Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 221: Rời khỏi bí cảnh




Mộ Tuyết đáp xuống một sơn cốc, Mộc Tâm Viêm trong cơ thể lay động trái phải.

Mộ Tuyết nhìn về phương xa, thì thào nói: “Không ngờ cuối cùng lại thật sự rơi vào trong tay hắn.”

Trước khi tiến vào bí cảnh, Mộ Tuyết đã có cảm giác Thiên Hỏa cuối cùng sẽ thuộc về Diệp Phàm, sau khi vào bí cảnh, cao thủ ngoại vực ùn ùn kéo đến không khỏi khiến nàng sinh ra dao động về ý niệm này, Mộ Tuyết không nghĩ tới, chạy một vòng lớn, Thiên Hỏa cuối cùng lại thật sự xuống tay tên kia.

Mộ Tuyết cau mày, thầm nghĩ: Nếu đã không có được Sinh Linh Chi Diễm trong bí cảnh, ra ngoài lại càng không có khả năng, dù sao, tu giả trong bí cảnh có lợi hại đến đâu cũng chỉ tới Trúc Cơ hậu kỳ, mà ra bên ngoài, Thiên Hỏa chính là thứ ngay cả tiền bối Kim Đan, Nguyên Anh kỳ đều muốn tranh đoạt, đương nhiên không đến phần của nàng.

Khiến Mộ Tuyết khó hiểu nhất chính là Hứa Minh Dương, Hứa Minh Dương là một tu giả ngoại vực, vì sao phải giúp đỡ Diệp Phàm nhiều như vậy, Diệp Phàm rốt cuộc cho Hứa Minh Dương chỗ tốt gì có thể khiến cho Hứa Minh Dương phấn đấu quên mình vì Diệp Phàm như vậy, Mộ Tuyết thật sự không thể nhìn ra trêи người Diệp Phàm có điểm gì đặc biệt khiến cho người khác có thể vì hắn vượt lửa qua sông như thế.

……

Hứa Minh Dương hôn mê ba ngày mới tỉnh lại.

Diệp Phàm thấy Hứa Minh Dương đã tỉnh, không khỏi kinh hỉ, “Hứa đại ca, ngươi tỉnh rồi? Ngươi bị thương rất nặng, làm ta sợ muốn chết!”

(dreamhouse2255)

Hứa Minh Dương nửa ngồi dậy, vận chuyển linh lực một chút, phát hiện thương thế đã gần như khôi phục hẳn.

“Không đáng ngại, tu dưỡng một đoạn thời gian là được rồi.” Tuy rằng chiến đấu lần này bị thương có chút nghiêm trọng, bất quá, cũng nhờ trận đấu này, kiếm thuật của hắn hình như có chút đột phá.

“Hứa đại ca, ngươi vì sao phải giúp ta nhiều như vậy, ngươi không phải là coi trọng ta đi, ta chỉ thích Vân Hi.” Diệp Phàm rầu rĩ nói.

Hứa Minh Dương nhịn không được cười lên, “Ta không thích ngươi, ta…… thích ca ngươi.”

Nếu Diệp Phàm đi theo Hứa Minh Dương về Nam Đại Lục, Hứa Minh Dương tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này, nhưng Diệp Phàm lại bị truyền tống về Đông Đại Lục, cho dù nói cho Diệp Phàm, Diệp Khải Hiền cũng sẽ không biết, cho nên lá gan của Hứa Minh Dương liền lớn lên nhiều.

Diệp Phàm sửng sốt một phen, né tránh nói: “A! Ca ta? Ngươi…… biết ca ta sao?”

“Ca ngươi là Diệp Khải Hiền, ta đương nhiên biết hắn.”

Diệp Phàm ngơ ngác nhìn Hứa Minh Dương, “Hứa đại ca, ngươi biết đại ca ta là ai sao? Ta hình như chưa nói a!”

Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm: “Ngươi biểu hiện quá rõ ràng, ta không muốn biết cũng khó! Nếu không phải vì ca ngươi, ngươi cảm thấy ta vì sao phải giúp ngươi như vậy?”

Diệp Phàm gãi gãi đầu, ngây ngốc cười: “Là như vậy sao! Ta còn tưởng rằng Hứa đại ca lạn người tốt (ai cũng có thể giúp)……”

(dreamhouse2255)

Nếu Hứa Minh Dương biết đại ca hắn là Diệp Khải Hiền, vậy chuyện đái dầm kia cũng đã biết.

“Không ngờ Hứa đại ca lại thích ca ta như vậy, vậy ngươi đã thổ lộ với hắn chưa?” Diệp Phàm hỏi.

Hứa Minh Dương lắc đầu: “Chưa có.” Có lẽ cả đời cũng sẽ không.

Hứa Minh Dương nhắm mắt lại, Diệp Khải Hiền say mê luyện kiếm, không gần nữ sắc, cũng không gần nam sắc, Bích Vân Tông từng có không ít người thổ lộ với Diệp Khải Hiền, Diệp Khải Hiền đều cự tuyệt.

Diệp Khải Hiền chính là một tên đầu gỗ, nếu hắn thổ lộ, nói không chừng kết cục cũng không ngoại lệ.

“Vì sao? Ta vừa thấy Vân Hi liền thích, liền đi thổ lộ, hắn không đáp ứng ta, ta liền theo đuổi hắn, cuối cùng hắn thấy phiền, liền chịu đáp ứng.” Diệp Phàm nói.

Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm: “Ta không giống ngươi, ta không có dũng khí như ngươi, Diệp Phàm, không phải mọi người ai cũng có dũng khí giống như ngươi, không phải ai cũng có thể sống tiêu dao tự tại như ngươi.” Hứa Minh Dương thầm nghĩ: Nếu thổ lộ bị cự tuyệt, có lẽ ngay cả bằng hữu cũng không thể làm.

Diệp Phàm nhìn Hứa Minh Dương, khẽ lắc đầu: “Không ngờ lá gan của Hứa đại ca lại nhỏ như vậy, nếu ngươi không dám thổ lộ, chờ ta gặp được đại ca, ta liền giúp ngươi nói cho hắn……”

Hứa Minh Dương cười cười: “Được a!”

Đông Đại Lục cùng Nam Đại Lục cách một vùng Biển Vô Tận, nếu thật sự có một ngày như vậy, có lẽ là ý trời cũng không chừng.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nhìn Hứa Minh Dương, trịnh trọng nói: “Ta nhất định sẽ nhanh chóng kết anh, nhanh chóng Hóa Thần, nhanh chóng chạy đến Nam Đại Lục truyền đạt tâm ý của ngươi cho đại ca chày gỗ của ta!”

Hứa Minh Dương: “Thuận theo tự nhiên là được rồi……”

“Nếu đến lúc đó ca ta không đồng ý, ta liền giúp ngươi đánh hắn.” Diệp Phàm nắm chặt nắm tay hứa hẹn.

Hứa Minh Dương cười cười, cũng không có coi là thật, gật gật đầu: “Được, đến lúc đó liền làm phiền ngươi.”

……

Tin tức Diệp Phàm đoạt được Thiên Hỏa không bao lâu sau liền truyền đi khắp bí cảnh.

Mị lực của Thiên Hỏa quá lớn, tu giả khắp các nơi liên tục tới ước lượng thực lực với Diệp Phàm.

Diệp Phàm ai tới cũng không cự tuyệt, nhìn thấy người liền muốn giữ lại cướp đoạt chiến lợi phẩm.

Đám tu giả tới không mấy người có thể thoát ra được, dần dà, cũng không còn ai dám tới tìm Diệp Phàm gây chuyện, hắn đã trở thành cự thú hồng hoang trong mắt các tu giả còn lại ở đây.

