[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

Chương 286: Đại thần chúng ta yêu đương đi!




Gỡ xuống kính chơi game trên mắt, Hoa Y đảo mắt xung quanh, căn phòng chỉ có độc một chiếc giường, bên cạnh là một cái bàn, cô bước qua ngồi xuống bàn in dấu vân tay lên trên, cái bàn phát sáng hiện lên mặt màn hình máy tính, không có dây nối phức tạp gì.


Đây là thế giới cấp cao, công nghệ gần như đã được gắn liền xung quanh con người, chỉ bằng dấu vân tay, nhận diện khuôn mặt, đều có thể lên mạng.


Còn có robot rất thịnh hành ở đây, AI cũng rất phát triển, một số nhân viên tại các cửa hàng đều là AI.


Hoa Y mở ra bản thảo nguyên chủ đang viết dở, bắt đầu đọc chữ, thông qua bộ lọc nó sẽ tự ghi nhận âm thanh của cô biến đổi thành chữ.


Xong việc cô gửi bản thảo qua cho ban biên tập rồi lên giường nhập mộng.


————————————


Hầu Ca biết hát: "Thư, cô ta là ai thế?"


Vô Phương tầm mắt dừng lại tại nơi cô gái vừa biến mất, hắn cúi đầu ánh mắt như có điều suy nghĩ.


"Đồ đệ của chị tôi, hôm nay dẫn hộ"


Hầu Ca nhíu mày quan sát phản ứng của hắn, im lặng không lên tiếng.


————————————


Hoa Y thức dậy đã là buổi trưa, cô ăn qua loa rồi ngồi đánh bản thảo, gửi qua ban biên tập hoàn thành phần hôm nay rồi mới đăng nhập vào game.


Hoa Y mở mắt, vẫn là vị trí hôm qua cô đăng xuất, cô gạt thanh thông tin cá nhân, lướt đến phần tiền tệ quy đổi, nạp 5 lần gói đắt nhất.


Bên phần nhiệm vụ vẫn có một thanh nhiệm vụ cuối cùng bị bôi đen, không ấn vào được.


Cô mở ra kênh thế giới.


[Kênh thế giới][Y Y Hoa Cơ]: phú thương liên hệ.


Đăng thông tin 3 lần mới đóng kênh thế giới mở phần chat riêng.


[Y Y Hoa Cơ]: Anh đang ở đâu?


Người bên kia thật lâu không trả lời, cô đóng lại khung chat, truyền tống về thị trấn tân thủ.


Hoa Y dạo bước, bên trong thị trấn vô cùng sầm uất, rất nhiều cửa hàng đa dạng mở ra, game không giới hạn cửa hàng hệ thống, cho nên người chơi cũng có thể mở cửa hàng kinh doanh, mà còn là loại kinh doanh có thể đổi ra tiền thật bên ngoài, đây cũng là một trong những lý do trò chơi này nổi tiếng.


Cùng lúc tin nhắn riêng gửi đến.


[Buôn bán mưu sinh]: "//toạ độ đến cửa hàng tôi trao đổi"


Hoa Y đi theo chỉ dẫn của bản đồ rất nhanh tìm được một cửa hàng nhỏ nằm tại góc phố, cửa hàng trang trí theo yếu tố ma mị, tăm tối.


Cô đẩy cửa bước vào, đẳng sau cái bàn có một nhún lông chòi lên, dần dần là cái đầu cáo, khi hắn đứng thẳng lên, đầu cáo thân người, bán thú.


Buôn bán mưu sinh: "A xin chào, quý khách cần tìm đồ gì?"


"Vũ khí chức nghiệp triệu hồi sư"


Hoa Y hỏi hắn, kéo ghế ngồi xuống.


Buôn bán mưu sinh: "quý khách muốn quyền trượng dạng dài hay dạng ngắn"


Hoa Y nhíu mày, quyền trượng? Còn chưa trả lời hắn đã lôi ra một đống quyền trượng đặt trên bàn, đều là loại lấp lánh, khảm nạm đắt tiền.


Hoa Y thái dương giật giật, không lý nào cô lại đánh nhau bằng cái vật này, cô thu tầm mắt ngẩng đầu nhìn lên, phun ra.


"Có cái nào không phải quyền trượng không?"


Hiển nhiên chưa từng có người hỏi hắn câu đó, hắn ngạc nhiên đôi chút, ánh mắt nhìn cô đầy ý vị, triệu hồi sư lại không dùng quyền trượng vậy triệu hồi thế nào.


"Có thì có nhưng là loại vũ khí giới hạn...hơi đắt"


"Lấy ra đi, tiền không phải vấn đề"


Buôn bán mưu sinh nhìn cô, lôi từ trong hòm đồ ra một cây quạt, toàn thân nó màu đen, trên đầu quạt lại ánh đỏ, nan quạt cố định màu vàng xung quanh còn có lá nguyệt quế như dây leo quấn theo bám vào, đầu nan quạt nhọn lên giống như mũi kiếm, lấp lánh sắc bén.


Hoa Y gật đầu: "Ra giá"


Mua xong vũ khí cô tiện thể đổi luôn trang phục trên người, chỉ đẹp mà không hữu dụng.


Hoa Y bước ra ngoài mở phần chat riêng tin nhắn gửi đi vẫn không có người trả lời.


Cô đóng lại khung chat, tính ra ngoài thành đánh quái.


Nghiên Nghiên tới: "Trả đồ lại cho tôi"


Nhậm Doanh Doanh: "Đồ này tôi đánh được sao phải trả cho cậu?"


Nghiên Nghiên tới: "Tôi không thù không oán với cô tại sao lại đánh tôi rơi trang bị, đồ còn lại có thể cho cô nhưng thanh kiếm xin cô trả lại!"


Nhậm Doanh Doanh: "Tôi cứ không trả lại đấy, tôi mạt sát cậu rơi trang bị đây cũng là bản linh của tôi, cậu có quyền gì đi đòi lại?"


Hoa Y đứng xem một màn giằng co trên phố, Nghiên Nghiên tới là tiểu thụ của thế giới này, dáng người thực nhỏ xinh, khuôn mặt còn đẹp hơn phụ nữ đó cũng chính là lý do cậu ta luôn bị phái nữ bắt nạt.


Điển hình là Nhậm Doanh Doanh, em gái nuôi của tiểu công.


"Đại thần Chấn Phi Thiên Hạ đến kìa, hình như 2 người kia đều là thành viên trong thành của đại thần chắc đến để dẹp loạn rồi"


Hoa Y quay đầu, người đàn ông cao lớn đĩnh đạc, mang một bộ khôi giáp ánh bạc bước đến, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhưng mang thêm nét đào hoa khó giấu kín.


Chấn Phi Thiên Hạ: "Nhậm Doanh Doanh, trả lại đồ!"


Vừa đến liền không nói 2 lời, Hoa Y thầm bật ngón cái, đủ lãnh khốc vô tình nha.


Nhậm Doanh Doanh: "Anh! Đồ là em đánh được mà"


Hắn ánh mắt nheo lại, nghiêm khắc nhìn qua: "Người trong thành được phép mạt sát nhau?"


Nhậm Doanh Doanh cúi đầu không nói gì nữa, rất nhanh trước sự uy áp của hắn liền trả lại đồ.


Nghiên Nghiên tới: "Cảm ơn" nói xong cậu liền quay người chạy trối chết giống như hắn là hồng thuỷ mãnh thú.