[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 57: Đại công chúa Cecilia Elizabeth (7)




Tháng ngày cứ bình lặng trôi qua, Hoa Y đều tìm lý do đi trêu chọc nam phụ, nam chủ, nhưng điều đáng ngạc nhiên là, từ khi tới thế giới này, Hoa Y chưa từng gặp mặt nữ chủ, đến hình hài, dáng dấp cô ta ra sao Hoa Y đều mù mịt, cô thật sự cũng cố ý đến gặp cô ta, mà vẫn luôn không gặp được người.


Đang mờ mịt suy nghĩ đến khoảng thời gian nữ chủ lên sàn, tiếng gõ cửa đánh thức cô.


Hầu gái: "Đại công chúa, Quốc vương cho gọi ngài ạ"


------------------


Lại là căn phòng lúc trước, lần này cô cũng không phải nhìn bóng hình ông, mà trực tiếp chạm ánh mắt ngay từ khi cô bước vào.


Ông nhìn cô hồi lâu mới mở miệng: "Nghe nói dạo này con rất hay đến giáo đường?"


Hoa Y đang suy nghĩ, cuối cùng cũng có ngày này, có lẽ là ông ta muốn quản thúc cô đây mà, khuôn mặt lại bình tĩnh: "Con muốn học tập một chút phép thuật, để có thể phòng thân, sự kiện đợt trước...cũng quá kinh hãi rồi"


Đức vua liếc nhìn cô, lại di rời ánh mắt, cũng không quan tâm đến mục đích của cô, ông nói: "Vậy cũng tốt, ta muốn làm một buổi cầu nguyện, cầu phước cho Hoàng gia, cầu phước cho nhân dân, Đế quốc"


Hoa Y miên man suy nghĩ đến sự kiện ông nói, hẳn là sẽ gặp nữ chủ tại đây, hơn nữa nữ chủ còn sẽ được Karik nhìn trúng, đi trên con đường rải đầy hoa.


Thấy con gái ngẩn ngơ, không chú ý đến lời ông nói, Đức vua thở dài: "Ta muốn con phụ trách lần cầu nguyện này, hôm đó sẽ có rất nhiều người tập trung đến con, hãy cố gắng làm cho tốt"


Hoa Y kinh ngạc, chuyện gì đã xảy ra thế này? Chẳng phải lần cầu nguyện này là nữ chủ làm sao? Vậy Karik mới có thể nhìn trúng nữ chủ, cũng phát hiện cô ta là thiên tài pháp thuật chứ, rốt cuộc sự kiện lại bị lệch khỏi bánh răng...đây có phải là hiệu ứng bươm bướm vì cô đã xuyên vào không.


Thấy ánh mắt người bên trên nhìn mình, Hoa Y đành phải thu lại dòng suy nghĩ, vâng dạ, sau đó lui ra ngoài.


---------------(Giáo đường)


Cộp cộp, tiếng bước chân vội vã vang lên, cánh cửa bị đẩy ra, Karik ngạc nhiên nhìn người vừa xuất hiện, nàng khuôn mặt hồng hào, đôi môi đỏ không ngừng hấp thu dưỡng khí, lồng ngực phập phồng lên xuống, vài sợi tóc bên mai còn tinh nghịch, sợi vắt trên vai, sợi vì do di chuyển quá nhanh mà đùa nghịch phía sau, khác hẳn với cung trang chỉnh tề hàng ngày, lại tăng thêm sự phóng khoáng, cùng hoạt bát.


Nàng vừa nhìn thấy hắn, đôi mắt sáng lên rực rỡ, mau chóng bước lại đây, cũng không để ý lễ nghi, đôi tay bắt lấy cánh tay hắn, khuôn mặt vội vã nói.


"Karik, Phụ vương bảo ta chủ trì buổi lễ cầu nguyện sắp tới, nhưng ta nào có biết phải làm ra sao, rốt cuộc nhỡ ta khiến người không vui, buổi lễ cũng diễn ra không tốt, vậy chẳng phải ta trở thành tội nhân rồi sao..."