Nhàn nhã xuống, Diệp Phàm không khỏi cảm thấy có chút nhàm chán.

……(dreamhouse2255)

Phong Mạt Nhi ngồi xếp bằng trong một sơn động.

Nửa tháng trước, Phong Mạt Nhi phát hiện ra một cây linh thảo trong một sơn cốc, kết quả bị một tu giả ngoại vực theo dõi, tu giả kia rất có kiên nhẫn đuổi theo Phong Mạt Nhi ba ngày, ở thời điểm nàng sắp từ bỏ vì bôn tẩu mệt mỏi, tu giả kia lại bỏ đi.

Phong Mạt Nhi suy đoán có lẽ là tu giả kia nhận được tin tức về Thiên Hỏa, cho nên từ bỏ nàng đi câu con cá lớn Diệp Phàm.

Sau này, Phong Mạt Nhi đã không còn gặp lại tu giả kia nữa, có lẽ là đã chết trêи tay Diệp Phàm.

Gần đây trong bí cảnh chém giết đặc biệt kịch liệt, Phong Mạt Nhi tự thân khó bảo toàn, cuối cùng cũng không giữ được tính mạng của Mã Thụy, Mã Thụy từ một năm trước đã chết trêи tay một tu giả ngoại vực.

Phong Mạt Nhi cười khổ một tiếng, sau này ra ngoài, Mã trưởng lão sợ là sẽ phải thương tâm, bất quá, đám tiểu tử bị Mã Thụy tranh mất vị trí kia chắc chắn sẽ khó tránh khỏi vui sướиɠ khi người gặp họa.

Vì tự bảo vệ mình, tu giả Đông Đại Lục hợp thành một liên minh, thời điểm gặp được nguy hiểm có thể phát tín hiệu cầu cứu lẫn nhau, bất quá, tác dụng không lớn lắm, có còn hơn không.

Phong Mạt Nhi cũng gia nhập liên minh này, mỗi lần mọi người chạm trán giao lưu tin tức khó tránh khỏi sẽ nhắc tới Diệp Phàm.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nổi danh khắp bí cảnh, tu giả Đông Đại Lục đối với hai người vừa ghen ghét lại vừa hâm mộ.

……(dreamhouse2255)

Một đoạn thanh âm tất tất tác tác truyền đến, Phong Mạt Nhi đứng lên, phát hiện là Triệu Ngự Hùng, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tất cả con rối của Triệu Ngự Hùng đều đã bị Diệp Phàm cướp đi, bất quá, về sau tên này tìm được nguyên liệu trong bí cảnh, làm ra hai con khác, tuy rằng không tốt bằng đám ban đầu nhưng dùng cũng không tệ.

“Triệu sư huynh, sao ngươi lại ở chỗ này?” Phong Mạt Nhi hỏi.

“Ta tới xem náo nhiệt, mấy ngày trước có rất nhiều tu giả tập trung tới tìm Diệp Phàm, đã bị giết mấy tên rồi.” Triệu Ngự Hùng nói.

Phong Mạt Nhi gật đầu, hít sâu một hơi: “Diệp Phàm thật lợi hại!” Cư nhiên lại có đan sư lợi hại như vậy.

Triệu Ngự Hùng gật đầu: “Đúng vậy!”

Vừa tiến vào bí cảnh không lâu, Triệu Ngự Hùng liền bị Diệp Phàm đoạt con rối, ban đầu hắn còn cảm thấy không phục, nhưng sau này phát hiện bốn huynh đệ Dung Thiên Cung chết trêи tay Diệp Phàm, pháp bảo Thiên cấp cũng mất, Triệu Ngự Hùng đột nhiên phát hiện, vận khí của hắn khá tốt, chỉ là mấy con rối mà thôi, so với pháp bảo Thiên cấp thật sự không tính là cái gì.

