Edit: An Ju
Nếu Hạ Tử Minh là thằng ngốc tính khí mềm yếu, chi e là đã sớm bị đám người này dày vò đến điên, đày đọa đến chết cũng không thể chết được, chỉ có thể làm một cái bao cát mặc cho người hành hạ, mặc người xử lý.
Nhưng Hạ Tử Minh lại không phải, thân là vua của đám trẻ, có thành tích tốt nhất trong cô nhi viện, từ nhỏ hắn đã là một đứa biết suy nghĩ rồi.
Sau khi bị cắt đứt tia hi vọng cuối cùng, biết mình dù có bị hành hạ phát điên, bị dày vò đến chết cũng sẽ không ai giúp mình, nói không chừng còn giúp đám ác ma này dọn dẹp hậu quả, hắn liền quả quyết buông bỏ cơ hội cầu sinh xa xỉ với người khác, dứt khoát, kiên quyết lựa chọn bắt đầu tìm cách tự cứu mình… Hắn một thân một mình, liền kể lể rất nhiều với người bạn tốt chưa từng gặp mặt CHENG trên mạng….
Kể về những oán hận của mình đối với đám con nhà giáu, cũng kể về đủ loại phương pháp tự cứu mà mình nghĩ ra.
CHENG đọc những dòng tin nhắn dông dài rất lâu không đáp lại, mãi đến khi Hạ Tử Minh gần như tưởng là hắn off rồi, hắn mới đáp lại Hạ Tử Minh một câu: “…Xin lỗi.”
“Xin lỗi, chẳng lẽ cậu muốn phản bội tôi à?” Hạ Tử Minh sau khi trải qua sự phản bội của Diệp Lăng, nhìn thấy hai chữ xin lỗi lập tức trở nên cảnh giác.
Tuy rằng hắn chẳng biết CHENG là ai, cũng chưa gặp mặt cậu ta, nhưng không chừng cậu bạn CHENG ở cùng một thành phố này nhận ra mình…
Sau khi nghe mình kể lại nhiều như vậy liền dựa theo câu chuyện mà đoán ra được mình là ai?
Hạ Tử Minh hơi có cảm giác chim sợ cành cong, thực sự là không chịu được bị phản bội lần thứ hai.
“Không, nhà tôi thuộc Đảng Cải Cách, khác lập trường, đảng phái với họ.” Sau khi CHENG thấy hắn nhảy dựng cả người lên, lập tức giải thích với hắn.
Hạ Tử Minh lúc này mới thở phào một hơi.
Những tên thiếu gia con nhà giàu ức hiếp hắn và nhà họ Hạ đều là Đảng Công Bình.
Hai đảng phái tuy ngoài mặt hòa khí, nhưng sau lưng lại tranh đấu gay gắt, xâu xé đến một mất một còn, là kẻ thù một mất một còn nhất trong những cặp kẻ thù.
Nếu là người của Đảng Cải Cách, thân là kẻ thù những người này, đích thực sẽ không cần thiết phải phản bội một nhân vật bé nhỏ như mình.
Lúc Hạ Tử Minh thở phào một hơi cũng đồng thời từ trong câu nói có lượng tin tức cực lớn này phân tích ra được CHENG ngoài đời rất có thể nhận ra mình, cho dù không tham gia vào vòng quan hệ này thì hắn cũng biết đến sự tồn tại của một người như mình.
“À, Đảng Cải Cách rất tốt mà.” Hắn giả dối đáp lại một câu, nhưng đối với thân phận và gia thế đằng sau trong cuộc sống ngoài đời của CHENG lại không muốn tìm hiểu.
Hắn rất hài lòng với hiện tại, cũng không muốn thay đổi, càng không muốn biết thân phận ngoài đời của CHENG.
Hạ Tử Minh không hỏi, CHENG cũng không nói.
Hai người như thể đã đặt ra một thỏa thuận ngầm, liền nghiên cứu nên làm sao giúp Hạ Tử Minh thoát khỏi tình trang bị người hà hiếp, mặc người bắt nạt, Hạ Tử Minh lập ra một kế hoạch cực kỳ tỉ mỉ… CHENG ở đầu máy tính bên kia chỉ ra những chỗ thiếu sót trong kế hoạch này của hắn, bổ sung không ít ý kiến.
Hạ Tử Minh liền bắt đầu thực hiện kế hoạch này.
