, quả thực uống không được.

Nghe vậy, Diệp Thanh Liễu lắc đầu, "Lúc trước chỉ hỗ trợ giới thiệu đều có ba phần, hiện giờ ta có đầu tư bạc, sao vẫn là ba phần, ít nhất năm phần."

Diệp Thanh Tri cười một chút, "Này là ngươi không hiểu, trước kia ba phần là cổ phần danh nghĩa, nói cách khác ta không mở cửa hàng, xoay cửa hàng ngươi cũng không tốn bạc, hiện giờ cái này, ngày sau nếu ngươi muốn lui phần hoặc là không mở nữa, ngươi cũng sẽ tổn thất, sao có thể giống nhau?"

"Kia liền bốn sáu." Ngay sau đó Diệp Thanh Liễu chau mày, nói: "Không đúng, này nếu là mệt, không phải ta cùng ngươi đều mệt ư?"( Đoạn này ko hiểu gì cả 🧐)

Trong đầu đảo nhanh, Diệp Thanh Tri nghĩ thầm, cười nói: "Ban đầu ngươi đầu nhiều tự nhiên mất công nhiều, đầu ít mất công cũng ít, không phải sao?"

Diệp Thanh Liễu nhấp miệng, nhìn Diệp Thanh Tri, ở trong lòng đấu tranh, lúc trước đi theo Huyện lão gia, lão gia đang ở khoa cử, cho nên tiền bạc không tính dư dả, chờ khi làm quan cưới chính quân, bạc trong nhà đều do chính quân quản, cho nên ngần ấy năm hắn tích cóp được nhiều nhất cũng không quá 200 lượng bạc, này muốn nhiều hơn, kia có thể thật sự không có.

Đương nhiên, sinh ý này cũng không nhất định mệt, đặc biệt giai đoạn đầu chủ yếu là đầu tư vải dệt, chủ yếu vẫn là Diệp Thanh Tri thiết kế còn Diệp Thanh Liễu lo về nhân mạch.

Hai người cò kè mặc cả, cuối cùng định ra ba bảy, Diệp Thanh Tri bảy, Diệp Thanh Liễu ba, bởi vì Diệp Thanh Tri để Diệp Thanh Liễu lưu lại một chút tiền dùng.

Bàn xong, hai người nháy mắt trở nên ôn hòa, bắt đầu chuyện trò vui vẻ, một bên Trình Huy xem mà sửng sốt, y cũng không biết ca nhi lại thấy đổi nhanh như vậy.

Đến lúc trở về, Diệp Thanh Tri ngồi xe ngựa Diệp Thanh Liễu, so với xe bò thì ổn hơn nhiều, ánh mắt Diệp Thanh Liễu thỉnh thoảng nhìn bụng Diệp Thanh Tri, đáy mắt mang theo sự hâm mộ.

Diệp Thanh Tri thấy, cũng không nói lời nào, chuyện về con cái, đều là thuận theo tự nhiên, người khác an ủi cũng không được.

Chờ tới rồi thôn Lĩnh Bắc, hai người định ra ngày hẹn, rồi từng người rời đi.

- ---

Tác giả có lời muốn nói: Cho nên nói, thật nhiều thân đều đoán được thư sinh Diệp Thanh Tri đệ đệ mị! Hảo ưu tang......

Ái ni nhóm, moah moah ( づ ̄3 ̄) づ╭?~

- ---

Mọi người nghỉ lễ vui vẻ 💓💓