“Triệu sư huynh, con rối của ngươi vào tay Diệp Phàm sao lại trở nên lợi hại như vậy?” Phong Mạt Nhi khó hiểu hỏi.

(dreamhouse2255)

“Hắn tiến hành cải tiến con rối, hiệu quả cải tiến rất tốt.” Con rối Triệu Ngự Hùng làm hiện tại cũng là tham khảo ý tưởng của Diệp Phàm, bất quá, hắn không biết luyện chế Thiên Lôi Châu, cho nên uy lực của con rối không thể sánh với của Diệp Phàm.

“Ta nghe nói trêи tay Diệp Phàm có một cái gương rất lợi hại, ai bị cái gương kia chiếu, kẻ đó liền chết.” Phong Mạt Nhi nói.

Triệu Ngự Hùng gật đầu: “Đúng vậy, cái gương kia vốn là thuộc về bốn huynh đệ Dung Thiên Cung, bốn tên kia có thể hoành hành không cố kỵ trong bí cảnh cũng là nhờ nó, không ngờ cuối cùng lại rơi vào trong tay Diệp Phàm.” Hiện tại Diệp Phàm nghiễm nhiên đã trở thành cao thủ số một trong bí cảnh.

……

Diệp Phàm đứng ngoài rừng trúc thiên lôi, bộ dáng biến thái nói với hỏa linh: “Đi vào trong trung tâm cánh rừng lấy Lôi Kϊƈɦ Dịch ra cho ta, sau khi lấy ra, mỗi ngày ta đều nấu cái thứ thơm thơm kia cho ngươi.”

Hỏa linh phiêu phù trong không trung, xụ mặt nhìn Diệp Phàm, ánh mắt mang theo đánh giá.

“Mỗi ngày?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

Mấy loại linh thảo nấu nước thuốc cho hỏa linh hình như không có, bất quá, quản nó làm gì, lừa lấy đồ tới trước đã, cái khác để nói sau.

Diệp Phàm đem một chai cao nửa người tới đưa cho hỏa linh.

(dreamhouse2255)

Hứa Minh Dương nghi hoặc nhìn Diệp Phàm: “Cần dùng chai lớn như vậy sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đương nhiên, lo trước khỏi hoạ a! Ai biết trong cánh rừng này có bao nhiêu Lôi Kϊƈɦ Dịch.”

“Trung tâm cánh rừng thật sự có Lôi Kϊƈɦ Dịch?”

“Chắc là có đi.”

Hứa Minh Dương hít sâu một hơi, giá bán Lôi Kϊƈɦ Dịch ngoài thị trường một giọt cũng phải mấy trăm linh thạch, nếu bên trong cánh rừng này thật sự có Lôi Kϊƈɦ Dịch, vậy liền kiếm quá độ.

Hỏa linh đi vào không bao lâu liền ôm một chai đầy chạy ra.

Hứa Minh Dương nhìn một bình đầy Lôi Kϊƈɦ Dịch, trợn mắt há hốc mồm.

“Cư nhiên thật sự có, còn có nhiều như vậy!” Hứa Minh Dương nhịn không được cảm thán.

Hứa Minh Dương hít sâu một hơi, nhiều Lôi Kϊƈɦ Dịch như vậy, nếu để lôi tu Nguyên Anh kỳ nhìn thấy, khẳng định sẽ phát cuồng.

Diệp Phàm ôm một bình lớn Lôi Kϊƈɦ Dịch, không khỏi có chút kϊƈɦ động, “Phát tài rồi!”

Lôi Kϊƈɦ Dịch có bao nhiêu tác dụng, nó có thể luyện chế thành đan dược tinh tiến tu vi, cũng có thể phối trí thành dược dịch dùng cho tôi thể, còn có thể dùng để chống đỡ lôi kiếp.

(dreamhouse2255)

Hỏa linh lục tục mang mấy bình lớn Lôi Kϊƈɦ Dịch từ trong rừng trúc đi ra.

