Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 42: Chiến bầy sói, huy là người trời?




- Tiểu đội " Ngạo Thiên " đi trong rừng thành một đoàn, mà ở phía cuối đoàn đang có một tên thiếu niên tay chân bị trói, Hắn khuân mặt bầm dập chửi bới liên tục

- Khốn nạn! Bọn nhãi ranh kia mau thả lão phu ra!!!

- các ngươi có biết ta là ai không mà dám trói ta lại hả!!!?

- Tiểu bối vô chi nhanh thả ta ra ngay!!!!

Trần Hạo vô cùng tức giận, nếu như là hắn trước đây thì chỉ cần liếc mắt một cái cũng đủ mặt sát lũ nhãi con này!

"..." Huy và chúng nữ đệ tử vẫn đi bình thường không thèm ngoái đầu lại nhìn, bọn hắn cũng nghe tên này chửi nhiều cũng miễn dịch rồi.

Đang đi đột nhiên Huy liền dừng lại, lúc này hắn vừa nảy ra một ý nghĩ vô cùng thú vị!. Khẽ quay đầu lại đi đến trước mặt Trần Hạo, Huy mỉm cười nhìn hắn nói

- Tốt! Tiểu tử ngươi đã không muốn ở lại vậy vi sư cũng chỉ có thể để ngươi đi mà thôi, có muốn cưỡng cầu cũng không có tác dụng gì aizz...

Huy đưa tay cởi trói cho Trần Hạo rồi quay mặt đi hướng khác như là không nỡ để hắn rời đi.

Được cởi trói Trần Hạo liền trừng mắt nhìn Huy thốt lên

- Tiểu tử ngươi biết điều thế là tốt, Lão phu cũng sẽ không làm khó dễ các ngươi! Giờ ta đi, tạm biệt!

Nói dứt lời Trần Hạo liền quay người về phía sau rời đi vô cùng tiêu sái nếu như không có mấy vết sưng lớn trên mặt...

Yến Tử nhìn tên kia rời đi, ánh mắt nàng khó hiểu nhìn Huy nói

- Chấn Huy, chẳng lẽ cứ thả hắn đi sao? Ta thấy dù sao hắn cũng đã nhận ngươi làm thầy thì không nên dễ dàng buông tha như thế a?

Nghe nàng nói Huy chỉ khẽ mỉm cười đưa tay lên làm kết ấn kì lạ, miệng hô

- Phân Thân Chi Thuật!

" Bùm " một phân thân giống y hệt Huy xuất hiện trước mặt mọi người, hai người bọn hắn chỉ khẽ nháy mắt với nhau cái phân thân kia liền ngay lập tức phóng hướng Trần Hạo vừa rời đi.

Huy cười nhạt đưa tay ra hướng Yến Tử bắt lấy tay nàng kéo vào ngực mình. vì bất ngờ bị Huy kéo Yến Tử liền ngã vào người Huy, bộ ngực mềm mại của nàng ép vào ngực hắn khiến Yến Tử hai má đều đỏ ửng lên nhưng không có chống cự lại

Đám nữ đệ tử nhìn thấy hai người ôm ấp trước mặt mình cũng có chút ước ao được thay thế, dẫu sao một công tử khôi ngô tuấn tú, thực lực mạnh mẽ và nhất là tính cách dễ gần khiến nữ nhân ai gặp được hắn cũng sẽ mê.

Huy khẽ đưa tay xuống bên dưới bóp lấy bờ mông căng tròn của Yến Tử khiến nàng run người lên trừng mắt nhìn hắn nhưng vẫn không có phản ứng chống cự gì cả mà chỉ nhìn Huy ánh mắt ủy khuất nói

- người ta còn chưa chuẩn bị gì mà ngươi cứ như thế.. đồ sắc lang...!

Hiện tại đã là trời sáng, Huy và đám nữ đã hộ tống tên đệ tử tên Trần Hạo kia đi cùng xuyên ban đêm, trong lúc đó cũng đã có một chút sự tình giữa Huy và chúng nữ xảy ra khiến các nàng thái độ đối với Huy chỉ có thể nói là " thân thiết một mặt "!. Các nàng nhìn thấy đại sư tỷ bị hắn giở trò không nhưmg không tức giận mà còn ao ước bản thân được thay thế đại sư tỷ của mình.

