[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 61: Đại công chúa Cecilia Elizabeth (11)




Hoa Y về đến phòng, thở ra một hơi, nhiệm vụ lần này thực sự mệt chết cô, nghĩ lại bực, cũng do 6996 tay thối, quay vào nhiệm vụ hoàn thành tâm nguyện nguyên chủ, khiến cô mấy ngày nay đều phải chạy ngược chạy xuôi, thật sự mệt mỏi, cũng không biết đã hoàn thành đến đâu rồi, đành phải liên lạc cái hệ thống vô tích sự nhà cô, nhưng không thấy nó phản hồi lại khiến Hoa Y đầu đầy vạch đen.


Rốt cuộc những lúc cần đến nó lại không thấy đâu.


Ngả mình trên chiếc ghế dựa, suy nghĩ về cốt truyện, mới tìm ra một chi tiết quan trọng, cũng được coi là hữu dụng, có một sự kiện Elvis sẽ cùng với Charlotte đi làm nhiệm vụ, đây là nhiệm vụ đầu tiên của Charlotte sau khi học tập tại giáo đường, cũng vì nhiệm vụ này, nam nữ chủ đồng sinh cộng tử, Elvis thay đổi cái nhìn về Charlotte, cũng là tiền đề cho việc nảy sinh tình cảm với nàng ta.


Ánh mắt Hoa Y lóe lên, dường như cô đã nắm được cách công lược mục tiêu nam chủ rồi...


----------------


Xe ngựa xóc nảy, Hoa Y vén rèm quan sát, lần đầu tiên cô được nhìn quang cảnh sinh hoạt của thần dân nơi đây, thật sự là một quang cảnh yên bình hơn cô nghĩ, mặc dù có sự xuất hiện của sinh vật hắc ám, nhưng giáo đường đang thực sự làm việc rất tốt, thể hiện ngay rằng thị trấn này vẫn hưng thịnh và phồn hoa.


Hoa Y hạ rèm xuống, giọng nói vọng ra: "Theo, chúng ta nghỉ tại đây, trời sắp tối rồi"


Người phía ngoài xe đáp lại bằng một giọng đàn ông trầm ấm: "Vâng".


-------------


Nửa đêm, tiếng thét chói tai khiến hắn tỉnh lại, tìm kiếm thân ảnh người trên giường, lại thấy nàng bên cửa sổ, dường như đang chăm chú quan sát gì đó.


Đứng dậy, bước về phía nàng, liền nhìn thấy tràng cảnh phía dưới, rất nhiều bóng đen với hình thù kì dị, không ngừng giết chóc, cả đoạn đường sáng nay hắn đi qua giờ tràn ngập sắc màu của máu, và tiếng thét đau đớn, Theodore khuôn mặt tái lại, tràng cảnh máu chảy thành dòng thật sự giống như địa ngục trần gian.


Hoa Y liếc về phía hắn, khẽ thở dài, giọng nói nghiêm khắc: "Theo, quyển sách pháp thuật lần trước ta đưa ngươi, đã học đến đâu rồi?"


Hắn lúc này mới lấy lại chú ý, ánh mắt di chuyển đến khuôn mặt nàng, đôi mắt cũng kiên định đi lên: "Thần đã học hết rồi, nhưng dường như trong đó không có những pháp thuật cấp cao để ứng phó được tình cảnh này"


Hoa Y gật đầu, tán thưởng, đúng là cô không nhìn lầm, gần như lúc đầu cô chỉ nắm chắc 50%, nhưng sau cô hoàn toàn chắc chắn nếu hắn là người cô biết, hẳn sẽ không phải tên phế vật.


Hắn thấy ánh mắt tán thưởng của nàng, sau nàng mới quay đi, lấy một chiếc hộp nhỏ, đã sắp sẵn dụng cụ cá nhân và một chút đồ ăn, lúc này thì hắn đã hiểu lý do vì sao nàng lại chỉ thuê một phòng, cũng hiểu vì sao nàng muốn dừng chân tại đây, chắc chắn nàng đã biết gì đó.


Hoa Y thấy ánh mắt tìm tòi của người đằng sau, cũng không có để ý, bước đến đẩy cửa phòng, giọng nói vang tỉnh người đàn ông: "Chỉ cần ngươi học được quyển sách đó, cũng đủ bảo vệ tính mạng của hai chúng ta rồi, từ khi hai chúng ta bước ra khỏi cánh cửa này, ngươi sẽ là thanh kiếm của ta, ngươi có nhiệm vụ bảo vệ ta, và một thanh kiếm...thì không thể nói chuyện, hiểu không"


Theodore ngạc nhiên nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, giọng nói trầm tĩnh vang lên đáp lại nàng: "Vâng, thần đã hiểu"


Hoa Y xé rách váy, mở mạnh cửa, bước nhanh ra ngoài, trên đường đi tiện thể nhặt thanh kiếm, mở một đường máu đi ra.


