Editor: Yuki
Khí nóng thuần túy sạch sẽ phun bên tai, thân mình Đỗ Kiều Kiều lập tức bủn rủn. Đầu lưỡi mềm mại nhiệt tình mà liếm láp vành tai mình, nàng tức khắc ngứa đến cười duyên ra tiếng, "Không cần, thật ngứa." Tử Phong và Tín An cũng sẽ làm như vậy, chẳng lẽ nam nhân đều thích trêu chọc nữ nhân như vậy?
Đại thái tử Vân Duệ Phong đè chặt thân thể mềm mại có mùi thơm ngào ngạt của nàng trong lòng ngực mình, "Kiều Kiều, Kiều Kiều......" Trong lòng hắn tràn ngập tình cảm mãnh liệt với nàng, nhưng lại sợ mình quá thô lỗ dã man, làm nàng sinh ra sợ hãi đối với việc hoan ái với bọn họ. Nhan Tử Phong và Chu Tín An là nam nhân mà nàng yêu, hắn và đệ đệ muốn vượt qua hai bọn họ trở thành người nàng yêu, nhất định phải thắng hai bọn họ trên mọi mặt.
Thân hình thon dài, ngực dày rộng, hắn ung dung nho nhã, bề ngoài văn tĩnh, kỳ thật cũng là chiến sĩ lăng lê bò lết đổ xương đổ máu ở trong quân doanh!
Đỗ Kiều Kiều có chút trầm mê trong vòng ôm kiên cố của hắn, dịu ngoan mà để mặc đôi môi đôi tay hắn tùy ý khẽ hôn vuốt ve trên người mình.
Một bàn tay hơi hơi mướt mồ sờ đến phía sau lưng Đỗ Kiều Kiều, dọc theo phía sau lưng nàng chậm rãi xuống phía dưới, ngón giữa đè nặng cột sống nàng nghiền nát.
"A ~~ a...... Không cần......" Tê dại như con kiến bò qua làm Đỗ Kiều Kiều không nhịn được chủ động cọ vào trong lòng ngực Vân Duệ Phong.
"Nơi này của nàng có cảm giác sao?" Nhị thái tử Vân Duệ Hoa phía sau Đỗ Kiều Kiều thô thanh hỏi, ngón tay có một tầng vết chai mỏng bên ngoài tiếp tục đi xuống, lướt qua đuôi cột sống, hoàn toàn đi vào giữa hai cánh mông vểnh tuyết trắng của nàng.
"A ~~ ưm...... Thật mãnh liệt......" Đôi tay Đỗ Kiều Kiều ôm chặt lấy thân mình Vân Duệ Phong. Cơ bắp của hắn thực rắn chắc, hoàn toàn khác với bề ngoài ôn tồn lễ độ của hắn.
Dịu dàng lại vội vàng hôn xuống một đám dấu vết hồng trên vai ngọc tuyết trắng của nàng, Vân Duệ Phong nỉ non nói: "Kiều Kiều, nàng giao chính mình cho ta đi." Bộ ngực sữa no đủ của nàng kề sát ngực hắn, thật mềm, làm hô hấp của hắn bắt đầu khó khăn.
Ngón tay Vân Duệ Hoa liên tục trừu động ở giữa kẽ mông Đỗ Kiều Kiều, đầu ngón tay đẩy tu hoa nàng ra thử thăm dò cắm vào đâm thọc hoa huy*t khẩn hẹp của nàng.
"Tê tê, a...... Ưm...... A ~~ a ~~ ưm......" Thế giới này nữ nhân sinh sản được một lần, về sau thân thể khôi phục liền theo bản năng tiến vào trong quá trình sinh lý giao hoan để tiếp tục mang thai sinh sản, sau khi Đỗ Kiều Kiều bị Nhị thái tử Vân Duệ Hoa bắt được liền chưa hề thân cận với nam nhân, tuy rằng vẫn ngày đêm lo lắng cho sinh tử của Nhan, Chu và hài tử, nhưng thân thể khôi phục rất khá, hiện tại rất tràn đầy nhu cầu đối với nam nhân, khi huynh đệ bọn hắn mới trêu chọc nàng một chút, nàng liền toàn thân tê dại, không ngừng rên rỉ yêu kiều, hoa huy*t đói khát lúc đóng lúc mở co rút lại kẹp chặt ngón tay cắm vào.
"Nàng muốn? Kiều Kiều, nàng chảy nước." Vân Duệ Hoa nói, ngón tay cắm ở hoa huy*t Đỗ Kiều Kiều trừu động đến càng ngày càng vui sướng, hoa huy*t từ từ truyền ra tiếng nước phụt phụt.
Vân Duệ Phong tình dục tăng vọt, máu nóng lao nhanh ở mạch máu. Đẩy Đỗ Kiều Kiều ngã trên đệm giường hồng cẩm, hơi thở hắn không xong mà nói: "Kiều Kiều, thả lỏng thân thể nàng, tiếp nhận ta." Hắn bắt lấy hai chân nàng tách ra hai bên, ánh mắt dừng trên hoa môi màu mỡ kiều diễm như trai thịt của nàng. Hai cánh hoa môi run rẩy mà hợp lại, bên trong đã lập loè thủy quang trong suốt. Một mùi thơm u hương cực kỳ ngào ngạt tràn ra giữa hai chân bị hắn mở ra, làm hắn miệng đắng lưỡi khô, tim đập bình bịch kinh hoàng.
