Xuyên Qua Nhà Có Hảo Phu 2

Chương 75: 275 : Thịt Heo Ngâm Tương, Ủ Muối, Lạp Xưởng Xông Khói!




Phong ba một nhà Kỳ gia bị phạt trượng hình, chẳng mấy chốc đã lan ra khắp các thôn xóm xung quanh, đi đâu cũng có thể dễ dàng thấy được cảnh trạng một nhà bọn họ bị người mang ra làm đề tài bàn tán, có chê cười, có chậc lưỡi cảm thông, còn có phần lớn là đơn giản hóng chuyện vui, cái nhà Kỳ gia ở Đoạn Gia thôn này đã từng rất nổi tiếng đoạn thời gian trước, thôn dân sống ở gần đó trước đây đã từng nghe các bà mối kể qua, biết được nhà đó có một lão thái bà tham lam keo kiệt đòi thét sính lễ tôn tế lên đến tận mười mấy hai mươi lượng bạc, một nhà đó còn đã vài lần cùng nhau tính kế muốn mang bán cháu gái mồ côi đi kiếm bạc kiếm sính lễ, ép tiểu cô nương kia phải viết đoạn thân thư, nay bị Huyện lệnh phạt trượng hình còn không phải do báo ứng sao?

Cũng không thể không nói qua một chút về sức mạnh của lời đồn, lời đồn một khi bị truyền ra ngoài rồi được người truyền đi, truyền mãi cũng sẽ bị biến đổi câu chuyện ban đầu, khi đó có nghĩ cũng nghĩ không ra cuối cùng nó sẽ bị biến đổi thành cái dạng gì!?

Một nhà Kỳ gia hiện tại còn đang lo thân mình chưa xong, thì lại phải chiếu cố thêm cho Kỳ Chu thị Kỳ Hạ Đông, con gái yêu của Kỳ lão gia tử và Kỳ lão thái đang trong tình trạng nằm liệt giường còn bị cha mẹ nhà chồng đưa trả về nhà mẹ đẻ.

Đôi lão phu thê Chu gia đang ở nhà, thì thấy con trai bảo bối và con dâu bị người dùng xe la khiêng về, hai người lập tức làm ầm ỹ, khóc than rầm trời, hỏi han mọi chuyện. Sau khi biết lý do con trai nhà mình bị trượng hình có liên quan đến chuyện tốt con dâu làm ra, thì liên thanh kêu nhà họ đã tạo nghiệt gì thế này, thứ con dâu là độc phụ này bọn họ không cần, ngươi nói ngươi muốn tính kế người thì thôi đi, cư nhiên còn bị tính kế lại, báo ứng rơi vào đầu.

Kỳ Hạ Thu bởi vì sinh non, thân mình lúc này thập phần yếu ớt lại không có người chăm sóc chu đáo, phu gia tương lai là Tạ gia bên kia sợ bị một nhà Kỳ gia liên lụy, cho nên đã mấy ngày còn chưa thấy hán tử Tạ gia —— hôn phu tương lai của nàng ta ghé tới cửa nhà hỏi han một câu, cộng thêm việc Kỳ Hạ Hoa và người của Đại phòng mỉa mai chế giễu không ngừng, điều này càng khiến cả thể xác lẫn tinh thần nàng ta không chịu nổi, tâm lý dần dần thay đổi theo chiều hướng cực đoan vặn vẹo.

Kỳ Hạ Hoa dù nằm trên giường kêu rên đau đớn nhưng khi nhìn thấy tình trạng của Kỳ Hạ Thu như vậy thì nàng ta liền thấy sảng khoái hết chỗ nói, vết thương trên nửa người dưới vì vậy mà cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Nặng nhất là mấy hán tử Kỳ gia, năm mươi gậy đánh xuống dù không mạnh tay nhưng cũng khiến cả đám ăn đau, đặc biệt là Kỳ lão gia tử bởi vì tuổi tác đã cao, được đặc cách miễn năm mươi gậy xuống còn hai mươi, nhưng cũng không thể thay đổi được việc thân thể người lớn tuổi thì xương cốt rời rạc, vết thương lại khó hồi phục hơn người trẻ tuổi, sau trận đánh này lão nằm liệt giường đến nửa năm.

