Xuyên Qua Chi Lê Cẩm Nông Gia Hằng Ngày

Chương 142: 《 Tạp Ký 》 Đoạn Tích ②






《 tạp ký 》 hồi 13.

- -《 tạp ký 》 tiền mười hồi in ấn, mặt sau không tính toán ra thư cho nên ký lục thời điểm cũng không nghĩ đặt tên.

【 năm Ất Tị chín tháng sơ bảy, âm.


Bất tri bất giác người một nhà đã ở kinh thành ở gần một năm thời gian.

Mới vừa viết xong câu này Tiểu Bao Tử luyện tự nhàn rỗi lại đây xem xét liếc mắt một cái đếm đếm đầu ngón tay, nói: "A cha, cha nói chúng ta năm trước tháng 11 mới dọn vào, chuẩn xác tính ra là mười tháng."
Hảo, y theo Bánh Bao sửa thành mười tháng.

A cữu từ tháng tư tới cửa về sau thật ra lại thường xuyên tới, hắn có đôi khi nhìn Tiểu Bao Tử luyện tự, nhìn nhìn liền thất thần.

Sau khi lấy lại tinh thần a cữu nói Tiểu Bao Tử cực kỳ giống ta khi còn nhỏ.

Dừng một chút a cữu lại nói: "Thật tốt, ngươi cùng ngươi a cha không giống nhau, lúc ấy ta cũng ngồi ở bên cạnh a cha ngươi, nhìn hắn pha trà, chơi cờ, tuy rằng khóe môi mang theo cười nhưng đôi mắt hoàn toàn đều là tuyệt vọng đọng lại từ lâu."
Nói đến tâm tình vấn đề ta kỳ thật nội tâm rất là lo lắng.

Phu quân đã sớm nói qua hắn không nghĩ vào triều làm quan.


Sở dĩ thi khoa cử thứ nhất đây là mng đợi của mẹ trước khi qua đời đối với hắn, thứ hai chính là khảo trúng tiến sĩ người khác cũng không dám coi khinh nhà của chúng ta, về sau thuyết thân cho Bánh Bao cũng càng tốt.

Hắn nói về sau phải tìm một người phu quân trôi qua cả đời với Bánh Bao, tuyệt không để người khi dễ Bánh Bao.

Nhưng hôm nay chín tháng sơ bảy, khoảng cách ba tháng mười lăm thi đình đã qua gần sáu tháng.

Nhị giáp ba giáp tiến sĩ khác có vài vị làm thứ cát sĩ, những người khác được điều đi làm huyện lệnh.

Phu quân làm nhất giáp đệ nhất danh, cao trung Trạng Nguyên, càng trực tiếp được sách phong từ lục phẩm Hàn Lâm Viện tu soạn.

Phu quân cùng ta nói hắn nguyên bản là tính toán cao trung sau đó lấy cớ về quê tế tổ xin nghỉ hai tháng.

Sau đó lại chiếu theo biện pháp của Vạn giáo dụ trước khi ly kinh gửi sổ con trực tiếp từ quan.

Kinh thành chưa bao giờ thiếu người muốn làm quan, Hàn Lâm Viện tu soạn bậc thang này tuy rằng cao lại không phải phu quân muốn.

Vị trí này trống đại khái có rất nhiều người sẽ vui vẻ.

Lại nói chưa kinh ma hợp quan viên, Hàn Lâm Viện học sĩ ( chính ngũ phẩm) cũng sẽ không giữ lại.

Đến nỗi chuyện phu quân ở Công Bộ vội chúng ta về quê tế tổ lại trở về chính là.

Nhưng đều qua lâu như vậy phu quân xin nghỉ còn không có chỉ thị được phê duyệt, ta rất là hoảng hốt.

....................!
【 năm Ất Tị chín tháng sơ tám, liền âm.


Tiểu Bao Tử phát hiện ta tâm tình không tốt, hắn hôm nay cũng không lấy cớ, ngoan ngoãn luyện tự lấy tới cho ta xem.