Hoa Y bước chân ngừng lại, nở nụ cười.


Elvis khuôn mặt tràn ngập vẻ ngạc nhiên, cả thân mình khựng lại, hắn không thể tưởng tượng được sẽ gặp nàng tại đây, Công chúa Cecilia.


Hoa Y bước nhanh về phía hắn, lại liếc sang Charlotte bên cạnh, trông cũng không đến nỗi tàn tạ như cô nghĩ, có lẽ là cô đến đúng lúc rồi, họ chưa kịp đồng cam cộng khổ gì.


Khẽ gật đầu với Charlotte lại nhìn sang Elvis hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?"


Elvis khuôn mặt có khổ mà không thể nói, câu này phải là hắn hỏi nàng mới đúng chứ, một đại công chúa chân yếu tay mềm như nàng sao lại ở đây, chờ chút đã, váy của nàng...


Elvis khẽ nhíu mày, nhanh chóng cởi ra áo bào, khoác lên vai nàng, áo bào to rộng che đi đôi chân trắng như ngọc lúc ẩn lúc hiện, sắp xếp xong xuôi hắn mới nhìn nàng nói: "Ta đến đây làm nhiệm vụ, còn người sao lại ở đây, nơi này rất nguy hiểm, mau trở về đi"


Nàng nhìn hắn không biết làm sao, hắn làm như nàng đang đi chợ không bằng ấy, nàng muốn về cũng không được rồi.


Lúc này nàng mới chú ý đến tay hắn, một vết cắt sâu hoắm, lo lắng cũng quên mất lễ nghĩa, trực tiếp cầm tay hắn la lên.


"Ngươi bị thương rồi, là sinh vật hắc ám gây ra sao, cần phải được thanh tẩy ngay", nói xong liền nhìn về phía Charlotte:" Hoàng muội, em có thể thanh tẩy vết thương cho hắn giúp ta không, nếu để lâu sẽ rất nguy hại"


Charlotte chưa kịp quay ra nhìn nàng, một bóng đen khổng lồ đã ập đến, một đạo kình phong cắt tới, Elvis theo phản xạ ôm nàng lăn sang một bên, Charlotte cũng nhanh chóng dịch chuyển đoàn tu sĩ ra xa, mang theo Theodore.


Elvis đỡ nàng đứng lên, lại nhìn đến con quái vật khổng lồ trước mặt, toàn thân nó là những mảnh xương người, xung quanh được bao bọc bởi một chất lỏng giống như dung nham, đỏ như máu.


Elvis liếc nàng, nàng hiểu ý hắn, lui về một nơi an toàn.


Từ xa thấy hắn một tay tạo ra vô số trận pháp, giáo thương, cùng liên hoàn kiếm ngắm tại đầu của quái vật, con quái vật gào lên thể hiện nó đang bị chọc giận.


Nhưng dường như các đòn tấn công vật lý không xi nhê gì với nó, lớp dung nhan xung quanh đầu và thân mình nó đều đốt sạch những vật tiếp xúc với nó, Charlotte mở ra phép thuật hệ thủy ý định muốn kiềm chế dung nhan quanh thân nó, lại vì năng lực có hạn, không thể sử dụng lên toàn thân mình to lớn của nó.


Hoa Y thầm quan sát tình hình, này loại quái vật, thực sự trong cốt truyện lần đó, nam nữ chủ gần như đánh đến thừa sống thiếu chết mới có thể tiêu diệt được nó, hơn nữa những tu sĩ đi theo, không ai có thể sống sót quay về, chính vì cùng chịu nổi nỗi đau mất đi đồng đội hai người mới có điểm chung, dần dần thu hút lẫn nhau.


Hoa Y liếc về phía đằng sau Elvis, nhanh chóng phản ứng, nâng kiếm, đâm thẳng về phía hắn.


Elvis cảm nhận được nguy hiểm, xoay người lại, liền nhìn thấy khuôn mặt của nàng phóng đại ngay trước mắt, mà bên cạnh hắn, một sinh vật hắc ám dần dần hiện ra, lúc trước quá tập trung hắn không hề để ý, có một con tàng hình đi đến gần hắn.