Muốn khiến cho đám cậu ấm không bắt nạt mình nữa, Hạ Tử Minh biết rõ một đứa mồ côi không chỗ nương tựa, thấp cổ bé họng, không có bất cứ ai để dựa vào như mình không mượn trợ lực từ bên ngoài thì không thể làm được.
Vì vậy, hắn liền bắt đầu mượn trợ lực từ bên ngoài.
Thứ mà Hạ Tử Minh lúc đó có thể nghĩ đến, trợ lực bên ngoài đứng mũi chịu sào giúp mình khuếch đại sức ảnh hưởng của chuyện này, khiến đám cậu ấm kia không dám động tay động chân với mình nữa chính là truyền thông.
Hạ Tử Minh tìm đến một ký giả truyền thông, nhưng lại không ngu xuẩn nói ra những lời mang tính kích động, kể khổ, trực tiếp vạch trần mặt tối xã hội như nhà họ Hạ nhận nuôi mình là vì nhóm máu gấu trúc của mình, mình chính là thùng máu di động mà nhà họ Hạ đặc biệt tìm đến, môt đống thiếu gia con nhà giàu ỷ thế bắt nạt người chà đạp, thậm chí kích điện hành hạ mình trong trường, giáo viên lại không hỏi han không quan tâm …
Vì hắn biết như thế rất ngu ngốc, cho dù truyền thông giúp hắn phơi bày ra ánh sáng, lôi kéo sự quan tâm của xã hội, hắn cũng chỉ có thể thoát khỏi số mệnh bị hành hạ nhất thời, khiến cho đám con nhà giàu trong thời gian ngắn không dám bắt nạt mình nữa mà thôi… Nhưng một khi dư luận chìm xuống, thứ đợi hắn, thứ nghênh đón hắn chính là sự giận dữ và trừng trị của mấy nhà bị lộ scandal…
Hắn là một đứa cô nhi không ba không mẹ, chỉ e là mấy nhà này sẽ thật sự hành mình đến chết, rồi tìm một người thế thân hắn, cũng sẽ chẳng có ai phát hiện ra.
Hơn nữa hắn cảm thấy dù mình tìm đến truyền thông rồi, chỉ dựa vào thế lực của mấy đại gia tộc này, truyền thông có giúp hắn vạch trần hay không còn chưa chắc đâu?
Khả năng lớn nhất là hắn mới vừa tìm đến ký giả truyền thông thì mấy nhà này đã đè ép chuyện này xuống rồi giết hắn diệt khẩu luôn.
Nói cho cùng, đối với những thế gia đại tộc một tay che trời mà nói, tính mạng của những dân thường như hắn không đáng tiền.
Hạ Tử Minh rất quý trọng tính mạng bé nhỏ của mình, còn chưa muốn chết.
Cho nên, hắn tìm đến truyền thông, trước mặt truyền thông cực kỳ khen ngợi, cảm kích nhà họ Hạ đã nhận nuôi một đứa cô nhi bé nhỏ xuất thân thấp kém như mình, chân tình cảm ơn những bạn thiếu gia con nhà giàu đó không hề kỳ thị hắn, còn dành cho hắn vô số trợ giúp, những tấm lòng săn sóc, ấm áp… Cuối bài phỏng vấn, hắn còn chân thành, nhiệt liệt cảm ơn tổ quốc, cảm ơn mấy đảng phái cầm quyền, khen ngợi theo hướng vĩ đại, quang minh, chính nghĩa, khiến hắn cảm động đến rơi nước mắt, thân là một cô nhi xuất thân bần hàn sẽ vì quốc gia và mấy đảng cầm quyền liều mạng.
Còn nói một loạt những lời hình thức như bản thân sau khi lớn nhất định sẽ trở thành một nhân tài hữu dụng để báo đáp quốc gia, báo đáp ân nhân, tạo phúc xã hội vân vân…
Hắn tìm đến truyền thông nói những lời đều là khích lệ, ca ngợi mấy gia tộc, dệt hoa trên gấm, tăng thêm vinh dự cho họ.
Nội dung chẳng có gì không thể kiểm duyệt, cần bị áp chế, hơn nữa truyền thông nghĩ đến lúc xuất báo, nói không chừng còn có thể lấy lòng mấy nhà và Đảng Công Bình, liền truyền ra bài phỏng vấn với những lời miêu tả khen ngợi hết mực này.
Có thể là người bạn qua mạng tên CHENG kia của Hạ Tử Minh ở đằng sau trợ giúp, cũng có thể là không.
