"Bẩm chủ tử, đã tra được, người đang ở Thanh Hà uyển!" Hắc y nhân quỳ xuống đất hồi báo.
"Đi xuống đi, buổi tối cứ tiến hành theo kế hoạch!" Người nói chuyện sau tấm bình phong dáng vẻ rất tiều tụy, hắn không cách nào tha thứ cho tên nam nhân kia, hắn lại lần nữa cướp đi mọi thứ của mình, trái tim của Nhất Thuần thuộc về Long tiêu là được rồi tại sao còn muốn cướp của hắn. Tin thề sẽ không để tên nam nhân kia có thể tiếp tục độc chiếm trái tim nàng, nắm tay thành quyền nhưng do dùng sức quá độ mà sắc mặt càng tái nhợt.
Long tiêu từ tẩm cung của thái hậu đi ra, chuyện của Mộng Phàm hắn đã biết, đã xác nhận chuyện này là do Thái hậu làm, mới vừa rồi Thái hậu cũng thừa nhận, Long tiêu dĩ nhiên biết mẫu hậu tại sao lại làm như vậy, Mộng Phàm là gian tế của nước khác phái đến, đã được huấn luyện từ nhỏ, Thái hậu không muốn Nhất Thuần đau lòng nên chỉ có thể làm như vậy.
Xử lý chuyện này xong, hắn không chờ được nữa liền đi tới Ngự Thư Phòng, chuyện đã bại lộ lâu như vậy hắn không muốn xuất hiện cũng không được, chuyện của Mộng Phàm cứ để cho Thuần nhi tiếp tục hiểu lầm Vô Khương Nữ đi, hắn rất muốn đến bên canh Thuần nhi để nói cho nàng biết, hắn sẽ vì Mộng Phàm mà bắt Vô Khương Nữ trả lại công đạo, nhưng bây giờ có chuyện quan trọng hơn đang chờ hắn làm, chỉ có thể để cho Thuần nhi hiểu lầm lần này rồi. Vô Khương Nữ hiện tại cũng không thể chết, nếu không chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao. Việc Nhất Thuần lần trước bị sinh non, Linh phi dùng thuốc rất độc muốn cho nàng cả đời không thể có con, trên thế giới này cũng chỉ có máu của Vô Khương Nữ mới có thể thể trị khỏi, Long tiêu rất nhẫn nại, chỉ còn mấy ngày nữa là được, nếu như mỗi ngày đều phải đối mặt với bộ dáng làm bộ làm tịch đó, hắn thật muốn cầm kiếm giết người.
“Chúng ta cùng nhau dùng bữa tối đi!" Theo Nhất Thuần trở lại tẩm cung, tiểu Lâm công chúa cũng không muốn rời khỏi, Nhất Thuần liền giữ nàng lại dùng bữa tối. Ngày mai là sinh thần của Thái hậu, đám công chúa bọn họ đều đã trở lại trong cung, tiểu Lâm công chúa dĩ nhiên cũng có tẩm cung riêng, Nhất Thuần không hiểu tại sao nàng ta không thừa cơ hội này cùng mình các tỷ tỷ của mình hàn quyên với nhau, mà lại nương nhờ nơi này không chịu đi.
"Thiên tỷ tỷ tối hôm nay Lâm nhi ở lại đây cùng tỷ có được không?" Giống như nhìn ra suy nghĩ của Nhất Thuần, tiểu Lâm công chúa tận tâm hỏi.
Nhất Thuần xoay người chống lại ánh mắt mong đợi kia, cũng không muốn để cho nàng thất vọng, ngủ lại đây một đêm cũng không sao, nhưng mà còn Long tiêu thì sao đây? Không thể nào đuổi bệ hạ ra ngoài được, nếu để người trong cung biết chắc chắn sẽ nổi lên sóng gió!
"Dùng bữa tối xong chúng ta trở về Thanh Hà uyển nghỉ ngơi? Cho muội nửa cái giường có được không?" Từ lần nói chuyện lúc trước, nhất Thuần rất muốn tìm cơ hội nói cho tiểu công một chút về tư tưởng hiện đại, cho dù trong cung cấm kỵ, chỉ cần nàng đồng ý là được.
Nhất Thuần nhìn chằm chằm tiểu công chúa, không buông tha bất kỳ biểu hiện nào.
"Muội có thể ở lại sao?" Tiểu công chúa không dám tin hỏi lại.
Nhìn vẻ mặt là biết nàng đang rất vui mừng, Nhất Thuần cười cười xem ra sau này mình lại có thêm một vị bằng hửu nửa, nàng đối với vị công chúa này có thêm một chút hy vọng! Mộng Phàm ngươi ở trên trời có tốt không?
"Dùng bữa tối trước đi!" Hai người rất vui vẻ dùng qua bữa tối, tiền tiền hậu hậu dẫn theo một đám thị nữ đi tới Thanh Hà uyển, người Dung không có đi theo, nàng là đại thị nữ duy nhất trong tẩm cung của Long Tiêu nên không thể tùy tiện rời đi, tuy là Long Tiêu đã đem người Dung cho nàng, nhưng tối nay nàng cùng công chúa ngủ lại Thanh Hà uyển, nên hi vọng có người của mình ở lại để ý Long tiêu. Nhất Thuần nhẹ lắc đầu, lòng dạ nữ nhân thật đáng sợ! Ngay cả mình cũng vậy, chỉ là do trước kia chưa bộc lộ ra ngoài mà thôi.