Huy đưa tay bóp, xoa nắn lấy bộ ngực mềm mại của Yến tử khiến nàng rên nhẹ, mở miệng rên phát ra từng tiếng nghe mà ngại ngùng, nàng ánh mắt trừng lớn ai oán nhìn Huy nhưng vẫn để yên mặc hắn trêu đùa bộ ngực của mình.

Chúng nữ bên cạnh nhìn thấy cảnh này, ai hai má cũng đều hồng nhuận một mảnh không dám nhìn nữa chủ động quay đi chỗ khác.

Nhu Nhi và Cố Hân thì đưa tay tự sờ lấy bộ ngực còn nhỏ mình mà khẽ thở dài. Lúc này chỉ có hai đứa Vi Liễu và Tiên Tiên mặt dày nhìn Huy và Đại sư tỷ của mình đang làm chuyện ngại ngùng mà tỏ ra vô cùng hứng thú, Tiên Tiên rất ngại không muốn xem nhưng bị Vi Liễu kéo ở không còn cách đành phải nhìn hai người kia " ân ái " một màn...

Tiến rên rỉ, thở gấp vang vọng kháp cả khu xung quanh...

...

- Hừ! Không nghĩ rằng vừa mới trọng sinh trở lại mà gặp phải lũ nhãi con đáng ghét kia thật sự sinh khí!

- nếu không phải cái thân thể này tuvi bị phế thì làm sao bổn đế phải chịu uất ức thế chứ! Đáng ghét!!

- mà... hiện tại ta nên đi đâu...?

- nơi này là " Tử Rậm Sâm Lâm "?. Nhớ đến bổn đế vạn năm trước hình như vẫn chưa có xuất hiện nơi này?

Rơi vào trầm tư soạn lại trí nhớ một hồi hắn liền nhớ ra nơi này là nơi nào, cũng khẽ hơi rùng mình. Theo trí nhớ của cỗ thân thể này thì ở nơi đây có rất nhiều yêu thú cười đại, nếu như một kẻ không có tuvi như hắn hiện tại gặp phải xác định ngỏm củ tỏi tại chỗ...!

Trần Hạo nhìn xung quanh bốn phía tràn ngập đề phòng, không dám bất cẩn. Dù sao bản thân hắn cũng là một vị đế vương, năng lực phán đoán và suy nghĩ vẫn phải có.

" HÚ!!! " Đang hết sức nâng cao cảnh giác để đề phòng mọi nguy hiểm xảy ra thì hắn liền nghe thấy tiếng sói kêu khuân mặt lập tức đại biến ngưng trọng.

Theo kiến thức lâu nay của hắn, sói là loại động vật chuyên đi săn theo đàn sống lượng rất đông. Người ta nói nếu đụng phải một con sói phải ngay lập tức rời đi, ai biết đâu cạnh con sói đó đang có chục con, thậm chí trăm con sói đang núp ở gần đó đâu?

Mặc dù loài sói đa số đều lực lượng không mạnh nhưng có thể thay thế bằng việc số lượng. một con không thể làm gì ngươi nhưng một trăm con thì sao? Ngươi nghĩ đủ sức chống lại?.

Nhất là Trần Hạo hiện tại đã tuvi phế sạch không còn, khiến hắn rất căng thẳng. lúc này hắn đột nhiên nhớ đến tên tiểu tử tự xưng là sư phụ của hắn không ý nghĩ dưng lên biết có lên quay lại cầu trợ hay không...

Khẽ lắc đầu, Trần Hạo thầm nghĩ bản thân hắn là đại đế chi vương, lời nói ra làm sao sẽ rút lại được? Hắn quyết định liều một phen cũng không thể để mất mặt mũi!

" Cạch " từ bụi cỏ phía trước mặt Trần Hạo từng thân ảnh bước từ bụi cỏ ra, thân màu sám, nhỏ con và có ánh mắt sắc bén! Đây chính là nhận biết đặc trưng của loài sói

Từ trong bụi cỏ, lũ sói xám bước ra ngày nhiều hơn. răng nanh chìa ra, nước dãi nhỏ xuống đất, trên mặt bọn nó đều đang tỏ ra vô cùng tức giận vì vừa bị một tên nhân loại trêu chọc khiến bọn nó nổi điên đuổi đến tận đây nhưng không còn thấy tên kia đâu rồi?

Sói vốn là loài vô cùng thông minh, vì thế bọn nó dẫn theo cả đàn đuổi theo.

" Ực... " Trần Hạo nhìn đến xuất hiện trước mặt mình hơn trăm thân ảnh không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Hắn nếu là trước đây thì cho dù tổ tiên thánh thú của bọn sói này đến hắn cũng không ngán! Nhưng hiện tại... Thả cái rắm!