Báo mới vừa ra lò lập tức trở nên hot, Hạ Tử Minh được coi là hình mẫu điển hình, người dân sôi nổi tán thưởng mấy nhà có tấm lòng bác ái, lấy giúp người làm niềm vui trợ giúp người dân, ngay cả đời sau cũng được dạy dỗ rất tốt, không hề kỳ thị những đứa trẻ nông thôn nói giọng địa phương, không nói đến chuyện dạy hắn nói tiếng phổ thông, còn trợ giúp và chăm sóc cô nhi vân vân.., mà sau khi thành tích nổi trội của Hạ Tử Minh được truyền ra, mọi người cũng xôn xao khen ngợi thiếu niên xuất thân bần hàn này tri ân báo đáp, khắc khổ nỗ lực, tương lai vừa nhìn đã thấy sẽ là một người có tiền đồ rộng mở… Nhà họ Hạ cùng Đảng Công Bình có mắt nhìn rất tinh tường vân vân…
Vì Hạ Tử Minh hùng hồn phát biểu một bài diễn thuyết về lòng biết ơn đối với nhà họ Hạ, với Đảng Công Bình, trong những gia đình thuộc tầng lớp cao của quốc gia thậm chí còn nổi lên một trào lưu tài trợ, nhận nuôi những cô nhi, những đứa trẻ bần cùng có thành tích ưu tú nhưng không có tiền đi học.
Cũng đã dựng lên lá cờ sống lương thiện cho xã hội.
Hạ Tử Minh vì thành tích xuất sắc, vẻ ngoài đẹp và duyên, lại còn phát biểu một tràng những lời khích lệ mấy đại gia tộc một cách trôi chảy, có cành có ngọn*, nhận được sự chú ý đông đảo từ các giới và những nhân vật cấp cao trong xã hội.
*Gốc là ‘căn hồng miêu chính’ (根红苗正): ý chỉ con nhà có gốc rễ tốt, được sinh ra và lớn lên ở thời đại mới. ‘Căn hồng’ nghĩa là gia đình có xuất thân tốt như con nhà nông, quân tử,… và ‘miêu chính’ nghĩa là ‘sinh ra ở Trung Quốc mới và lớn lên dưới lá cờ đỏ’, không bị ảnh hưởng bởi những tư tưởng cũ. Câu nói này hiện không còn phổ biến nữa. (Tham khảo tại baike.baidu)
Đám con nhà giàu ngang ngạnh kia cũng không cách nào xuống tay với hắn được nữa.
Gia đình của đám con nhà giàu kia đều không ngu, vào lúc nhận được lời tán dương và khen ngợi không căn cứ này, danh tiếng của con nhà mình và gia tộc cũng bất ngờ được tăng lên rồi, tự nhiên ở giữa lúc đứng trên đầu sóng ngọn gió này không thể để con nhà mình xé đi danh vàng người ta dán lên mặt mình, tiếp tục ức hiếp Hạ Tử Minh, tự làm mình mất mặt, phá hủy đi danh dự của chính mình.
Bọn họ dồn dập ép buộc con mình, để chúng ở trường phải trước sau như một, quan tâm, chăm sóc, thân thiết với đứa cô nhi có thân thế đáng thương là Hạ Tử Minh này.
Ngay cả nhà họ Hạ cũng như làm ra vẻ yêu cầu hai đứa con Hạ Hi Dương và Hạ Hi Nguyệt nhà mình vốn từ trước tới giờ chưa từng nhìn thẳng Hạ Tử Minh một lần ở trên trường, ở bên ngoài chăm sóc Hạ Tử Minh, kịp thời biểu hiện ra tình anh em như thể tay chân, đoàn kết thân thiết.
Bây giờ cả thế giới đều biết trong nhà họ có một đứa con nuôi cô nhi là Hạ Tử Minh rồi, Hạ Tử Minh còn cảm ơn bọn họ, bọn họ mà đối xử không tốt với Hạ Tử Minh, vậy thì không cách nào nói qua cho xong chuyện được nữa.
Hạ Hi Dương bình tĩnh nhìn Hạ Tử Minh rất lâu không nói gì, giống như là lần đầu tiên nhìn thẳng vào đứa con nuôi vốn là bình máu di động mà nhà mình tìm đến cho em trai, như thể lần đầu quen biết hắn, lần đầu tiên xuất hiện đôi chút vẻ tán thưởng với hắn.