Kỳ lão thái nằm liệt trên giường rên rỉ, khóc la rầm trời, trách trời cao không có mắt, cũng không quên nghiến răng nguyền rủa rồi ghi hận hai người Đoạn Hành Vân và Kỳ Huy Nguyệt.

Ngày mùng Mười, trong thôn đã có nhà lục tục chuẩn bị giết heo làm thịt, trong đó có nhà lý chính và Hồng đại nương, còn chưa đến mười ngày nửa tháng nữa sẽ đến vụ thu hoạch rau củ cuối cùng trong năm, trời cũng sắp hạ tuyết xuống, cho nên ai cũng muốn tranh thủ làm xong tất cả mọi việc trong nhà mình sớm nhất có thể, mấy ngày này Lưu đồ tể trong thôn là người bận rộn nhất, bận đến chân không chạm đất.

Kỳ Huy Nguyệt và Đoạn Hành Vân hai người lại cũng bắt đầu trở lên bận rộn, thịt heo hai nhà lý chính và Hồng đại nương mang đến, trừ đầu heo và nội tạng đi, khi cân lên lần lượt là một trăm ba mươi và một trăm bốn mươi cân, theo giá thị trường hai đầu heo này mất đến năm mươi chín lượng bốn mươi văn tiền, Đoạn Hành Vân và Dương thúc trực tiếp dùng dao lọc bốn đùi heo lớn, tách xương sườn và thịt heo riêng thành từng phần.

Dương thẩm, Tuyền thẩm và Hồng thẩm ở bên hỗ trợ rửa thịt, làm sạch lòng heo và ruột heo.

Kỳ Huy Nguyệt, Dương Đào và trưởng tức của Tuyền thẩm thì xay nguyên liệu, chuẩn bị chậu gỗ, rửa vại sành với rượu trắng và nước sôi để lát chứa thịt.

Đối với thịt ướp muối phơi khô thì thời gian chờ đợi tương đối lâu, nhưng thịt ngâm tương thì lại khá nhanh, ba chỉ heo cắt thành dải lớn, xếp kín vào chậu gỗ, đổ ngập nước tương lên bề mặt thịt, lại cho vào nguyên liệu ớt khô, hoa tiêu, nguyệt quế, thảo quả, hoa hồi ngâm trong năm ngày, đến ngày thứ sáu chỉ cần bỏ ra treo lên nơi thoáng gió phơi đến khô là được.

Thời gian để sử dụng cũng không cần chờ quá lâu, mười ngày nửa tháng sau là có thể mang ra chế biến thành nhiều món xào, hấp, hầm cho ra vị thịt có mùi thơm nồng, độ mặn ngọt cay vừa phải, càng ăn càng thấy ngon.

Bốn đùi heo lớn, thịt ba chỉ heo mang ra ướp muối thì dùng rượu đế có nồng độ cao nhất, vẩy lượng lớn lên bề mặt thịt, trong quá trình lên dùng que trúc vót nhọn chọc lên bề mặt thịt để khi tẩm ướp sẽ giúp những thớ thịt sâu bên trong cũng có thể ngấm được gia vị, kế đó là cho hoa tiêu, thảo quả, hoa hồi, tiêu, muối thô xay nhuyễn, thoa đều lên hai mặt của miếng thịt, cũng ướp nơi kín gió trong năm ngày, sau năm ngày sẽ mang ra ngoài, dùng cối đá đè lên trên để định hình và ép hết nước trong thịt còn dư ra, sau ba tuần mới mang ra treo lên hiên nhà để tiến hành phơi khô.

Thịt ủ mỡ lại cần cầu kì hơn, mang thịt đùi, thịt ba chỉ ra áp chảo phần da để làm sạch lông tơ, kế tiếp chia miếng thịt thành từng khối bằng bàn tay người trưởng thành, mang các khối thịt ướp với tất cả nguyên liệu hoa tiêu, thảo quả, muối... rồi đem đi chiên với mỡ heo đến khi lớp bì heo trở lên vàng giòn, vớt ra để nguội rồi trực tiếp cho vào vại sành, đổ hết phần mỡ heo dùng chiên thịt lúc trước lên cho ngập phần thịt bên trong, chờ đến khi thịt heo chiên giòn và mỡ heo đông lại là có thể mang ra thái mỏng hấp cách thủy, lúc này thịt sẽ vừa mềm vừa thơm không một chút ngán.

