Chỉ là mấy ngày nay Thư Lâm trở về không đưa tiền cho nàng, Trương Thiết Sơn cũng không có đến học quán, nhưng tính tình Trương Thiết Sơn căn bản không phải là loại người sẽ bỏ dở giữa chừng. Sự cố chấp của hắn nàng đã lĩnh hội qua.
Lý Hà Hoa không biết làm sao, cảm thấy trong lòng có chút kì quái.
Thư Lâm nhìn Lý Hà Hoa, thấy nàng không để ý mình liền vươn tay sờ sờ mặt nàng. Lúc này Lý Hà Hoa mới phục hồi tinh thần, gõ gõ đầu mình, cảm thấy đầu óc mình thật không thích hợp, trước kia nàng cự tuyệt hắn nhiều lần như vậy, hiện tại hắn không tới đưa tiền nàng nên cao hứng mới đúng, nàng ở đây khó chịu gì chứ!?
Trong lòng giáo huấn chính mình một trận, Lý Hà Hoa mới đem những ý tưởng lung tung rối loạn trong lòng vứt bỏ.
----------------------------------
Ngày hôm sau, Lý Hà Hoa vừa bày hàng tiền nghênh đón người đến xin làm học đồ.
Huynh muội hai người co quắp, gắt gao tự nắm tay mình, nhìn ánh mắt Lý Hà Hoa rất khẩn trương, hiển nhiên là lần đầu tiên làm việc này. Cuối cùng vẫn là ca ca đứng ra nói chuyện cùng Lý Hà Hoa, hắn hỏi: "Xin hỏi .... xin hỏi ở đây người có phải tuyển đồ đệ không?"
Thấy bộ dáng hai người co quắp, Lý Hà Hoa mỉm cười hiền lành, tận lực để bọn họ thả lỏng, nói: "Đúng vậy, nơi này của chúng ta tuyển đồ đệ, các ngươi cũng muốn đến thử sao?"
Nam hài tử gật gật đầu đáp: "Ừm, ta và muội muội muốn đến thử xem, chúng ta .... chúng ta có được không?"
Lý Hà Hoa không nói được hay không, mà trước tiên hỏi: "Các ngươi biết trù nghệ không? Đã từng nấu món ăn chưa?"
Lý Hà Hoa thuận thế hỏi: "Phụ thân người? Vậy phụ thân người biết nấu ăn sao?"
Nhắc tới điểm này, nam hài tử vứt bỏ sự câu nệ cùng lo lắng trước đó, hoàn toàn bộ ra biểu tình tự hào: "Phụ thân ta rất lợi hại, trước kia ông ấy còn làm đầu bếp trong thành, món ăn ông làm rất ngon, chỉ cần ông biết ông sẽ dạy ta cùng muội muội, nhưng mà ....." Nói tới đây hắn đột nhiên không nói nữa, vành mắt đỏ lên.
Lý Hà Hoa đoán nhà hai huynh muội này gặp phải biến cố lớn, nếu không hai đứa nhỏ này không đến mức thảm hại như hiện tại, nhưng dù sao đây cũng là chuyện nhà của người ta, nàng không tiện hỏi nhiều.
Vì thế Lý Hà Hoa không hỏi lại việc phụ thân của bọn họ mà nói thẳng: "Vậy hai người các ngươi mỗi người làm cho ta một chén mì đi, ta muốn nếm thử tay nghề hai người rồi mới định đoạt."
Hai huynh muội liếc nhau, gật gật đầu.
Lý Hà Hoa khai hỏa bếp lò, để nồi lên, lại đem mì sợi cùng gia vị lấy ra, sau đó tránh ra nhường chỗ cho hai huynh muội.
Ca ca lên trước, chỉ thấy hắn trước tiên đổ nước sôi vào nồi tiến hành nấu, lúc chờ nấu nước dùng chén canh múc ra một chén nước loãng dùng làm nước dùng mì, bỏ nước tương, muối, đường, lá tỏi cùng một muỗng nhỏ mỡ heo vào, sau đó tiến hành quấy, sau khi làm xong thì để sang một bên.
Lúc này nước trong nồi vừa đủ nóng, nam hài đem mì sợi bỏ vào nước sôi nấu chín, sau đó vớt ra bỏ vào nước dùng, một chén mì đơn giản đã làm xong.
Đây chính là mì Dương Xuân. Nhìn động tác nam hài, Lý Hà Hoa nở nụ cười, trong lòng âm thầm gật đầu.
Có thể thấy nam hài tử này quả thực biết trù nghệ, lúc nấu trình tự cũng không rối loạn, tuổi nhỏ mà rất trầm ổn.