Vân Duệ Hoa chống khuỷu tay nằm nghiêng ở bên người Đỗ Kiều Kiều, cúi đầu ngậm lấy tuyết nhũ đầy đặn no căng của nàng, một bàn tay âu yếm sườn tuyết nhũ khác của nàng, vội vàng nói, "Nhanh lên!" Không biết là thúc giục Đỗ Kiều Kiều nhanh tiếp nhận bọn họ, hay là thúc giục huynh trưởng sinh đôi của mình tốc chiến tốc thắng, để ngạo long trướng đau của hắn cắm vào thủy huyệt mềm ấm của nàng để thư giải thống khổ. Cúc huyệt cũng là thông đạo hoan ái, chỉ là đối với khát vọng nối dõi tông đường của các nam nhân mà nói, trong lúc tân hôn tuyệt đối không tiến vào cúc huyệt.
"A, các chàng, nhất định phải......Dịu dàng chút." Đỗ Kiều Kiều ý loạn tình mê, chút xa lạ đối với bọn họ đã hoàn toàn bị tình dục xua tan.
Thật thơm, thật ngọt a......
Vân Duệ Phong cong lưng cúi đầu, vươn đầu lưỡi liếm láp hoa môi no đủ kiều diễm của nàng, đẩy hoa môi ra cắm vào hoa huy*t bắt đầu nhanh chóng co rút lại, bắt chước luật động của ngạo long nam tính trong hoa huy*t nữ tính.
"A ~~ a......" Khoái cảm mãnh liệt như triều dâng đánh úp lại, Đỗ Kiều Kiều đột nhiên ngưỡng mặt thét chói tai, cảm giác hoa huy*t co rút lại nhiệt lưu phun trào.
Mật hoa thơm ngọt trào ra với lượng lớn, Vân Duệ Phong hưng phấn mà dùng sức mút vào.
Vân Duệ Hoa ngậm lấy đỉnh tuyết nhũ Đỗ Kiều Kiều từng ngụm từng ngụm mút vào, tay cầm một tuyết nhũ khác nghiền nát xoa bóp, nhìn nhũ thịt tuyết trắng của nàng bị ngón tay mạch sắc của mình bóp nặn.
"A, a ~~ a...... A ——" Khoái cảm tê tê dại dại kích động toàn thân, Đỗ Kiều Kiều thực mau liền cao trào.
Hút cạn ái dịch trong suốt nàng phun ra, Vân Duệ Phong liếm môi đỏ tràn đầy vệt nước của mình, trên mặt lộ ra tươi cười tà mị, "Kiều Kiều, nàng bắn." Phản ứng bây giờ của nàng chắc là cao trào của nữ nhân mà họ biết.
"A ~~ ưm...... Chàng nhanh lên...... Ta, ưm~~ chàng......" Đỗ Kiều Kiều thở hồng hộc mà nói, mị nhãn như tơ, lăng môi kiều diễm ướt át.
"Thoải mái không? Kế tiếp, nàng sẽ càng thoải mái!" Miệng Vân Duệ Hoa hàm chứa đầu v* Đỗ Kiều Kiều mồm không rõ mà nói.
Ngón giữa khép lại cắm vào hoa huy*t ước đẫm của nàng trừu động mười mấy cái, Vân Duệ Phong xác định nàng đã có thể thừa nhận ngạo long bành trướng kiên quyết của mình, liền ngồi dậy, cầm ngạo long thô dài nhắm ngay hoa huy*t nàng nghiền nát, tiếng nói trở nên thô ách sau khi dính đầy mật hoa ái dịch của nàng: "Kiều Kiều, nàng là của ta." Nói rồi, hắn dũng mãnh kiên định cắm vào hoa huy*t nàng, kiên định mà làm lơ mị thịt điên cuồng co rút lại bài xích hắn cắm vào trong hoa kính của nàng.
"Ưm, cứng quá...... A, muốn trướng nứt ra, thật thô...... Tê ~~ a, đừng đi vào nữa. A ~~ rốt cuộc...... Ta sắp trướng chết rồi!" Đỗ Kiều Kiều bắt lấy cánh tay Vân Duệ Hoa khẩn trương mà thừa nhận, thừa nhận dị vật thô dài cắm vào, thừa nhận khoái cảm cực hạn của quá trình cắm vào.
"Thực thoải mái, không phải sao? Chờ một chút, ta sẽ làm nàng càng thoải mái!" Vân Duệ Hoa chống thân thể, nhìn ngạo long thô hồng của huynh trưởng sinh đôi mình hoàn toàn đi vào hoa huy*t khẩn hẹp của nàng sau đó bắt đầu nhẹ trừu chậm đưa, giờ phút này không chút che dấu đố kỵ của mình. Nhìn đến một viên trân châu đỏ hồng giữa nơi tuyết trắng không chút tạp mao của nàng, hắn không có ý tốt mà vươn ngón tay ra đè lại nghiền nát vẽ vòng.
"A, a ~~ không cần, quá mãnh liệt, a, a......" Dư vị cao trào lần đầu tiên còn chưa biến mất, hoa đế Đỗ Kiều Kiều lại bị cao trào kích thích đến thân thể dồn dập run rẩy, hoa tâm ở chỗ sâu trong hoa huy*t lại dâng lên một nguồn ái dịch trong suốt lần nữa.
"Tê tê, Kiều Kiều, thả lỏng, nàng kẹp ta thật chặt." Vân Duệ Phong đang dịu dàng luật động trong hoa huy*t nàng áp chế không được dục hỏa hôi hổi thiêu đốt của mình, bắt lấy đùi nàng cuồng dã đĩnh động, nhìn ngạo long kiên quyết của mình tùy ý rong ruổi ở hoa huy*t thấm ướt của nàng.
==========
Nóng quá:<