Elvis dùng lửa đốt nó, quay qua nhìn nàng khẽ nói: "Cảm ơn"


Nàng nhìn hắn, ánh mắt có chút suy tư, nàng biết lúc này không phải thời gian để do dự, nhất quyết nói ra ý nghĩ: "Elvis, con quái vật này quá mạnh, không phải ta không tin năng lực của ngươi, nhưng liệu chúng ta cứ cố chấp đánh với nó, số lượng người thương vong, rất khó tránh khỏi, ta nghĩ rằng chúng ta nên dụ nó đi khỏi đây trước"


Elvis suy nghĩ về lời nàng nói, lại nhìn số người dân bị dung nham của nó nhấn chìm, cùng một số tu sĩ đã không thể chống đỡ được, hạ quyết tâm, nhìn về phía nàng gật đầu.


"Người có chủ kiến gì không?"


---------------


Từ khi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên Hoa Y chính thức nói chuyện với nữ chủ: "Hoàng muội, em có thể tạo ra vòng  dịch chuyển phạm vi rộng không?"


Nàng thấy Charlotte nhìn về phía nàng, ánh mắt đan xen rất nhiều cảm xúc ẩn sâu trong đó, sau mới mở miệng, giọng nói đặc cách trong trẻo thanh âm: "Ta làm được, nhưng nếu Hoàng tỷ muốn dịch chuyển là nó thì ta không chắc mình có thể đâu"


Hoa Y cắn đứt ngón tay, nhanh chóng vẽ một trận đồ lên khăn tay, lại đưa cho Charlotte.


"Hoàng muội, ta biết rằng muội là một thiên tài, đây là lúc thể hiện cho mọi người thấy sức mạnh của Hoàng gia ta", nói xong liền bỏ lại khăn tay, lùi ra phía sau, gật đầu với Elvis.


Elvis nhận được hiệu lệnh của nàng, nhanh chóng thu hút sự chú ý của con quái vật.


Hoa Y nhìn trận độ đã dần hoàn thành, đầu cũng có chút toát môi hôi, đây là loại trận đồ cô học được tại thế giới Mạc Hoa Y, cô đây là đang đánh cược, đánh cược sức mạnh trâu bò của nữ chủ, cũng đánh cược khả năng thiên tài của cô ta.


Hít một hơi sâu, đưa ánh mắt liếc về phía Theodore, hắn hiểu hiệu lệnh, làm ra một phép thuật giống như sợi dây vô hình, Elvis nhìn thấy cũng dần kéo con quái vật lại đây.


Thấy nó khựng lại, nàng thầm nghĩ không hay, có lẽ nó đã đoán ra được gì đó, ra hiệu cho Charlotte, nàng cầm kiếm, linh hoạt bước đến, một kiếm mạnh mẽ cắm vào chân nó, thanh kiếm vốn đã được Charlotte băng hóa, đâm vào sâu bên trong dung nham, nó điên cuồng gầm lên, đôi mắt đỏ quạnh, hướng về phía nàng.


Elvis thấy thế nhanh chóng mở vòng tròn dịch chuyển về phía nàng, ôm nàng dịch chuyển về phía trước, con quái vật điên cuồng đuổi theo, vấp vào sợi dây vô hình, ngã tại chính giữa vòng tròn phép, Charlotte gấp rút đọc chú ngữ, vòng tròn sáng lên, con quái vật biến mất.


Nàng được Elvis đặt xuống dưới, nàng nhẹ thở phào, lại nhanh chóng đánh giá năng lực, và khả năng chiến đấu của từng tu sĩ.


Lập ra một đội, gồm có Elvis, nàng, Charlotte, Theodore và 2 tu sĩ còn có khả năng chiến đấu, dịch chuyển nhanh về bờ biển phía Đông.


Nàng đứng sau Elvis, khẽ nói: "Elvis, theo ta quan sát, hình như phần gáy của nó có chút đặc biệt, ngươi nhìn xem?"


Elvis lúc này mới chú ý đến đặc điểm trên gáy nó, đúng là nơi đó sắc màu đậm hơn chỗ khác, giống như nó muốn đặc biệt bảo toàn phần trọng yếu vậy.


Nhìn tràng cảnh trước mặt, Hoa Y lại đang điên cuồng liên hệ với 6996, nhưng hệ thống vẫn là bạt vô âm tín.


Nắm tay siết chặt, cô nhíu mày, tập trung tinh thần, đôi mắt thay đổi thành một màu đỏ đậm như máu, sát khí dày đặc ẩn hiện, máu từ mũi, miệng không theo khống chế chảy ra.


6996 đang thăng cấp liền nhận được sự giao động mạnh, khí tức trong không khí cũng dần trở nên bức người, bức tường trong không gian xuất hiện vết nứt, 6996 thấy điềm không lành, vội vã kết nối liên hệ với kí chủ nhà nó.


Đập vào mắt là vật thể khổng lồ như xương người, lại bao bọc xung quanh bằng dung nham, mà nhìn đến kí chủ nhà nó còn kinh dị hơn, máu từ mũi, miệng cô không ngừng tràn ra, rốt cuộc bà cô của nó lại làm trò gì rồi, nó sợ hãi quá, trái tim bé nhỏ của nó không chịu được đâu, không chịu được!!!