“Mày… Mày giỏi, mày có bản lĩnh!” Tên đứng đầu đám con nhà giàu từng bắt nạt Hạ Tử Minh, dưới sự ép buộc yêu cầu của phụ huynh không thể không giả bộ thân thiết, giúp đỡ Hạ Tử Minh, nhìn Hạ Tử Minh không kìm được mà nói như vậy.
Hắn từng bắt nạt không ít người, nhưng chưa từng có một ai làm như Hạ Tử Minh cả!
Hắn chưa từng nghĩ đến một đứa cô nhi đến từ một địa phương nhỏ bé n hư Hạ Tử Minh lại có thể thông minh và lắm mưu như vậy.
Hạ Tử Minh nhìn đám con nhà giàu không thể không đoàn kết, thân thiết, giúp đỡ mình này, trong lòng hơi buồn cười, nhưng ngoài mặt lại không thể hiện bất cứ điều gì, chỉ đúng lúc biểu hiện ra vẻ xúc động, cảm kích đối với bọn họ.
Trong con mắt của ký giả truyền thông và người dân, đó là một hình ảnh người nghèo và người giàu hòa hợp, hỗ trợ, đoàn kết, thân thiết, không có ngăn cách.
Nhưng trong lòng Hạ Tử Minh lại biết đây toàn là cmn chó má cả…
Sau khi Hạ Tử Minh vì bị bắt nạt dùng cách trái ngược lên tin tức khen ngợi những gia tộc này Đảng Công Bình, vợ chồng Hạ Khôn Sơn cảm thấy Hạ Tử Minh rất có đầu óc, có chút nghi ngờ hắn muốn gây ra chuyện thiêu thân gì, không cung cấp máu cho Hạ Hi Nguyệt nữa, liền thử cảnh cáo hắn một phen.
Nhưng Hạ Tử Minh lại chẳng làm gì cả, không nói đến chuyện không gây ra chuyện thiêu thân gì, thậm chí đến ngày hắn còn chủ động tìm bác sĩ gia đình nhà họ Hạ để rút máu, cung cấp máu cho Hạ Hi Nguyệt…
Vợ chồng Hạ Khôn Sơn nhìn không thấu con người hắn, nhưng lại nhẹ nhõm hơn về hắn một cách khó hiểu.
Trải qua lần này, cả nhà họ Hạ đều biết hắn là đứa có chủ kiến, có thể làm được chuyện lớn, tạo nên sóng lớn, không phải là bột mì mềm dẻo mặc người bắt nạt không dám đánh lại nữa, tất cả mọi người đều không dám đối xử tệ với hắn nữa hay không để hắn vào mắt nữa.
Cuộc sống của Hạ Tử Minh lập tức tốt lên không ít.
Đám con nhà giàu không kiếm chuyện với hắn nữa, hắn cũng sẽ không chủ động đi chọc những người này.
Hạ Tử Minh làm ra chuyện này, lên tin tức khen ngợi, cảm ơn Đảng Công Bình và những gia đình ức hiếp hắn này, vốn chỉ là muốn mượn truyền thông dành lấy sự quan tâm, để những tên thiếu gia con nhà giàu bắt nạt hắn kia kiêng dè, không dám hành hạ, dày vò hắn một cách trắng trợn nữa mà thôi.
Hắn lúc đó cũng chuẩn bị xong nếu sau khi lên tin tức, đám người đó về sau còn dám hành hạ hắn, thì vào lúc hắn mượn tin tức dành được không ít sự quan tâm, chú ý sẽ lên Weibo công khai sự tàn ác của đám con nhà giáu này.
Sẽ phát điên phá đến cá chết lưới rách với những gia đình này, vạch trần mặt đen tối của xã hội.
Về sau, đám con nhà giàu ngang ngược không còn ra tay với hắn nữa, hắn cũng không cần làm như vậy.
Cho nên, về sau bài diễn thuyết và tin tức cảm động tuyên truyền không e dè của hắn cũng bị không ít bạn trên mạng gõ thành tin tức cường điệu quy mô lớn đầu tiên nhằm dành lấy thiện cảm của quần chúng của Đảng Công Bình… Nhưng không ai biết chân tướng đằng sau việc Hạ Tử Minh tìm đến truyền thông nói ra bài diễn thuyết này.