Bốn bộ ruột non heo lớn và nhỏ đều mang ra rửa sạch bằng bột mì, rượu trắng và muối để làm sạch và khử mùi.

Phần đầu heo, xương sườn, ba chỉ, đùi, đều đã mang ra chế biến ướp khô và ngâm nước tương, những phần còn lại như thịt lưng thì sẽ thái thành lát vừa nhỏ vừa mỏng, chia đều theo tỉ lệ hai nạc một mỡ, cho tất cả thịt vào chậu gỗ lớn, cho các nguyên liệu đã xay nhuyễn như hoa tiêu, thảo quả, hoa hồi, muối, ớt, rượu trắng và chút huyết heo rồi trộn đều —— đây chính là nguyên liệu thịt dùng để nhồi nạp xưởng!

Hai máy thủ công nhồi nạp xưởng lúc này đã phát huy công dụng, chờ đến khi nhồi xong bốn bộ ruột heo lớn thì sắc trời đã quá trưa, toàn bộ lạp xưởng đều dùng dây cỏ khô cột lên sào trúc dài và lớn, treo trong phòng chứa, hiên nhà và gác bếp đợi hong khô.

Sau thời gian năm ngày khi thịt tẩm ướp đã ngấm đủ gia vị, còn phải làm thịt xông khói, sườn xông khói và lạp xưởng xông khói thì mới coi như kết thúc công việc ngày hôm nay, đối với thịt xông khói cũng dùng phương pháp tương tự như với cách ướp thịt ngâm tương, ngâm muối, dùng một lượng lớn cây ngải cứu đốt ở bên dưới những sào bên trên treo đầy thịt, hun đều khói trong thời gian là một canh rưỡi, rồi bước cuối cùng cũng là treo lên gác bếp hoặc nơi thoáng gió chờ khô.

Tuyền thúc và nhi tử thúc mỗi ngày sẽ thu mua heo của từng hộ gia ở Điền Gia thôn bọn họ, giết thịt sạch sẽ rồi vận chuyển sang bên nhà hai người Đoạn Hành Vân bên này.

Liên tiếp bận rộn đến ngày Mười Năm thì Lục Chấn Kiêu theo Trác Túc Triệt đến Đoạn Gia thôn theo thời điểm đã hẹn trước đó, bánh hồng đã ủ đủ thời gian, lúc này bên ngoài từng trái hồng đã phủ đầy lớp phấn trắng, tách đôi trái ra sẽ thấy mật hồng bên trong theo đó túa ra, khi nếm thì cảm nhận được mùi thơm đặc trưng, vị ngọt thanh và rất mềm.

Khi trước thu mua với giá mười năm văn tiền một cân, một cân cũng có đến mười hai mười ba trái, nay đã làm thành bánh hồng bán ra với giá năm văn tiền một trái, hơn mười năm ngàn trái trừ đi tiền chi phí và tiền thuê nhân công, Kỳ Huy Nguyệt thu về cũng chỉ được hơn sáu trăm lượng.

Kiếm tiền như vậy quả thực vừa cực khổ lại vừa lâu!

Kỳ sâu gạo âm thầm bĩu môi.

Thiên không thời, địa không lợi, nhân lại càng không hài hòa —— đúng là trăm đường đều là khó đi!

Gặp được thằng chồng nhà mình ở kiếp này —— có lẽ là do kiếp trước y đã giải cứu cả thế giới!

Còn vì cái gì hai người lại gặp nhau ở nơi nghèo khó này thì có thể là do —— cứu thế giới xong y quá vui mừng sau lại lỡ tay hủy đi thế giới!

Nghĩ thôi cũng đã thấy đây là cái kết làm người nhịn không được mà thương tâm!

Lại hẹn chi tiết thời gian giao thịt heo ngâm tương và thịt heo ủ mỡ theo hạn định đề ra là vài ngày một lần với Trác Túc Triệt, thời gian tiếp theo hai người vẫn là bận bịu ủ thịt, lạp xưởng không ngừng nghỉ.