Trong đầu Trần Hạo lúc này liền nghĩ ra đủ cách để có thể chốn thoát, nhưng cản bản không có cái nào hữu hiệu a!

Đàn sói đang xếp thành đàn đột nhiên rẽ lỗi ra làm hai bên, từ lối đi xuất hiện một con sói lông trắng, cơ thể to gấp đôi những con khác. Nó ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Trần Hạo như đang suy nghĩ cái gì đó...

Trần Hạo lúc này đã hoảng rồi, hắn không nghĩ đến lang vương lại xuất hiện lúc này! Ngay lập tức hắn liền quay ngược người hướng mà hắn vừa rời khỏi đám người Huy chạy đi thầm hô

- Bản Đế vừa mới tái sinh lại còn chưa muốn chết thên lần nữa. Mặc kệ cái gì danh dự mặt mũi ném qua một bên đi! Mạng sống mới là quan trọng nhất!!!

Sống qua trăm vạn năm Trần Hạo hắn mới biết được sinh mệnh đáng quý như thế nào, càng sống lâu tâm trí sẽ càng không muốn chết. Nhất là một kẻ đại đế đứng đầu chúng sinh như hắn thì càng không cần phải nói!

" Ngaooo ô~ " nhìn thấy con mồi của mình bỏ chạy, lang vương liền hú lên một tiếng để những con sói xám kia ngay lập tức đuổi theo Trần Hạo. Sói vốn chạy nhanh sẽ chẳng mấy chốc là đuổi kịp mà thôi! 

Trên cành cây lúc này đang có một thân ảnh thiếu niên tóc dài đen mượt, khuân mặt tuấn tú nhìn xuống dưới đám sói kia đang đuổi một thiếu niên không khỏi cười nhạt nói nhỏ

- cho chừa cái tội hung hăng đi, để xem ta có trừng trị nổi tiểu tử ngươi không!

" Vù " thân ảnh nhún người một cái liền biến mất tại chỗ

...

Ở chỗ cũ Huy ôm lấy Yến Tử vào trong ngực mình cùng chúng nữ đệ tử đang ngồi kể chuyện ma cho nhau nghe, mà người dẫn dắt kể tất nhiên là Huy rồi. Hắn vừa kể âm thanh ghê rợn miêu tả

- nam thanh niên đi vào căn phòng nhìn trong tấm gương thấy một thân ảnh người phụ nữ đang ở sau lưng mình, thanh niên sợ hãi liền hét lên!

" aaaaaa!!! Cứu mạng "!

Chúng nữ đang nghe Huy kể liền nghe thấy tiếng hét to cùng giật bắn cả người, ánh mắt sợ hãi mới hoàn hồn nhìn về phía chủ Nhân âm thanh kia kêu

Trần Hạo chạy mãi rốt cuộc nhìn thấy Huy đám người liền mừng rỡ như điên lao đến, vừa chạy không quên hô to.

- Cứu mạng!!! Lão phu sẽ làm đệ tử của tiểu ngươi! mau cứu ta a!!!

"..." Huy nhìn tên đệ từ đang chạy về phía biết là kế hoạch đã thành công liền ngồi dậy đứng thẳng, áo trắng bay trong gió lạnh nhạt nhìn Trần Hạo nói

- Ngươi còn biết đường tìm về đây sao? Vi sư cứ ngỡ rằng ngươi đi luôn rồi chứ?

...Trần Hạo chạy lại nghe hắn nói im lặng không nói gì. Nếu không phải đám sói kia muốn ăn tươi nuốt sống hắn đuổi theo cả đàn thì đừng có nghĩ hắn thèm quay trở lại đây.

" Grừ..... " Từ bụi cỏ Phía sau Trần Hạo dần xuất hiện từng con sói xám nhảy ra, từ một con dần dần xuất hiện trên trăm con sói xám. Chúng nó dừng lại đối diện đám người Huy, ánh mắt đỏ ngầu, miệng nhe răng nanh rớt nước rãi nhìn không khác nào một đám chó dại.

" Húuuu" tiếng hú vang lên, từ trong đám sói đi ra một con thân hình to hơn những con khác nhiều, bộ lông hoàn toàn màu trắng. Nó ánh mắt kiêng kị nhìn về phía Huy, nó cảm nhận được tên nhân loại này mang lại cảm giác đối với nó sinh ra nguy hiểm.

