Xuyên Qua Lộ Tuyến Đặc Biệt

Chương 87: Pheromone




"Là như vậy sao? Thế thì tôi có thể đợi cậu làm xong buổi live stream đó. Vì tôi rất nghiêm túc." Daniel điềm nhiên trả lời.

"Anh..." Trần Ô Lâm không nghĩ bản thân lại được câu trả lời này, lại chẳng biết nên đối đáp như thế nào cho hợp lý.

Trần Ô Lâm thở dài một hơi, vẻ mặt cực kỳ khó hiểu nhìn Daniel "Anh không cảm thấy như vậy rất kỳ quái sao? Rõ ràng biết tôi là con người như thế nào mà lại muốn tiếp tục gặp, trong khi tôi đang vui vẻ ăn chơi với người khác, anh có sở thích đặc biệt sao?"

"Sao cậu phải suy nghĩ nhiều làm gì? Tôi không đủ tiêu chuẩn với cậu sao?" Daniel hơi nghiêng đầu hỏi.

"Không phải chuyện đó! Tôi..." Trần Ô Lâm chưa kịp nói hết câu thì bị một âm thanh bên cạnh cắt ngang.

Xoảng!

Trần Ô Lâm giật mình quay đầu nhìn sang, ly nước thủy tinh bị vỡ trên sàn, một thanh niên đang run rẩy gục trên bàn.

Chuyện này là sao?

"Một Omega trong kỳ ph.át tình?"

"Nhân viên đâu rồi? Mau tiêm thuốc ức chế đi kìa?"

Mọi người xôn xao lên tiếng, dường như không muốn dính vào mớ rắc rối này.

Chuyện một Omega đột nhiên toả ra Pheromone là chuyện thường ngày, cho nên thông thường bất kỳ cửa hàng nào cũng sẽ dự phòng sẵn thuốc ức chế của Omega lẫn Alpha cho trường hợp khẩn cấp.

"Anh không sao chứ?" Trần Ô Lâm vội đi tới cầm túi của thanh niên kia tìm thức ức chế, động tác có chút run rẩy vì lo lắng.

Đột nhiên, thanh niên kia lao về phía Daniel, gương mặt đỏ ửng cùng hơi thở gấp gáp, anh ta hôn lên môi Daniel một cách mê mẩn.

"!!!"

Nhiều người không kịp trở tay trước hành động của Omega đó, nhân viên của cửa quán cũng tới nơi với thuốc ức chế trong tay.

"Xin ngài Alpha hãy giữ bình tĩnh một chút, tôi sẽ tiêm thuốc ngay bây giờ." nhân viên lập tức nhận ra vị khách bị cưỡng hôn là một Alpha, gương mặt trở nên lo lắng rằng Daniel sẽ bị mất khống chế vì pheromone.

Omega kia đã được nhân viên giữ lại, thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng nên mùi hương vẫn bay khắp quán cà phê.

"Daniel? Anh không sao chứ?" Trần Ô Lâm nhìn Daniel hỏi, tình huống vừa rồi thật sự hơi lạ lẫm với cậu.

"Tôi không sao." Daniel chùi miệng, gương mặt dường như không được vui vẻ mấy.

"Anh... không bị pheromone của Omega đó k.ích thích sao?" Trần Ô Lâm không nhịn được tò mò hỏi.

"Tôi đã trải qua một khoá huấn luyện về khả năng chịu đựng pheromone, nên không có vấn đề gì cả." Daniel mỉm cười trả lời "Chẳng qua có chút xấu hổ khi để cậu thấy cảnh tượng này."

Không, phải nói rằng một Alpha không bị k.ích thích bởi pheromone, dù chỉ đỏ mặt hay thở gấp, điều đó thật sự rất ấn tượng.

Ngay cả các nhân viên cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi mọi chuyện không trở nên nghiêm trọng.