Chờ đến khi heo nhà mình và Dương gia làm thịt xong xuôi, Kỳ Huy Nguyệt ôm được đống ngân phiếu hơn năm ngàn lượng tiền bán thịt ngâm tương và thịt ủ mỡ vào tay, rồi kết toán tiền thu mua heo, thuê mấy thúc thẩm hỗ trợ làm công thì y cũng mệt sắp chết rồi.

Con đường chiếm núi xưng Vương vẫn mờ mịt ở phía trước!

Đoạn Hành Vân nhìn tiểu tức phụ nhà mình thì hoàn toàn là mất hứng, vốn thân mình đã mảnh khảnh hơn người khác, hắn nuôi, nuôi mãi hai má tiểu tức phụ nhà hắn mới dư ra chút thịt, nay thì sao —— thân mình càng thêm gầy, gió lớn lùa qua xem chừng cũng có thể bay lên!

Càng nhìn Kỳ Huy Nguyệt hắn càng đau lòng, trong đầu lại lóe lên ý nghĩ bấy lâu nay, vợ mình tốt hơn vẫn là nên để ở nhà hảo hảo dưỡng, việc kiếm tiền này vẫn là để hắn ra ngoài gánh vác.

Buổi sáng ngày Hai Mươi Sáu tháng Mười Một, hai người Đoạn Hành Vân và Kỳ Huy Nguyệt lúc này mới có thời gian xuống ruộng, vội vàng thu hoạch rau củ trở về, các nhà trong thôn đã sớm bận rộn xong xuôi, cánh đồng gió thổi vù vù chỉ còn lại hai mẫu rau của một nhà hai người bọn họ.

Bờ ruộng ở nơi này vừa nhỏ vừa khó đi, tiểu tức phụ nhà Đoạn lão Đại trên người lại mặc y như trái cầu, chỉ việc di chuyển thôi cũng thấy khó khăn, vì thế y cứ đi vài bước lại thẳng tắp ngã xuống một cái, lăn a lăn y như quả bóng, cũng may đây là ruộng cạn, nếu là ruộng nước thì —— nhưng ngay lập tức liền lồm cồm bò dậy, ngẩng đầu lên nhìn chồng nhà mình, cười hề hề.

Đoạn Hành Vân: "....".

Dương Thúc, Dương Thẩm đi ở phía sau, nhìn Kỳ Huy Nguyệt đang lăn xuống rãnh rau nhà người khác ——thúc thẩm thật không đành lòng nhìn thẳng!

"Ngươi nói ngươi, nàng dâu tức phụ nhà khác muốn trốn việc ở nhà không được, ngươi thì lúc nào cũng chăm chỉ như thế! Thẩm thấy ngươi lúc này cần được bồi bổ, xem thân mình ngươi kìa vừa nhìn là thấy yếu ớt. Mau trở về ngoan ngoãn nghỉ ngơi, điều dưỡng điều dưỡng thật tốt cho lại người, sau cũng dễ có hài tử hơn, nơi này có ba người chúng ta là đủ rồi!". Dương thẩm xách sọt tre đi tới, thẩm nhịn không được khuyên một câu.

Kỳ Huy Nguyệt nghe đến chuyện có hài tử, mặt già cũng hiện lên vệt mây đỏ ngại ngùng.

Hài tử gì đó —— bây giờ có chút sớm a!

Nhưng thực ra có hài tử thì cũng rất tốt nha!

Y đưa đôi mắt lấp lánh lên nhìn chồng nhà mình.

Đoạn Hành Vân: "....".

Hài tử gì chứ, cứ sinh hoạt như bây giờ rất tốt!

Hắn không cần kiếm về một trở ngại cho chính mình, trở ngại đó còn rất có thể sẽ tranh giành tức phụ với hắn!

Chuyện hài tử —— sau này từ từ tính đi!

Kỳ Huy Nguyệt bĩu môi nhìn nam nhân nhà mình, hừ, ngươi chính là cái đồ kiến thức nông cạn!

Đừng tưởng ta không biết ngươi lại đang có cái suy nghĩ biến thái gì trong đầu!

Ăn giấm cả với con mình, ngươi thật làm người mở rộng tầm mắt!