Nhưng, có điều Hạ Tử Minh không biết đó là sau khi các cấp cao Đảng Công Bình điều tra biết được chân tướng và nội tình đen tối khiến Hạ Tử Minh tìm đến tin tức diễn giảng, khen ngợi những gia tộc này, hành vi đầu tiên trong chuỗi các tác động sau này của hắn đã lôi kéo được sự chú ý của các cấp cao Đảng Công Bình.
Các cấp cao Đảng Công Bình cho rằng Hạ Tử Minh xuất thân bần hàn, nhưng lại là một người thông minh gan dạ, quyết đoán chấp hành nhiệm vụ, có chủ kiến, mà rất thức thời, có thể nhẫn nhịn những thứ người thường không nhẫn nhịn được. Sau khi điều tra biết được thành tích học tập của Hạ Tử Minh xuất sắc, hơn nữa trong hoàn cảnh gian khổ, tồi tệ, chịu ức hiếp vẫn duy trì được thành tích như vậy liền cho rằng Hạ Tử Minh là một nhân tài có thể bồi dưỡng.
Thư ký của người đứng đầu cấp cao Đảng Công Bình đích thân liên hệ Hạ Khôn Sơn, muốn hắn trọng điểm bồi dưỡng Hạ Tử Minh, vì thủ lĩnh cho rằng Hạ Tử Minh thực sự là nhân tài hiếm có, thích hợp bồi dưỡng, tương lại sẽ trở thành một cây đao rất hữu dụng, một ‘trung khuyển’ của Đảng Công Bình.
Sau cuộc điện thoại đó, cuộc sống Hạ Tử Minh vốn đang tốt hơn trước không biết bao nhiêu lại trở nên tốt hơn nữa, đãi ngộ của hắn ở nhà họ Hạ lập tức tăng lên không phanh, thậm chí còn hơn hẳn anh em Hạ Hi Dương, Hạ Hi Nguyệt.
Chỉ có điều người đứng đầu Đảng Công Bình lúc đó lại không biết cây đao hữu dụng hắn muốn bồi dưỡng, ‘trung khuyển’ nghe lời, về sau Hạ Tử Minh được bồi dưỡng ra lại là một con thú cắn chủ.
Số mạng từ đó về sau của Hạ Tử Minh sau một buổi tối liền bắt đầu thay đổi, đi lên con đường hoàn toàn khác với trước dây.
“Biết tôi vì sao không muốn trọng sinh, cũng không muốn thay đổi bất kỳ thứ gì trong quá khứ của tôi không?” Nhìn bản thân thời còn là thiếu niên được thư ký của người đứng đầu Đảng gặp mặt, khích lệ, Hạ Tử Minh hơi mất dần hứng thú hỏi hệ thống.
Hệ thống từ trước tới giờ không phải hiểu hắn lắm, nghe xong liền hỏi: “Vì sao?”
“Bởi vì, tôi rất hài lòng với cuộc đời của mình. Từ một đứa cô nhi đến từ nông thôn, xuất thân bần hàn đến địa vị sau cùng của tôi kiếp trước, mỗi bước tôi đi đều dựa vào bản thân tôi, từng bước từng bước leo lên… Số mạng của tôi nằm trong tay của tôi, là tôi tự mình thay đổi nó, không có bất cứ ai giúp đỡ tôi.” Hạ Tử Minh nói từng câu từng chữ: “Cho nên, một chi tiết, một bước đi trong số mạng tôi cũng không muốn thay đổi, tôi cho rằng nó rất hoàn hảo, rất chuyên tâm… Dù cho tôi cuối cùng cũng chết, không thể tỉnh lại, trong mắt tôi hiện tại thấy nó cũng là trọn vẹn, hoàn chỉnh.
Bây giờ dù thê thảm, nhưng không đến mấy năm những tên thiếu gia con nhà giàu từng bắt nạt hắn, bao gồm cả nhà họ Hạ đều phải dựa vào hắn, nhìn sắc mặt hắn mà sống.
Cung phụng hắn, nịnh bợ hắn.
Hệ thống có hơi hiếu kỳ: “Cậu không phải nói cậu trước đây là một người bình thường sao?”
Từ một cô nhi bị người ức hiếp, mặc người khinh nhục đến nhân tài có thể đào tạo được người đứng đầu Đảng phát hiện ra, những trải nghiệm này của Hạ Tử Minh nhìn thế nào cũng thấy là không hề bình thường.
“Tôi là người bình thường thôi.” Hạ Tử Minh mím môi cười: “Đến tận bây giờ tôi cũng cảm thấy mình là một người bình thường, một nhân vật nhỏ bé.”