- Kết đan lang vương?

Huy nhìn con sói vương này khẽ gật đầu mỉm cười, hắn vẫn là cảm nhận được con sói màu trắng này là mạnh nhất trong đàn, Tuvi đã đạt đến kết đan hung thú. chắc chắn con này là lang vương!

Khẽ giơ tay ngang người vẫy nhẹ ra hiệu cho đám chúng nữ lùi lại, Huy nhìn sang Yến Từ và Tiên, Tiên, Vi Liễu 3 người căn dặn

- ba người sử dụng súng yểm hộ phía sao ta! Tiểu tử ngươi đứng đấy, không hiểu vì sao ngươi cứ muốn gây ra phiền phức cho vi sư là sao hả?

Huy nhìn Trần Hạo hơi lườm hắn khiến Trần Hạo cúi mặt có chút xấu hổ. Mặc dù lườm nhưng trong lòng Huy lúc này cười to " chơi đùa với ta tiểu tử ngươi chưa đủ tuổi!..."

Tay cầm thanh kiếm lấy ra từ hệ thống, tay khẽ rút thanh kiếm nhìn về đám sói mỉm cười lao đến

- Để ta sử dụng các ngươi làm vật luyện tập nào!

- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!

" Bùm, bùm " mười thân ảnh nhìn giống y hệt Huy xuất hiện cùng lao đến phía đám sói kia kêu lên

- Thiên Hoả Kiếm Quyết! Thức thứ nhất " Hoả khí "!

" Vù " mỗi phân thân đều tương ứng cầm thanh kiếm chém ra một lưỡi đao về phía đám sói. Hơn mười nhát kiếm khí hoá ra một vệt lửa cháy thành hình lưỡi liềm phóng vào đám sói đang tụ tập với nhau.

Lang vương nhìn thấy những lưỡi kiếm lửa này cảm giác nguy cơ tứ phía, hai chân nhanh chóng bỏ chạy. nhưng vì nó đứng ở phía trên đầu đã không kịp chạy liền bị một kiếm lửa chém làm đôi, cơ thể máu me cháy khét kèm theo mấy chục con sói xám khác cùng một chỗ bỏ mình.

" Ngaoooo!!! " Lang vương chết, bầy sói đều loạn thành một bầy. Huy nhìn thấy cơ hội đến khoé miệng cười nhạt, liền cùng mười phân thân khác mỗi người chém thêm hơn mười nhát hoả kiếm cộng thành hơn trăn nhát chém xuống đám sói đang loạn thành một bầy bên dưới

" Phập phập... " hoả Kiếm khí đi xuống, cứ mỗi kiếm đều giết chết vài con lang sói cho đến khi đa số bọn nó đều ngã xuống tuyệt mệnh chết gần hết, chỉ còn vài con may mắn chốn thoát bỏ chạy vào rừng kiếm khí mới dừng lại.

- Thu!

" Bùm " Huy kêu lên, mười phân thân kia đều nhanh chóng hoá làn khói biến mất. để lại hắn một mình đứng tại chỗ, áo trắng bay phấp phới không nhiễm một giọt máu nào nhìn vô cùng tuấn dật.

Chúng nữ tay cầm khẩu súng còn chưa kịp làm gì thì đám sói kia đã chết hết rồi? Các nàng đều nhìn về phía thân ảnh áo trắng một khuân mặt vô cùng sùng bái.

Chỉ có Trần Hạo một mặt vô cùng ngạc nhiên nhìn Huy. Hắn không phải là kinh ngạc vì kiếm khí vừa dùng mà là kinh ngạc tên kia vậy mà hoá thành mười cái người khác, chẳng lẽ là huyễn ảnh?. Không đúng, huyễn ảnh thì không thể sử dụng tuyệt kĩ chém giết được như thế!. Nghĩ đến điều gì đó Trần Hạo liền thốt lên

- lão phu sống trăm vạn năm cũng chưa nhìn thấy loại công pháp nào như thế, có thể phân ra bản thể... Chẳng lẽ là Tiên Pháp? Đúng! Chắc chắn là tiên pháp ta mới chưa nhìn thấy bao giờ. Thật không ngờ một tên tiểu tử vậy mà mắm giữ tiên giới công pháp, thật không đơn giản...!

Trần Hạo chắc chắn cho rằng Huy là sử dụng tiên giới công pháp! Lúc này hắn đều nhanh suy nghĩ tên này thân phận gì, cuối cùng cũng đưa ra kết luận " người trời! "...