Ta đếm đếm, hắn hôm nay viết nhiều hơn mười cái tự, nguyên bản tính toán để hắn ngày mai viết ít đi mười cái.

Bánh Bao ghé vào trên đầu gối ta, nói: "Bánh Bao hôm nay nhiều viết tự a cha có thể vui vẻ một chút hay không?"
Ta đáp ứng hắn cười cười với hắn.

Bánh Bao rất vui vẻ, nói: "Ta đây ngày mai lại viết nhiều mười cái tự, a cha có thể càng vui vẻ."
Ta nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của hắn, nói: "Thế liền không cần, a cha hiện tại rất cao hứng.

Hơn nữa cha không phải nói mỗi ngày không thể viết nhiều, ngươi tuổi còn nhỏ cầm bút thời gian lâu đối với tay không tốt."
Tiểu Bao Tử hỏi: "Vì cái gì đâu?"
Tiểu hài tử luôn có rất nhiều vấn đề không hiểu, ta kỳ thật cũng không hiểu lắm chuyện tiểu hài tử cầm bút thời gian lâu nhưng ta tin tưởng phu quân là đúng.


Buổi tối trở về phu quân giải thích vấn đề này cho Tiểu Bao Tử, Tiểu Bao Tử đôi mắt trừng lớn, đáng yêu làm ta muốn đem hắn ôm vào trong ngực.

Bánh Bao lại chạy tới ôm lấy chân phu quân, nói: "Cha thật là lợi hại, Bánh Bao cũng muốn học này đó a!"
【 6 năm sau bổ sung 】 nguyên bản cho rằng đồng ngôn vô kỵ vui đùa lời nói không nghĩ tới cư nhiên làm Tiểu Bao Tử thích y thuật.

....................!
【 năm Ất Tị chín tháng sơ mười, chuyển tình, có gió.


Phu quân hôm nay trở về phá lệ sớm, đồng thời cũng mang về tới một cái tin tức đó chính là Hàn Lâm Viện học sĩ chuẩn hắn xin nghỉ từ quan.

Dưới lục phẩm từ quan sổ con có thể từ cấp trên trực tiếp định.

Phu quân tâm tình rất tốt, hắn cười nói: "Học sĩ nói ta mỗi ngày điểm mão xong liền hướng Công Bộ chạy, hắn lưu không được ta đơn giản liền chuẩn ta từ quan."
Trưa hôm đó Bảng Nhãn cùng Thám Hoa cùng năm với phu quân tới cửa bái phỏng.

Bọn họ thân là Hàn Lâm Viện biên tu, so với phu quân thấp một đại quan giai đều vì phu quân quyết định tiếc hận.

"Tu Chi, ngươi đây......lại tội gì như vậy?"
"Chúng ta học sĩ tuy rằng nghiêm khắc chút nhưng đại nhân khác đều rất chiếu cố ngươi a! "
Phu quân nói: "Ta chỉ là chí không ở chỉnh sửa sách sử, về quê tế tổ xong ta đại khái còn sẽ đi Công Bộ đến lúc đó chúng ta còn có thể tái kiến."
Phu quân mới vừa nói xong gia môn đã bị gõ vang, Tiểu Trà đi mở cửa phát hiện ngoài cửa cư nhiên là viên ngoại lang mặc quan phục Thủy Thanh Lại Tư.

Trong tay hắn cầm một khối eo bài, trực tiếp đưa cho phu quân, nói: "Nghe nói ngươi từ quan chúng ta Thượng Thư đại nhân cho ngươi eo bài, nó hiệu quả......!Ngươi về sau sẽ biết."
Phu quân tiếp nhận eo bài kia, viên ngoại lang đại nhân chỉ nói chính mình còn có chuyện muốn vội, vừa mới chỉ là tiện đường, liền một ngụm trà nóng cũng không uống liền đi rồi.

