[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 95: Nhà có hầm băng di động (20)




Càng ngày những vụ án ma quỷ đều bị lật lại, đa số đều là do pháp sư, và thầy trừ tà lừa đảo, địa vị danh vọng của thầy trừ tà dần mất đi chỗ đứng, Cẩn Ngôn cùng lúc cũng bị gia đình liên hệ, bắt hắn từ bỏ, về nối nghiệp cha hắn.


Cẩn Ngôn tung ra một số bằng chứng về vụ án thôn làng cổ, cũng tung ra một số hình ảnh ngày đó hắn đến ngôi làng, chính hắn đã trừ tà thành công, ý định muốn xây dựng lại danh tiếng của thầy trừ tà.


Nhưng chỉ sau vài ngày, một tiêu đề khiến hắn run rẩy, click vào video, hắn thấy Như Giao khuôn mặt hồng nhuận, trả lời phỏng vấn của cánh báo chí, bác bỏ hoàn toàn những lập luận của hắn, rõ ràng ngôi làng của họ hoàn toàn bình thường, nhưng không ngờ lại bị đạo sĩ kéo lên, cho rằng họ là oán hồn, cô ta cảm thấy rất bức xúc về điều hắn làm.


Làn nước đục lại bị khuấy lên, người người đua nhau vào chửi rủa hắn, chửi rủa Cẩn gia toàn những tên lừa đảo, chửi rủa cánh đạo sĩ.


Mà Cẩn Ngôn lúc này, kéo ra cánh cửa xe, hắn nhanh chóng xuyên qua khu rừng, cảnh sắc của ngôi làng khiến hắn trợn to mắt...mọi thứ khác hoàn toàn như lúc hắn đến, không có tử khí bao trùm, không có những căn nhà đổ nát, tràng cảnh trước mặt không khác gì một thôn làng bình thường, với những người dân chân chất, làm lụng.


Cẩn Ngôn điên cuồng chạy vào nhà trọ, thấy Như Giao thực sự lành lặn ở trong nhà trọ, hắn ánh mắt không thể tin được, cô ta rõ ràng đã bị hắn giết, hồn phi phách tán, vì sao có thể chân thực, hồng hào giống y như con người đứng ở đây, vì sao hắn là không thể hiểu được.


Ánh mắt hắn tối lại, ma hay là người, chỉ có thể thử nghiệm mới biết không phải sao.


--------------


Hoa Y hiện tại đang rảnh rỗi ngồi xem bản tin, một đĩa táo ngon lành đưa đến trước mặt cô, cô cong mắt cười, nhận lấy, thầm nghĩ, thật ưng ý tính cách lần này của hắn luôn, vừa chu đáo, lại ngoan ngoãn, càng ngày càng khiến cô mê mẩn mà.


Cắn lên miếng táo, bản tin nóng nhất trong ngày đã phát, mà người trên bản tin, cũng là nằm trong dự đoán của cô.


Đại thiếu Cẩn gia, Cẩn Ngôn đâm người giữa ban ngày ban mặt, liệu đây có phải bắt đầu hình thành bệnh hoang tưởng, khi đâm người hắn còn ôm đầu lẩm bẩm, sao có thể, chuyện này không thể xảy ra.


Hoa Y ho sặc sụa, Cẩm Thanh nhanh chóng lấy khăn giấy, lau miệng cho cô, vẻ mặt không biết phải làm sao với cô: "Nàng ăn chậm thôi, có ai tranh với nàng đâu".


Hoa Y đã bình tĩnh lại đôi chút, uống ngụm nước, nhìn hắn nói: "Không phải, em là có chút shock, không ngờ hắn ta lại phản ứng dữ dội như vậy, trực tiếp đâm người để thử nghiệm".


Trầm Cẩm Thanh lắc đầu, bất đắc dĩ cười cô: "Này chuyện cũng quá khả năng nhận thức của hắn, hắn không thể ngờ nàng lại có thể khiến cả dân làng sống lại".


Hoa Y nâng lông mày, nhìn hắn, không cho là đúng, giải thích: "Không đúng, dân làng không có sống lại, thật ra những gì mọi người thấy, chỉ là ảo ảnh mà thôi, nhưng ảo ảnh này cực kì chân thật, có thể chạm, cũng có suy nghĩ, và có thể nói chuyện giống y hệt với nhân vật, chính là dạng ảo ảnh cao cấp của tân thế giới".


Thấy Trầm Cẩm Thanh ánh mắt mờ mịt, lại pha chút mê đắm, cưng chiều nhìn cô, cô biết tên này nghe không hiểu rồi, chắc hắn chỉ muốn cô nói chuyện với hắn về thế giới nơi bắt nguồn của hai người thôi, dù sao hắn cũng mất kí ức, nhưng mà rõ ràng, mưu mô xảo quyệt, thì dù cho ở thiết lập nhân vật nào, cũng có một chút thì phải.


Hoa Y bỏ qua hắn, dù sao tính cách thế nào cũng không quan trọng, chỉ cần là hắn, cô đều sẵn sàng thử.


Mà điều khiến cô đau đầu bây giờ chính là, hiện cô đang vô sản, có biết cái đạo cụ ảo ảnh ngốn của cô 9000 đồng vàng không, 6996 đúng là vô sỉ, một cái đạo cụ ảo ảnh thôi, mà đắt đến như vậy, nếu cô không xuyên qua 3 thế giới trước, hẳn bán thân đi cũng không đủ mua nó đâu.


Hoa Y trong lòng xót xa, khóc ròng một dòng sông.