Xuyên Qua Nữ Phụ Muốn Sống An Nhàn

Chương 1: Về nước




Một ngày nào đó, tôi từ chỗ phụ thân đại nhân nghe được tin tức anh tôi sắp kết hôn. Phụ thân tôi lúc đó vừa sụt sùi khóc, vừa nói điện thoại với tôi: ” Hức. Manh Manh à,cuối cùng thằng anh chết giẫm của con cũng sắp kết hôn rồi” .

Khi đó, tôi đang ra sức ăn ngấu nghiến tô mì KKQ vừa chế xong, nghe được tin tức này, nhất thời không khống chế được, bao nhiêu mì vừa ăn được đều phun hết ra ngoài, cổ họng đau rát, ho sặc sụa.

Thực sốc aaaaaaaaaaaaa…..

Tôi cố gắng điều chỉnh lại giọng của mình, không tin nói ” Phụ thân yêu dấu, ngài đang giỡn với con đấy à? Con thấy chuyện heo chết leo cây hay chuyện xác chết sống lại,… đại loại là mấy chuyện giống vậy còn đáng tin hơn nhiều đấy. ”

……..

……..

……..

Ý, sao im lặng vậy ta ? Chẳng lẽ là…

” Con, đứa bất hiếu này, phụ thân mày có bao giờ nói láo bao giờ chưa hả?” Nghe muốn điếc cả tai a!!!

” Có, nhiều nữa là đằng khác” Cái này là tôi nói thật.

Để coi…

Năm 6 tuổi, lừa tôi uống bia, khiến tôi choáng váng đến nỗi nhập viện.

—— Đã tinh lược 1000 vụ lừa đảo xuyên quốc gia…

Năm 10 tuổi 2 tháng 13 ngày 14 giờ, lừa tôi lén đi ăn bít tết, bị tôi phát hiện, khiến tôi buồn, khóc đến nỗi sưng cả mắt.

—— Đã tinh lược 1000 vụ lừa đảo xuyên quốc gia…

Năm 17 tuổi 5 tháng 9 ngày 12 giờ, lừa tôi đi ăn kem đại hạ giá ở cái quán nào đó không biết tên, khiến tôi bị thổ tả đến nỗi nhập viện.

—— Đã tinh lược 1000 vụ lừa đảo xuyên quốc gia…

Năm 25 tuổi, lừa tôi đi xem mắt, rốt cuộc cái tên nào đó bị tôi đánh cho bầm dập vì tưởng là dâm tặc.

—— Đã tinh lược 1000 vụ lừa đảo xuyên quốc gia…

” Ờ mà cũng… ế, nói chuyện anh mày cái đã. Chu choa, nhìn đứa con dâu nó mang về là chúng ta mừng đến nỗi rớt nước mắt a! Còn mang cái bụng bầu 2 tháng về nữa chứ.” Phụ thân tôi xuýt xoa.

” Bá đạo dữ! ” Tôi bật thốt lên.Chuyện… chuyện này sao mà, nhanh- gọn -lẹ vầy nè. Chơi luôn cái bụng bầu 2 tháng!

OMG!

Phụ thân tôi nói tiếp” Mày về Bắc Kinh dự đám cưới của anh mày đi? Một tuần nữa nó kết hôn đấy.”

” Phụ… phụ thân à, con còn mắc học bên đây nữa mà, làm gì có thời gian rảnh để về chứ… ” Câu này tôi nói thực nhỏ a~

Chả là tôi sợ phụ thân giận lên rồi la cho điếc tai luôn, cái này… cái này, tôi bận thật sự nha.

Ai ngờ phụ thân không mắng nhiếc gì cả, chỉ nhỏ nhẹ hỏi tôi một câu:” Giờ ý mày là không về nước đúng không?”

Bất giác, xung quanh tôi thật lạnh…

Sao tôi lại có linh cảm không hay thế nhờ?

Lão ba ậm ừ: " Tốt, tốt, vậy thì mày ở luôn bên đó đi. Mua cháo húp sống qua ngày nha con."

Tôi giật thót: " Ba ba à, đừng mà, con sẽ về."

" Ừm, con ta vậy mới ngoan."

Tôi vạch đen đầy đầu.

Lão ba, chúng ta không đội trời chung!!!

" Chuyến bay số 18890 chuẩn bị cất cánh, mong quý khách thắt lại dây an toàn." Âm thanh thông báo vang lên.

Tôi an tĩnh ngồi trên toa VIP, lác mắt ngắm mấy "em" tiếp viên xinh đẹp. Đời tôi yêu nhất là mỹ nữ nha.

Ô, cô kia có thân hình đồng hồ cát kìa!

Ô, cô kia trông thật giống búp bê!

Ô, cô kia hẳn là cup D ấy nhỉ!

Quào, cô bên cạnh thật gợi cảm quá đi!

Tôi mệt mỏi dựa vào ghế dài, ngủ thiếp đi.

Ôi chao, cái số tôi~

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

Thân thể hư không, tôi mờ mịt mở mắt, xung quanh là một mảng trắng xóa, thoảng thoảng lưu lại trên mũi hương bách hợp ngọt ngào.

Thật bồng bềnh, thật thoải mái!

Cứ như mình đang bay vậy...

...

...

...

What?

Chờ đã, không phải tôi đang ngồi trên máy bay về nước sao. Rõ ràng đang nằm trên ghế mà.

Tôi bật dậy, đánh giá kĩ lưỡng xung quanh, bỗng đàng xa có người hay ma gì đấy) bay tới, dừng lại trước mặt tôi.

Lão thiên gia ơi, là một tuyệt đại mĩ nữ nha~

Chao ôi, cái môi anh đào phấn nộn kia, đôi mắt to trong trẻo kia, làn da trắng sứ không tì vết kia...

Chảy nước miếng ing~

Cố gái kia mở miệng nói: " Xin chào, tôi là thông minh, xinh đẹp, thiện lương, bác ái, mong manh, dễ vỡ, bản đại tác giả."

" Tôi có việc nhờ cô đây."