Hắn cùng phu quân quen biết đã lâu, hai người thái độ quen thuộc thật ra làm Bảng Nhãn cùng Thám Hoa lắp bắp kinh hãi, không nhắc lại chuyện phu quân từ quan không đáng giá.

....................!
【 năm Ất Tị mười tháng mười bảy, tình, gió to.


Gần nhất vẫn luôn ở lên đường hồi thôn, trên xe ngựa xóc nảy thật ra có vài ngày làm ký lục.

Lần này hồi thôn vừa vặn cùng tướng quân phủ người tiện đường, chúng ta xe ngựa liền đi theo sau xe ngựa của tướng quân phủ năm vị tiểu công tử, một đường thập phần an bình.

Có lẽ là Bánh Bao cùng tướng quân phủ nhóm tiểu công tử cùng tuổi, mỗi ngày chạng vạng nghỉ ngơi chỉnh đốn thời điểm Bánh Bao mang tiểu Sơn Báo theo chân bọn họ ở bên nhau chơi.

Bánh Bao từ nhỏ đến lớn đều không có đồng bạn để chơi, lúc này rốt cuộc gặp được mấy người, ta cùng phu quân cũng không nghĩ ước thúc Bánh Bao.

Tuy rằng Bánh Bao là ca nhi nhưng hiện tại tuổi còn nhỏ, chung quanh lại không có người ngoài, để bánh bao chơi vui vẻ mới là quan trọng nhất.


Ta cùng phu quân ngồi ở bên ngoài lều trại nhìn bọn nhỏ cách đó không xa vui cười chơi đùa.

Trừ bỏ ngẫu nhiên tiểu Sơn Báo kêu vài câu: "Ta ca!" Mặt khác thật ra không có tình huống gì khác.

Đến nỗi tướng quân phủ tiểu công tử, cũng đều thủ lễ nghi, không mang Bánh Bao cùng tiểu Sơn Báo chơi những trò nguy hiểm tỷ như: leo cây....!Mạc đại công tử tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng làm việc rất trầm ổn, phu quân cùng ta cũng rất là yên tâm.

Buổi tối Bánh Bao về lều trại thời điểm cười thập phần vui vẻ.

"A cha, bọn họ biết đồ vật thật nhiều, còn biết thải nấm có thể ăn a!"
....................!
【 năm Ất Tị mười tháng mười tám, tình, gió nhẹ.


Nguyên bản ta cũng không nghĩ hôm nay lại làm ký lục nhưng tướng quân phủ ba vị tiểu công tử đi tả vì thế liền không lên đường, đội ngũ ở phụ cận bên ngoài thị trấn nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Phu quân bắt mạch cho vài vị công tử, quả nhiên là ăn đồ hư.

Ta vội hỏi Bánh Bao có ăn nấm hôm qua nói hay không.

Bánh Bao lắc đầu, trong ánh mắt hiện lên lo lắng, nói: "Cha nói không thể tùy tiện ăn đồ vật, ta liền không ăn cũng không cho đệ đệ ăn."
Ta lúc này mới yên lòng.

Bánh Bao hỏi: "A cha, bọn họ sẽ không có việc gì đi......!Ta hẳn là khuyên bọn họ không cần ăn."
Ta nói: "Sẽ không có việc gì."
Bọn họ đều là tướng quân phủ tiểu công tử a!
Phu quân khai dược xong có thị vệ ra roi thúc ngựa đi thị trấn mua thuốc, mua trở về ta hỗ trợ sắc thuốc.

Nghe được lều trại cách đó không xa những tiểu công tử đó truyền đến thanh âm --
"Đều nói lão ngũ thải nấm không thể ăn, các ngươi làm sao cũng không tin ta."
"Hắn nói chính mình biết phân biệt nấm......"
"Ta cũng là tin hắn a!"
Dư lại cuối cùng một thanh âm hơi hiện ra trung khí không đủ nói: "Các ca ca! Ta, ta liền thổi qua lần này.".