Boss kia thấy băng kiếm thuật của mình đa số bị Thủ hộ của thần phòng ngự ở đó, bản thân nó lại cũng có lúc bị công kích của mình phản xạ lại, tức giận đến rống lên lần hai, đáng tiếc coi như là Thủ hộ của thần cũng vô pháp bảo vệ cho Ngạo Thiên, Ngạo Thiên và Phiêu Nhứ hai người song song bị sóng âm của boss công kích, ta ở không trung ngừng công kích, bổ sung đầy giá trị sinh mệnh cho hai người bọn họ.
Đáng tiếc vận xấu lần thứ hai phủ xuống trên người Ngạo Thiên, hắn lại bị kỹ năng đóng băng vừa vặn baolaays, hiện tại không thể động đậy được. Phiêu Nhứ thì sau đó bị băng kiếm bắn trúng, đúng giữa xác suất đóng băng. Bây giờ bọn họ hai người đều không thể công kích boss rồi. Đương nhiên boss muốn đánh nhau ta vẫn là đánh không được, giận toàn bộ phát ra ở trên người Ngạo Thiên, đối với Ngạo Thiên mạnh công kích một trận, ngay cả kịch độc cũng dùng tới rồi, độc tính khiến cho giá trị sinh mệnh của hắn cứ rớt 400, 400 đều đều, ta thì cũng vội vàng giúp Ngạo Thiên thêm máu điên cuồng vào, nếu như không thêm, Ngạo Thiên hắn liền nguy hiểm rồi, vừa trúng độc, lại bị boss đánh mạnh lúc đó, không quá 5 giây, hắn liền treo luôn. Cũng may boss kia không có công kích Phiêu Nhứ, không thì ta cũng không đối phó nổi, cô ấy thân là nhạc công, nhưng không chống đỡ được công kích 3 lần liền tục của boss a!
Cuối cùng 10 giây cũng trôi qua, Ngạo Thiên dưới tình huống ta điên cuồng thêm máu, giá trị sinh mệnh cao hơn trước 10000, nhưng mà kịch độc ấy, khiến cho máu hắn liên tục giảm, xem ra thuốc giải độc ta nghiên cứu chế tạo phải đến lúc sử dụng rồi. Bất quá cũng phải sau khi đánh xong boss kia mới nói được. Ta chỉ thường thường đánh boss vài cái, tự thêm máu cho Ngạo Thiên lần thứ hai bị đóng băng mà vô pháp nhúc nhích.
Cảnh này khiến Ngạo Thiên cực độ phiền muộn, 2 phút bị đóng băng 3 lần, ngất một cái 2 lần, là ai thì cũng chịu không thấu a. Vô luận hắn né thế nào, đóng băng và ngất kia đều có thể khiến hắn trúng chiêu.
Lần thứ hai bị vững huyễn hắn chỉ kém rống lớn ra, ta ở không trung len lén cười, may là ta có dự kiến trước, bắt đầu bay, không thì hiện tại người vừa bị đóng băng lại bị ngất kia chính là mình rồi. Ngạo Thiên à, ngươi một đường đi hảo, bảo bảo ta sẽ nhớ kỹ hi sinh của ngươi mà. ^_^
“Lửa đỏ.” Cho một công kích hệ hỏa tới ngươi, công thêm kỹ năng xác suất duy trì liên tục thiêu đốt, hắc hắc, nướng boss rồi.
“Cơn giận của thủy thần.” Cho ngươi nếm thử trùng kích băng hỏa, tư vị tốt chứ?
Rống ~~~~~~~
“Ư ~~~!” Ngạo Thiên lại bị vì rống giận mà chấn động hoa mắt, ta đồng tình giúp hắn thêm máu, xin lỗi a, boss kia lấy ngươi hả giận đó.
“Còn có 1 vạn giá trị sinh mệnh thì boss kia sẽ treo, mọi người cố gắng lên.” Ngạo Thiên thoát khỏi chóng mặt, khốc khốc nói, nhưng không khó phát hiện hắn cau mày, có thể thấy được mắt hoa cũng đủ làm hắn chịu khổ rồi. Phiêu Nhứ ở bên cạnh hắn yên lặng nghĩ thầm, may mắn là hắn, nếu là Nguyệt bảo bảo, hắn sẽ đau lòng đi!
“Được, cố gắng lên nào ~~~~~~, còn có không đến một vạn giá trị sinh mệnh thôi, chúng ta mạnh đánh mau ~~~~~~~.” Ta rất xa đáp lại Ngạo Thiên, ma pháp trên tay một khắc cũng không rời toàn bộ hướng về boss bắn qua, luôn luôn ở một phát kỳ tích ánh sáng, hoặc là thời gian Ngạo Thiên bị đóng băng hoặc là ngất, liên tục bổ sung máu. Không có biện pháp mà, độc kia đến bây giờ vẫn tồn tại, không hổ là boss sắp đầy cấp tương ứng với kỹ năng kịch độc a! Nhóc ta đây bội phục rồi. Xem ra ta phải đi gặp boss này hảo hảo học tập làm sao mới có thể để độc duy trì lâu dài, giống như độc hiện tại của chúng ta, đều có hạn chế thời gian, thời gian đến thì độc tự nhiên biến mất, ừ, ta muốn học loại độc không hạn chế thời gian này, tới lúc đó, giải dược của ta ~~~~~~~~, tiền liền… …, ta không khỏi ở trong đầu hiện ra một đống một đống kim tệ, tản ra quang mang mê người.