Đoạn —— kiến thức nông cạn—— Hành Vân bình tĩnh xoa đầu tiểu tức phụ nhà mình, thấp giọng dỗ dành. "Chúng ta chờ vài năm nữa, chờ em điều dưỡng thân mình thật tốt, sau đó chúng ta lại tính tiếp đến chuyện sinh hài tử có được không!? Chuyện này không vội, chúng ta còn trẻ còn rất nhiều thời gian mà! ".

Vì thế hài tử gì đó cứ từ từ!

Kỳ Huy Nguyệt rối rít gật đầu.

Đúng nha, phải sinh một hài tử giống chồng nhà mình đây, vừa soái khí vừa dịu dàng và quan trọng là có năng lực!

Giống mình cũng không tệ a, vừa xinh đẹp, dịu dàng lại biết kiếm tiền!

Đoạn Hành Vân sắc mặt hết sức phức tạp, hài tử chưa có nhưng hắn đã cảm thấy nguy cơ —— nguy cơ tiểu tức phụ sẽ dành hết sự tập trung của em ấy lên người hài tử!

Còn hắn thì bị đẩy về vị trí "dự bị"!

Dương thúc và Dương thẩm đã quá quen với cảnh, hai tiểu phu thê nhà này khi ở chung thì đều mang những người bên cạnh ném đi, quên đến không còn một mống.

Hai thúc thẩm đi nhanh đến ruộng của nhà hai người, bắt đầu phân chia nhau đào củ cải và nhổ rau.

Dương Đào ở nhà sau khi đi cắt cỏ cho bò, cho gà vịt nhà hai người Đoạn Hành Vân và nhà mình xong, nàng lại vội vàng nấu cơm trưa đưa ra ruộng cho bốn người đang ở ngoài đó thu hoạch rau củ, trong khi đang xách giỏ đựng cơm và ống trúc đựng nước ấm đi về phía đường lớn nơi rẽ vào đầu thôn, thì bất chợt nghe thấy vài âm thanh của nữ tử đang trò chuyện.

"Hôm qua, ta đi giặt đồ thì bắt gặp Đoạn gia hán tử lên trấn trên trở về, nhìn sọt tre phía sau xe bò nhà họ đầy ắp quần áo da lông đắt tiền lại sang quý, còn đủ thứ đồ tốt khác, chỉ riêng chỗ y phục đó xem chừng cũng đủ để nhà bọn họ trải qua mùa đông năm nay thật tốt!". Một giọng nói đầy ghanh tị trẻ tuổi vang lên.

"Nếu ta mà biết trước Đoạn Hành Vân có năng lực kiếm tiền như thế, lại là người biết thương tức phụ như vậy, thì trước kia ta cũng nguyện ý gả cho hắn! Nhìn nhìn bảy thôn trên tám thôn dưới chỗ chúng ta bây giờ một cái xem, có ai mà trải qua sinh hoạt tốt như Đoạn gia, Tiểu Thất Tứ phòng họ Kỳ kia chính là mệnh lớn!".

"Lại nói Tiểu Thất Tứ phòng kia có gì tốt chứ, tính tình hung dữ y như cọp mẹ, ngay cả người thân của nàng mà nàng nói trở mặt liền trở mặt, nếu không phải còn có cái khuôn mặt rặt một vẻ giống hồ ly tinh kia, thì có khi Đoạn đại ca nhà Đoạn gia cũng chẳng thèm thú nàng ta vào cửa đâu!".

Một đám tiểu cô nương vừa đi vừa sôi nổi phụ họa theo, trong Đoạn Gia thôn bọn họ hiện tại có ai được gả tốt, sống tốt như Kỳ Huy Nguyệt bây giờ, đặc biệt là gần đây, bọn họ cảm thấy Đoạn Hành Vân càng ngày càng tuấn tú giống như mấy công tử nhà giàu trấn trên, đôi khi các nàng còn bắt gặp hắn nở nụ cười khi đi đường, lúc ấy trái tim nhỏ bé của các nàng cũng bị đối phương câu đi mất.

Dương Đào trợn tròn mắt mà nghe một đám tiểu cô nương chưa xuất giá, lại không biết ngại ngùng mà lớn gan lớn mật đến mức chuyện gì cũng dám nói ra ở bên ngoài như vậy.