Đại Hà hoan hô một tiếng, lấy phần cơm của mình liền vùi đầu ăn, Tiểu Viễn cũng giống vậy, chỉ có huynh muội hai người không dám động đũa, ánh mắt bất an, không nghĩ tới bà chủ cũng cho bọn họ ăn cơm, đây là cơm tẻ đó, trong cơm còn có thịt. Làm giúp là có thể ăn ngon như vậy sao?
Lý Hà Hoa thấy hai người không động đũa, cười nói: "Hai người ăn nhanh đi, đã phụ giúp ta nửa ngày, đói bụng rồi phải không? Không cần khách khí."
Hai huynh muội nhìn đồ ăn, ngửi mùi hương liền nuốt nuốt nước miếng, có chút chần chờ.
Lý Hà Hoa dứt khoát duỗi tay đè bả vai hai người để bọn họ ngồi xuống, đưa đũa cho bọn họ: "Được rồi, ăn nhanh đi, đây là nên nhận được khi giúp ta làm việc."
Cuối cùng hai người tin tưởng đây là sự thật, vặn vặn đôi đũa trong tay, liếc nhau cúi đầu ăn.
Lý Hà Hoa hỏi: "Làm sao vậy?"
Trong mắt nam hài hàm chứa sự kinh ngạc bội phục cùng cảm thán nói: "Đồ ăn người làm ăn rất ngon."
Thậm chí còn ngon như phụ thân hắn làm, hắn vốn còn tưởng rằng không ai có thể nấu ngon so với phụ thân hắn.
Trước đó hắn còn nghĩ bà chủ tìm đồ đệ chỉ vì tìm người làm việc vặt thôi, thu đồ đệ chỉ là ngụy trang, dù sao bà chủ cũng trẻ tuổi như vậy mà, làm sao có thể thu đồ đệ, người có thể thu đồ đệ đều là đầu bếp có nhiều năm kinh nghiệm.
Hiện tại xem ra thật sự không phải như vậy, tay nghề bà chủ hoàn toàn có tư cách nhận đồ đệ.
Vậy có phải bà chủ thật sự muốn tìm đồ đệ để truyền thụ trù nghệ không?
Giờ khắc này ánh mắt nam tử lóe ra ánh sáng.
Lý Hà Hoa cũng không biết trong đầu nam hài suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cười nói: "Ăn ngon vậy thì ăn nhiều một chút, cần phải ăn no, không đủ có thể thêm."
Cuối cùng bị mỹ thực dụ hoặc, trên mâm của một đám người đến một hạt cơm thừa cũng không có, toàn bộ đều được ăn sạch sē.
Sau khi ăn xong, hai đứa nhỏ lại giúp Lý Hà Hoa thu quán, sau đó theo nàng về tiểu viện.
Lý Hà Hoa lấy bột mì cùng đậu đỏ, để hai đứa làm điểm tâm. Làm điểm tâm trước tiên phải nhào bột, đây là việc rất tốt để khảo nghiệm công phu của một người, nếu đến nhào bột cũng không được thì nhất định không được, cho nên lúc nhìn hai đứa nhỏ chú tâm nhào bột, trong lòng Lý Hà Hoa đã gật đầu, xem ra phụ thân hai đứa nhỏ quả thật dụng tâm dạy dỗ.
Bánh đậu đỏ hai đứa làm cũng không tệ lắm, chỉ là độ ngọt và độ cứng nắm chưa tốt, nhưng đối với nàng như vậy là đủ rồi.
Kế tiếp chỉ cần hảo hảo chỉ dạy thì làm ra hương vị giống như nàng là không vấn đề. Bởi vậy Lý Hà Hoa trực tiếp nói: "Làm rất tốt, hai người các ngươi thông qua, ta nhận các ngươi làm đồ đệ, sau này các người đi theo ta học tập, chờ đến khi xuất sư thì có thể một mình phụ trách các món ăn vặt cùng điểm tâm."
Hai đứa trẻ đầu tiên là không dám tin, sau đó là mãnh liệt kinh hỷ, kích động đến mắt đỏ lên, nam hài nói: "Cảm ơn người, ta cùng muội muội nhất định sẽ làm tốt."
Lý Hà Hoa vỗ vỗ bả vai hai người cổ vũ: "Được. Ta còn chưa hỏi hai người tên gì nữa."
Nam hài nói: "Ta tên Chu Thanh, muội muội ta là Chu Hồng." Lý Hà Hoa: "Được, vậy sau này ta gọi các
ngươi là Tiểu Thanh cùng Tiểu Hồng, các ngươi cũng đừng gọi ta bà chủ, gọi sư phó đi, sau này ta dạy Tiểu Thanh làm món ăn vặt, dạy Tiểu Hồng làm điểm tâm."
Tiểu Thanh cùng Tiểu Hồng liếc nhau, sôi nổi mở miệng gọi Lý Hà Hoa một tiếng "Sư phó."
Lý Hà Hoa đột nhiên rất cảm khái, không nghĩ là ở đây nàng đã nhận đồ đệ, nếu gia gia biết không biết sẽ nói nàng như thế nào!?