Vẫn là phải nhanh chóng ngăn lại hành động nguy hiểm của cô 6996 gấp rút lên tiếng.


[Kí chủ, cô lại làm thế rồi, nếu cô còn tiếp tục sử dụng tinh thần lực thì cơ thể của nguyên chủ sẽ đào thải cô mất, nhiệm vụ cũng sẽ bị đánh thất bại]


Hoa Y thấy hệ thống online, răng nghiến vào nhau ken két nói: "Là tại ai hả, anh có biết tôi đã gọi anh bao nhiêu lần không? Mà bây giờ cũng không phải lúc nói chuyện, trong cửa hàng có vật phẩm nào tiêu diệt được thứ trước mặt không?"


6996 nhìn đến tên to con đằng trước, nhanh chóng mở ra cửa hàng [Tìm thấy rồi, có hàn băng xuyên tim 3000 đồng vàng và chất nổ nóng bỏng 3500 đồng vàng, cô muốn cái nào]


Hoa Y liếc nhìn hệ thống nói: "Chất nổ nóng bỏng giá 2000"


6996 trợn mắt, lúc này mà cô vẫn không quên kì kèo mặc cả với nó.


[Giá cả không thể thương lượng, 3500 là 3500 không bớt một xu]


Hoa Y chậc lưỡi, lại tiếp tục mạnh mẽ lưu chuyển tinh thần lực.


6996 cuống lên, nát lắm rồi, cái phòng sắp bị cô phá nát rồi, hắn thở hổn hển đành phải thỏa hiệp [3000 không được bớt nữa, không dù nhiệm vụ có thất bại tôi cũng không quan tâm đâu]


Hoa Y nhìn nó, nở nụ cười: "Cộng thêm một viên chữa trị cơ thể này thì đồng ý"


6996 tức đến hộc máu, hắn sắp thổ huyết vì cô rồi, tại sao hắn lại gặp kí chủ giống như cô chứ, làm ăn thì không lương không lậu, kí chủ thì keo kiệt bủn xỉn rốt cuộc hắn phải sống sao đây...


...


Hoa Y thấy đạo cụ xuất hiện trước mắt, khóe miệng câu lên, mặc kệ hệ thống đang khóc ròng trong nhà vệ sinh, bước về phía Elvis.


Elvis khuôn mặt tối lại sau khi nghe nàng nói, nàng là muốn hắn mang nàng lên trên cụ thể tại vị trí gáy của con quái vật, nhưng việc này hắn quyết không thể chấp nhận.


Thấy khuôn mặt Elvis nàng biết hắn không đồng ý với cách làm của nàng, nàng liền vòng tay qua eo ôm chặt hắn, nói vào tai hắn.


"Hãy tin tưởng ta, ta là có cách khiến cho tất cả mọi người đều cùng sống sót quay về, bao gồm...cả ta"


Elvis khuôn mặt tối tăm, nhưng khi nhìn vào đôi mắt tràn đầy quyết tâm, cùng tự tin của nàng hắn lại bất giác thoả hiệp, lựa chọn tin tưởng nàng: "Nếu người có một chút nguy hiểm gì, ta sẽ lấy cái chết tạ tội với Đức vua"


Nàng thở dài nhìn hắn, ánh mắt long lanh, chỉ có mình hắn trong ánh mắt, nàng nhẹ nói: "Ta lại mong ngươi lấy cái chết tạ tội không phải vì trách nhiệm với Phụ hoàng, mà là vì ta" sau ánh mắt nàng hiu quạnh đi xuống, ngẩng đầu lên nhìn hắn lại rực rỡ như muôn vàn ánh sao: "Nhưng chuyện đó không xảy ra đâu, chúng ta sẽ là cùng sống sót trở về"


Elvis nhìn vào tia hy vọng tràn đầy trong mắt nàng, khóe môi mím lại thả lỏng, lựa chọn tin tưởng nàng.


Hoa Y cầm theo kiếm, đứng vào cổng dịch chuyển, một lúc sau nàng đã ở trên không trung, cắm kiếm vào người của con quái vật, lấy ra đạo cụ, nhanh chóng đặt nó xuống, rất nhanh nó liền biến mất vào trong dung nham, chỉ một lúc sau, toàn thân con quái vật rung lên, cứng lại, có biến chứng phát nổ.


BÙM!!! Tiếng nổ mạnh vang lên, những mảnh xương khớp vì nổ mạnh bay ra nhiều phía...


Nàng rơi xuống liền được người đỡ, lờ mờ thấy khuôn mặt Elvis, sau cũng đã hôn mê bất tỉnh.