Diệp Phàm dùng không ít Lôi Kϊƈɦ Dịch luyện chế thành nước thuốc luyện thể, dưới trợ giúp của Lôi Kϊƈɦ Dịch, thể chất của Diệp Phàm tiến vào trình độ Hồng Liên Kim Dịch.

Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm bơi qua bơi lại trong hồ nước thuốc chế tác từ Lôi Kϊƈɦ Dịch, khẽ lắc đầu: “Tiểu tử này thật xa xỉ, Nam Đại Lục cũng không có bao nhiêu người lãng phí như hắn, nếu để các tiền bối đang tìm kiếm Lôi Kϊƈɦ Dịch ở Nam Đại Lục nhìn thấy hình ảnh này, khẳng định sẽ muốn đạp hắn một chân.”

Bạch Vân Hi không thèm để ý nói: “Dùng thì dùng đi, tăng trưởng thực lực quan trọng hơn tất cả.”

Hứa Minh Dương gật đầu: “Nói không sai! Sau khi ra ngoài ngươi cùng Diệp Phàm nhất định phải cẩn thận!”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta biết.”

Lấy bản lĩnh của Diệp Phàm, hiện tại quả thật có thể hoành hành không cố kỵ trong bí cảnh, nhưng sau khi ra ngoài, sợ là sẽ gặp phải cục diện người người đòi đánh.

……

Thời gian đảo mắt 5 năm liền trôi qua.

Diệp Phàm ôm ra một chồng lớn đan dược, lại phân cho Hứa Minh Dương một bình lớn Lôi Kϊƈɦ Dịch.

(dreamhouse2255)

“Hứa đại ca, mấy thứ này đều cho ngươi.”

Hứa Minh Dương hồ nghi nhìn Diệp Phàm: “Thật sự đều cho ta?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Cũng không có thứ gì tốt.”

Hứa Minh Dương: “……” Sao có thể không có thứ gì tốt, cái khác không nói, một bình lớn Lôi Kϊƈɦ Dịch kia đem ra ngoài cũng có thể bán được mấy trăm vạn linh thạch, còn có đan dược, rất nhiều loại đều là dùng linh thảo quý trọng luyện thành, hoa hòe lòe loẹt loại gì cũng có, bán mấy trăm vạn hoàn toàn không thành vấn đề.

“Nếu ngươi gặp được đại ca, tam đệ, cứ tùy tiện cho một ít tống cổ bọn họ.” Diệp Phàm nói.

Hứa Minh Dương gật đầu: “Được.”

“Phụ thân mẫu thân nhiều thứ tốt, phỏng chừng không dùng được đồ ta tặng.” Diệp Phàm tiếc nuối than thở.

“Lôi Kϊƈɦ Dịch bọn họ khẳng định sẽ thích!” Lôi Kϊƈɦ Dịch cho dù đưa tặng tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng rất có mặt mũi.

……

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi bị truyền tống tới động phủ bên ngoài Đan Thành.

Cấm chế hai người thiết lập mấy năm nay vẫn còn, hẳn là không có ai động tới, tu sĩ bế quan mấy năm là chuyện hết sức bình thường, động phủ của hai người lại đặt ở chỗ tương đối hẻo lánh, hai năm không lộ diện cũng không có gì khả nghi.

“Đã trở lại rồi!” Diệp Phàm duỗi cái eo lười nói.

“Vân Hi, chúng ta có cần ngủ mấy ngày rồi lại đi không?”

“Đứng dậy, chúng ta lập tức rời đi.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Gấp như vậy sao?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đương nhiên.”

Diệp Phàm bất đắc dĩ: “Được rồi……”

Diệp Phàm lấy ra hai viên Dịch Dung Đan đã sớm chuẩn bị trong bí cảnh, mỗi người một viên dùng xuống.

(dreamhouse2255)

……….