"Thật may khi mọi chuyện vẫn ổn, ngài có cần một viên thuốc ức chế không? Quán cà phê của chúng tôi đều mua những loại tốt." nhân viên nhiệt tình hỏi Daniel.

"Không cần, tôi vẫn ổn." Daniel xua tay "Chỉ mong mọi người đừng làm quá chuyện này lên là được, tôi không muốn gặp phiền phức."

"Chắc chắn rồi, chúng tôi sẽ giải quyết ổn thoả." nhân viên mỉm cười đáp, sau đó liền để lại không gian riêng tư cho Daniel và Trần Ô Lâm.

Lúc này kênh stream của Trần Ô Lâm như muốn nổ tung trong phấn khích.

BabyOvera: Ôi trời, Daniel bị cưỡng hôn mất rồi!

DragonStar: Tên Alpha đó có bị lãnh cảm không vậy? Gặp pheromone của Omega mà không thở gấp lấy một cái?(ʘᗩʘ")

MonsterOri: Có lẽ đây là sức mạnh tình yêu chăng? (*´ω`*)

Quý tử nhà Kim: Omega hồi nãy hợp gu tôi quá! Nếu Daniel không cứng nổi với anh ta thì làm được trò trống gì với Nei-jia chứ?

UnknownBlack: Này này, anh là fan dỏm đó hả? Dám coi thường sức hút của Nei-jia.

HanaXoza123: Ừ hử, dù là Alpha thì gu của mỗi người cũng khác nhau. Nghe nói bên đó chuộng các cặp đôi Alpha với Alpha mà.

Quý tử nhà Kim: Nói có lý!

"Đáng tiếc nhỉ?" Trần Ô Lâm chống cằm nói.

Mặc dù có hơi sợ hãi, nhưng đã tới thế giới ABO rồi mà không được trải nghiệm mùi pheromone, bạn đời định mệnh hay kỳ ph.át tình là gì, quả thực cũng hơi đáng tiếc.

"Ý cậu là sao?" Daniel nhíu mày hỏi.

"Nếu tình yêu giữa Alpha và Omega là một điều hiển nhiên, thì tình yêu giữa các giới tính khác lại được coi là một thứ gì đó rất đặc biệt. Giống như chuyện nếu như tôi hẹn hò với anh vậy."

UnknownBlack: Nei-jia nói vậy là có ý gì chứ? Cậu ấy đang cảm thấy tự ti sao?

HanaXoza123: Chúng ta đang nhắc tới Nei-jia đó! Nếu Nei-jia tự ti thì chắc cả thế giới này mắc chứng bệnh tự ti rồi.

"Cậu cảm thấy lời tỏ tình đột ngột của tôi... là kỳ quái sao?" Daniel nhìn thẳng vào mắt của Trần Ô Lâm hỏi.

"Phải, rất kỳ quái." Trần Ô Lâm cực kỳ khẳng định "Tôi không có ngoại hình xuất sắc, anh cũng chưa biết gì về tôi, và chắc chắn tôi chưa bao giờ gặp qua anh. Vậy tại sao anh lại tiếp cận tôi một cách vô tư như vậy? Do tình yêu của anh quá dễ dãi sao?"

Bọn họ luôn trao trái tim của mình cho Trần Ô Lâm một cách dễ dãi như vậy.

Điều đó khiến cậu kinh ngạc, hoảng loạn, xấu hổ, hồi hộp và... áy náy.

Chỉ đơn giản là không thể hiểu nổi.

Tình yêu không phải pheromone, không phải là tín hiệu hoá học giữa người với người.

Liệu ai có thể hiểu được sự điên cuồng và mệt mỏi của cậu lúc này đây?

Hay là... cậu cứ đơn giản mà nhắm mắt hoàn thành nhiệm vụ, lãng quên tất cả rồi trở về nhà?

Thật nực cười thay khi gã Viola ở thế giới toàn là quái vật đó không cho phép cậu quên đi.