“Nguyệt, thêm máu.” Ngạo Thiên một bên vọt một bên uống hồng dược thủy, tranh thủ thời gian ngắm ta không biết đang nghĩ cái gì, lại thất thần rồi. Bất đắc dĩ thở dài, Nguyệt thật là thích thất thần a, ngay cả đánh boss hắn cũng có thể thất thần.
“A! Nga! Được.” Bị Ngạo Thiên lớn tiếng rỗng cái, ta cuối cùng từ trong ảo tưởng tỉnh ngộ ra, liên tục bổ sung máu cho Ngạo Thiên, xong xong, vừa rồi hắn lớn tiếng như vậy, sẽ không là giận ta chứ, 5555555. Nhưng mà, hắn vừa rồi tựa hồ lại hô ta Nguyệt, không thì dưới tình thế cấp bách mới hô sao????? Vậy?????
Cuối cùng, dưới công kích liên tục của ba người chúng ta, con boss kia bị chúng ta tiêu diệt, chỉ để lại một đống trang bị, và kim tệ dễ thương màu vàng óng ánh.
Đinh, chúc mừng người chơi Nguyệt bảo bảo giết chết Mê vụ sâm lâm boss, thu được kinh nghiệm 500000, kim tệ 440 cái, danh vọng 420.
Đinh, chúc mừng người chơi Nguyệt bảo bảo vượt cấp giết quái thành công, giết chết boss cao hơn mình 25 cấp, phần thưởng đặc biệt kinh nghiệm 20000000, kim tệ 1000 cái.
A? Vận may như vậy a, phần thưởng đích thật là không ít nga, trước sau thêm lên thế mà 1440 kim tệ a. Ta vui tươi hớn hở nghĩ, cái này vượt cấp càng đến nhiều như vậy, còn có phần thưởng đặc biệt nga, bằng không thì thêm hơn mười vạn kinh nghiệm phần thưởng vượt cấp, ta không thổ huyết mới lạ.
Ta từ trong không gian ba lô tìm được thuốc giải độc cho Ngạo Thiên, thấy hắn uống xong, giá trị sinh mệnh cứ giảm xuống rốt cục dừng lại rồi, ta thở dài một hơi. Nhìn một cái gì đó hình cầu, ta hiếu kỳ coi, một cái giám định thuật bắn qua.
Nguyên lai là nội đan a, cư nhiên có chứa kịch độc, vậy…, ta len lén cười lên, ta có thể thử xem nga.
“Những trang bị này thoạt nhìn, hình dạng đều không tệ nga.” Phiêu Nhứ tiến đến trước mặt những trang bị này, tinh tế quan sát hình dạng.
“Ta tới giám định một chút, nhìn coi mấy thứ trang bị này thuộc tính thế nào đã!” Ta nhặt lên một thanh trường kiếm, bắn ra một cái giám định thuật.
Khi ta đem toàn bộ trang bị giám định xong, Phiêu Nhứ hài lòng đến nỗi khóe miệng cũng cười méo luôn.
“Đối với chúng ta mà nói, những trang bị này không dùng nhiều lắm, nếu như đem chúng nó bán đi, giá cả cũng không thấp.” Ngạo Thiên nhìn những trang bị chữ danh khí, tiên khí này giám định xong nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, kia có thể kiếm một món lớn rồi.” Ta vui tươi hớn hở phụ họa, “Không bằng đi bán đấu giá đi! Vừa vặn có thể đi dạo phòng ngầm đấu giá nhỉ!” Ta đối với chỗ ấy đã muốn đi từ lâu, chính là Ngạo Thiên bọn họ không cho ta đi, quỷ hẹp hòi.
“Bán đấu giá là có thể, nhưng mà…”
“Ngạo Thiên, lần này nói cái gì ta cũng phải đi nhìn một cái, sao cứ bởi vì ta hình dạng đứa nhỏ thì không cho ta đi, ta là người lớn đó!?” Ta cắt ngang lời Ngạo Thiên, nói cái gì lần này cũng phải đi nhìn một cái, hơn nữa a, ta đã để lộ ra ta là người lớn rồi! Về phần bọn họ tin tưởng cùng phủ định, chẳng liên quan đến việc của ta!
“Được rồi, được rồi. Ngươi đã muốn đi, chúng ta đây liền mang theo ngươi, bất quá, ngươi đừng chạy loạn, nếu như có việc vạn nhất, ta…”
“Biết mà, ta sẽ ngoan ngoãn đi theo phía sau các ngươi, được chưa.” Ta nhu thuận nói, trên thực tế trong lòng ta nghĩ, ha ha, lần này rốt cục có thể đi tới phòng đấu giá rồi, cơ hội hiếm có nga, nói cái gì ta cũng phải giả mạo vào trong cái a, lúc này mới gọi là chuyến đi này không tệ chứ!
Ngạo Thiên không biết ta đang suy nghĩ cái gì đó, thấy ta nhanh chóng đáp ứng như vậy, cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu, đồng ý để ta đi, ha ha ha, quả nhiên giả ngoan có thể đạt được mục tiêu mà.
~oOo~