Đôi tay nàng nắm cánh tay hắn siết chặt, thể hiện sự căng thẳng của nàng, khuôn mặt cũng đầy vẻ rối rắm, hoang mang, mạc danh hắn như khám phá ra một con người khác của nàng, ngoài sự tôn quý, lạnh lùng thể hiện ra bên ngoài, nàng còn cho hắn thấy nàng rất trẻ con, cũng rất ngây thơ, rốt cuộc dù có cố gắng thế nào, nàng cũng chỉ là thiếu nữ 18 tuổi mà thôi.


Karik vô thức đặt tay lên đầu nàng, ý muốn trấn an, hắn chỉ cảm thấy khuôn mặt tràn ngập âu lo lúc này của nàng khiến hắn muốn làm thế, khóe miệng cũng không tự chủ được câu lên: "Người yên tâm, ta sẽ hướng dẫn người, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, Quốc vương cũng sẽ không trách tội người"


Hoa Y ngẩng đầu lên, nhận được nụ cười trấn an của hắn, thầm nghĩ thật sự tên này cười rất đẹp, tính cách lại dịu dàng, ấm áp, bảo sao mà nguyên chủ không bị rơi vào cạm bẫy của hắn...haizzz thật sự gây hại cho chúng sinh.


------------------(Đại lễ cầu nguyện)


Hoa Y nhìn trang phục đang mặc trên người, khuôn mặt đen lại, cô đây là không biết đại lễ cầu nguyện, không chỉ nghi thức phức tạp, lại còn sử dụng trang phục cồng kềnh đến vậy, riêng váy đã 4 lớp, lại còn thêm một chiếc áo choàng đỏ dài lê thê...cô thề là tình huống cô bị vấp ngã trên đường lên bục làm lễ là rất cao, đang lúc chửi rủa ngàn lần bộ váy thì đã bị hầu gái khiêng đi, Hoa Y thực sự là khóc ra nước mắt, nặng chết cô rồi, quả nhiên là phúc lợi của nữ chủ, cô gánh không được đâu.


Ba hồi chuông vang lên...


Hoa Y ngước lên trên đài, thấy Quốc vương, Hoàng hậu, và một số nhân vật quan trọng đang dõi theo mình, đặc biệt là ánh mắt của Harriet khiến cô khó có thể làm ngơ.


Hoa Y nhìn thẳng về phía trước, một quãng đường để đi lên đàn cầu nguyện, hai bên là hai hàng tu sĩ thẳng tắp, phía sau là dân chúng đế quốc Hazard, bên trái cầu thang dẫn lên đài, Karik đứng đó, như đang cổ vũ động viên cô, Elvis đứng bên cạnh, khuôn mặt cũng hiện lên sự lo lắng.


Nàng thở ra một hơi, ánh mắt nhìn thẳng, vững vàng bước về phía trước, bước chân ổn định.


Trên đàn cầu nguyện, 4 giá nến, được xếp tại đầu ngôi sao năm cánh, giữa ngôi sao là đỉnh đựng nước thánh, nhận lấy giá nến trên tay Karik, nàng thấy hắn khẩu âm: "Đừng lo, làm như những gì đã tập", nàng cười, nhẹ gật đầu với hắn, cũng chạm ánh mắt với Elvis, sau nhìn thẳng bước lên đài, đặt giá nến tại đỉnh ngôi sao cuối cùng.


Nắm lại hai tay, đặt trước ngực, mắt nhắm lại, nàng hô to: "Bắt đầu nghi thức cầu nguyện, hãy cầu nguyện bằng sự thành tâm, đức chúa và thần linh sẽ nghe thấy lời thỉnh cầu của chúng ta"


Giờ phút của sự thiêng liêng, tại nơi đây, dù thân phận sang hèn, Quốc vương hay dân chúng đều hòa làm một, đều cùng mong ước dân chúng ấm no, đế quốc hưng thịnh.


Kết thúc nghi thức, nàng lấy một nhành hoa, vẩy nước thánh, ban phước lành cho Hoàng tộc, cùng nhân dân.