Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Sesshomaru

Chương 50




" Há há, canh gà ..." Jiro hai mắt sáng rỡ lên khi nhìn thấy đồ ăn.


Juwakira nhíu mày, tại sao cái thằng nhóc háo ăn này lại ở chung với hắn chứ, chẳng phải là đã dặn ở yên trong phòng rồi hay sao. Giờ thì hay rồi.


Juwakira hi vọng thằng bé đừng ngu ngốc mà ăn nó. Jiro ăn cay rất dở tệ, lúc nãy cho vào hai ba trái ớt, lần này toi thằng bé rồi. À không, còn cả hơn nữa lọ muối nữa cơ.


Sesshomaru không thèm để ý đến cô ta, nhưng Jiro đã lộ rõ hai mắt sáng rỡ ,miệng chảy đầy nước dãi kia liền nhìn đến tô canh gà còn phưng phức khói nóng.


Nhận chén canh trong tay cô ta, Sesshomaru thổi nguội cho Jiro, đứa bé há miệng mong chờ.


Misaki đầy chán ghét, canh cô làm là dành do Sesshomaru không phải cái thằng nhóc con hoang của tiện nhân kia.


Juwakira từ phía sau cái cây to chạy đến cúi xuống muốn ngăn cản Jiro uống canh, Jiro ngồi trên bàn vừa lúc phun hết canh gà trong miệng vào mặt cậu, có một ít còn vào mắt cậu.


Juwakira nhảy dựng lên :" Aaaa, ...cay....cay...cay quá....cay chết ta rồi...aaaaa...cayyyyyy"


" Oa~~ huhu...miệng cay quá...huhu" Jiro lè lưỡi ra, Kuzuo đi tới thổi thổi vào .


Juwakira bên đây thì nhạy dựng, chạy tứ lung tung, mắt nhắm tịt chạy vấp cụ đá, nhào đến bàn, tô canh nóng hổi đặt ở đó liền đổ vào tay cậu hết.


" Aaaa, nóng chết rồi " Juwakira nhăn mặt la làng lên khiến cho tâm trạng của Misaki trở nên vui vẻ, vừa ý. Mặc dù hơi tiếc bát canh gà hầm.


Sesshomaru lo lắng, bình nước kế bên rót ra ly nhỏ rồi giúp cậu rửa mắt . Hành động ân cần nhẹ nhàng như sợ làm cậu bị thương của hắn lọt vào mắt Misaki, cô ả cau mày. Ánh mắt sắc nhọn liếc Juwakira, nếu có thể dùng ánh mắt giết người thì không biết cậu đã bị cô ta giết bao nhiêu lần rồi.


Sesshomaru nâng tay cậu lên thổi thổi.


Kuzuo cũng rót nước đưa đến cho Jiro.


" Huhu...cay... cay quá....huhu" Jiro lè lưỡi hít hà, nhảy tựng tựng.


" Nè, uống miếng nước đi, sẽ bớt cay " Kuzuo rót ly nước cho Jiro. Lần này cho chừa cái tật ham ăn, biết nữ nhân đó rõ ràng không phải người tốt vậy mà cứ há miệng, còn làm ra bộ dáng trông chờ món canh gà hầm đó.


Này là lần trước bị rượt đánh vẫn chưa biết sợ là gì a~.


" Ực...ực...ca ca" Uống cạn sạch hết nước trong ly, rồi đưa tay gọi Kuzuo. Mặt của Jiro rất là khả ái nha, gương mặt trắng hồng, mịn màng, hai cánh môi anh đào chúm chím, đỏ mộng nước.


" Sao?" Kuzuo thở dài, ngao ngán chán chường. Lại muốn tìm cái gì phá phách hay gì nữa rồi.


Nó là con nhưng là con cậu, cũng là con trai của Juwakira và hắn.


Không giống Kuzuo, thằng bé là chính được từ bên làng bên ngoài kia nhận về nuôi.


Hơn nữa đứa bé rất ngoan và phát triển sức khỏe rất tốt.


Không đòi hỏi, rất dễ nuôi nấng.


Kuzuo dễ nuôi ra sao thì Jiro khó nuôi như vậy, cứ như là đối lặp với nhau.


Cả ăn uống, vui chơi cái gì cũng do cậu sắp xếp, Jiro vốn dĩ không có bệnh gì lớn chỉ là con lai giữa hai dòng tộc có hơi khác một chút.


Huống hồ cậu lại là bán yêu.


Juwakira nhanh chóng thu hồi tinh thần tỉnh táo, rụt tay ra khỏi tay Sesshomaru.


" Ngươi ngượng " Sesshomaru khó hiểu, trầm mặt hỏi.


" Ta da mặt rất dày, đương nhiên sẽ không biết ngượng, cần ngươi phải lo sao?" Juwakira đẩy hắn ra , nhưng với sức lực của một con kiến làm sao có thể đẩy được con voi...


Sesshomaru nhíu mày, bế xốc cậu lên, quay qua lạnh lùng nhìn Misaki :" Ngươi về đi, chuyện canh gà ta tạm thời bỏ qua không truy cứu, về sau đừng tự tiện làm nó nữa"


" Sess...."


" Đi ngay " Sesshomaru hơi khàn giọng.


" Vâng..."


.....


Sesshomaru bế Juwakira đến phòng mình, Kuzuo và Jiro cũng đi theo luôn.


Nhìn như một gia đình thực thụ.


Phong cảnh thật hữu tình và vui vẻ của một gia đình đầm ấm