[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 126: Anh trai của vị hôn phu (25)




Neil mở ra khoang thuyền, khẽ ôm người vừa ngã xuống, vòng tay, bế ngang cô lên, nhẹ nhàng đặt cô ngồi trong lòng hắn.


Nâng tay chỉnh đầu cô, khiến cô dựa vào hắn thoải mái hơn đôi chút, lúc này mới cúi đầu, nhìn ngắm khuôn mặt cô.


Ngũ quan này...vốn không giống cô, nhưng vì mang theo linh hồn của cô, lại có đôi phần hòa quyện.


Đưa đôi tay lên, sờ lên từng đường nét trên khuôn mặt người trong lòng, vòng tay siết lại, ôm cô thật chặt.


-----------


Hoa Y chớp mắt tỉnh dậy, đầu có chút đau, chắc là di chứng của việc sử dụng cơ giáp quá nhiều, chợt thái dương được một bàn tay mát lạnh xoa bóp, khiến cô có cảm giác tốt hơn rất nhiều.


Theo đôi tay nhìn lên, liền chạm vào ánh mắt của người bên trên...đôi mắt xanh thẫm, phẳng lặng như hồ băng, giống như nghìn năm vạn năm đôi mắt hắn đều như thế chưa từng thay đổi...nhưng sâu trong đáy mắt hắn, nếu nhìn xuống mặt hồ băng, lại có thể thấy những đốm lửa mạnh mẽ, nồng nhiệt, bùng cháy, lửa được gói trong băng, băng cùng lửa trộn lẫn, hòa quyện với nhau...


Hoa Y thất thần, dường như vô tình bị xoáy sâu vào đôi mắt hắn.


Thấy phản ứng của cô, hắn khẽ nở nụ cười, nhẹ cúi người xuống, khép lại đôi mắt, hôn lên cánh môi cô.


Cảm nhận được nhiệt độ hạ xuống đôi môi, Hoa Y vẫn mở to đôi mắt nhìn hắn, người bên trên dịu dàng liếm, mút nhẹ cánh môi, sau dường như vẫn chưa thỏa mãn, liền đưa lưỡi vào, cố ý cuốn lấy, trêu đùa lưỡi cô, sau lại đảo loạn quanh hàm răng...thật lâu mới chịu rời đi.


Hơi thở gần trong gang tấc, trán chạm trán, mũi chạm mũi...


Hoa Y một khắc không rời vẫn tập trung vào khuôn mặt hắn.


Hắn cũng mở ra đôi mắt, nhìn sâu vào đôi mắt cô, không ai nói chuyện.


Hoa Y vươn đôi tay, chạm vào gò má hắn, thật lâu mới không chắc chắn thốt lên thành lời: "Tiểu...Ly?"


Hắn khẽ nở nụ cười, đôi mắt ánh lên sự cưng chiều, phản chiếu toàn bộ đều là bóng hình cô: "Cũng chỉ có mỗi em mới có thể gọi tôi như vậy".


Hoa Y kéo lên nụ cười, vòng tay qua cổ, ôm chặt hắn, liên tục gọi tên hắn: "Tiểu Ly, Tiểu Ly".


Hắn siết chặt eo cô, dường như muốn khảm cô vào xương tủy, cô giống như trái tim hắn, giống như lẽ sống của hắn, giống như...cả thế giới của hắn...


"Tiểu Ly, ngày đó...chuyện gì đã xảy ra?", Hoa Y thần kì hỏi ra nghi vấn trong lòng, Tiểu Ly ngày đó chỉ là một con vật cô nuôi khi còn nhỏ, cũng không hẳn là cô nuôi, cô vẫn luôn biết nó có linh tính nhưng lại không ngờ hắn chính là Tiểu Ly.


Hắn nhẹ tách cô ra, tay đặt lên gò má cô, cúi người, hôn lên, Hoa Y không tránh mặc hắn hôn.


"Chuyện kể ra rất dài, ra ngoài tôi sẽ nói với em"


Chỉ hai từ "ra ngoài" cô liền hiểu chính xác tình cảnh cô và hắn bây giờ đang bị giám sát, rất không tiện nói chuyện.


Cô đưa tay trượt qua từng đường nét trên khuôn mặt hắn: "Thật hay khi anh trở về nhưng em thích hình dạng tiểu rắn nhỏ hơn, hình dạng bây giờ..."


Hắn nở nụ cười cưng chiều nhìn cô, kéo đôi tay của cô trên má hắn, khẽ hôn, chân thành hôn, dùng cả sự thành kính cùng nâng niu gói gọn trong nụ hôn.


Hoa Y cũng không rút tay lại mặc hắn hôn, dường như vẫn còn chút buồn ngủ liền thiêm thiếp ngủ mất trong vòng tay của hắn.


"Ừm...lại ngủ mất rồi tôi còn chưa tự giới thiệu đâu haizzz, ngủ ngon bé ngoan"