Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 84




Sau khi họ rời khỏi rừng yêu tinh thì không trở lại Tarrans mà cưỡi Nguyệt Quang Long đi về phương bắc.

Trì Am được quản trong một chiếc áo choàng, có vào trong lòng Diops tránh gió lớn, cô hỏi anh: “Anh định đi đâu vậy?”

Người đàn ông quây chặt áo choàng cho cô, nói: “Trước tiên đi xem tình hình hiện tại của các quốc gia phía bắc đã. Chắc là em cũng muốn đi thăm người thân ở nước Close phải không?”

Trì Am khựng lại, không nói lời nào.

Lần trước Celci đã nhờ một số yếu tinh ra tay giúp cô giải cứu Vương phi Calivert và hai nàng công chúa bị giam giữ trong tháp Rắn, cô còn chưa kịp thu xếp cho họ thì anh ta đã vội vã mang cô đi mất. Trong mắt người bình thường thì chuyện này đúng là rất ngược tâm, người thân đã lâu không gặp, chắc hẳn nên để họ đoàn tụ mới phải.

Chỉ có điều sự chu đáo đến bất ngờ của người đàn ông khiến cô hơi bất ngờ.

Buổi trưa họ nghỉ ngơi, Trì Am ngồi ở trong bóng râm dưới chân Nguyệt Quang Long, nhìn người đàn ông đang uống nước, nói: “Lần trước Calci ra tay có một vài yêu tinh nhanh chóng giúp giải cứu bọn họ, hiệu suất cũng khá nhanh.”

Nói xong cô lại cười với anh.

Diops đưa túi nước qua cho cô uống vài ngụm nước rồi nói như không có việc gì: “Em yêu, em trách anh không lập tức giải cứu đám người Vương phi Calivert ra giúp em sao?”

Trì Am nhún vai: “Em không nghĩ vậy.”

Nếu không phải anh khăng khăng muốn đi cùng thì vốn dĩ Trì Am còn muốn tự mình cứu bọn họ, những người này ra tay thì cũng chỉ tăng tốc độ nhanh hơn thôi.

Người đàn ông nhấc đôi chân dài đến gần cô, nghiêng đầu cười với cô: “Bởi vì anh phải đảm bảo là em không thể chạy, muốn mang em về Tarrans để bồi dưỡng tình cảm, cho nên mới hơi chậm. Chỉ cần Hochilas còn chưa xử quyết tất cả các kỵ sĩ và quân đội đào vong ở bên ngoài Calivert thì họ sẽ không làm gì Vương phi Calivert và các công chúa đâu.”

Cho nên dù có chậm hơn một chút thì họ cũng sẽ bình yên vô sự.

So với những người này thì thực ra anh càng muốn bắt người phụ nữ này ở bên cạnh mình để bồi dưỡng tình cảm và đảm bảo cô sẽ không chạy trốn hơn.

Mặc dù làm vậy có hơi máu lạnh nhưng đây là tính cách của anh và anh không thể thay đổi được.

Trì Am gật đầu tỏ vẻ đã biết, nói cho cùng thì dù thế giới nào cô cũng luôn có trí nhớ nên có thể chấp nhận một số thứ là chuyện đương nhiên, nhưng đối với Tư Ngang không có trí nhớ thì trong mỗi thế giới hai người họ đều phải làm quen lại một lần.

Họ chỉ mới gặp nhau và chưa có được mối quan hệ sâu sắc, vì vậy dù anh không giúp cô thì cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa, cho dù anh không giúp cô thì cô cũng có thể tự mình đi cứu người, Trì Am không quá quan tâm đến điều đó.

Sau một vài thế giới, những kỹ năng mà cô tích lũy được đã giúp cô đủ sức đương đầu với những nhiệm vụ thế này.

Chúng cũng là báu vật quý giá mà người đàn ông này đã ban tặng cho cô.

Nghĩ đến đây Trì Am lại quay sang nhìn anh, không khỏi mỉm cười, trong lòng chợt hiểu ra mình xuyên qua những thế giới này, ngoài việc làm nhiệm vụ thì cô cũng đang được huẩn luyện, được luyện hóa, để từng bước trưởng thành hơn.

Các kỵ sĩ đi cùng nhanh chóng dâng lên món thịt nướng đã nướng chín, bánh mì nóng và nước, sau khi hai người dùng bữa trưa họ lại tiếp tục ngồi lên Nguyệt Quang Long đi về phía bắc.

Bây giờ đang là mùa thu, càng về phía bắc thời tiết càng lạnh.

Trong lời tiên đoán của Yêu tinh Vương, bóng tối đã bắt đầu ở phía bắc!

Trên đường đi mọi người dừng lại ở một số thành phố phía bắc, cảm nhận được rõ ràng những thay đổi ở đây.

Hòa bình trong quá khứ đã bị phá vỡ, chiến tranh và tranh chấp có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi. Con người trước kia sống trong cảnh an cư lạc nghiệp rơi vào cảnh khốn khó, ý chí và tinh thần bị ác quỷ trong bóng tối chi phối, không thể tránh thoát, chỉ có thể ngày ngày vì một vài chuyện nhỏ mà trở nên nôn nóng bất an, quan hệ giữa người và người càng ngày càng căng thẳng.

Không chỉ con người, mà cả mối quan hệ giữa các quốc gia cũng thế.

Calivert là quốc gia đầu tiên thất thủ, đồng thời cũng là bước đầu tiên để Hắc ám Minh địa xâm chiếm đại lục.

“Thỉnh thoảng con đường nối giữa Hắc ám Minh địa và đại lục sẽ mở ra, những sinh vật hắc ám sẽ tràn vào đại lục. Sự thức tỉnh của Chúa tể Hắc ám Minh địa sẽ mang đến chiến tranh và chết chóc cho đại lục.” Diops nói với Trì Am.

“Lúc này nhân loại sẽ cải tổ lại các thế lực, nếu

may mắn sẽ được ánh sáng bảo vệ và tồn tại trong chiến tranh, nếu không may mắn thì có thể cuối cùng tất cả loài người đều phải rút vào khu rừng yêu tinh để tìm nơi trú ẩn.”

Trì Am nghe xong thì đã hiểu đại khái lúc trước Yêu tinh Vương nói gì với anh.

Cả đoàn người lặng lẽ đi qua nhiều thành phố phía bắc, cuối cùng dừng lại bên ngoài thành Close.

Sau một ngày nghỉ ngơi ở thành Close, Diops sai người dùng lá thư thăm viếng của Tarrans đến cung điện ở trong thành Close, một lúc sau họ đã được các kỵ sĩ triều đình ở thành Close đón vào trong cung điện.

Vương tử xứ Tarrans đến thăm hỏi, dù Quốc vương Close không biết vị này vương tử này tại sao lại đột nhiên đi đến phương bắc, nhưng cũng không chậm trễ, nhanh chóng dẫn theo Vương phi và mấy người con tiếp đón anh ở cung điện bằng nghi thức tiếp đón tối cao của nước Close.

“Vương tử Diops, hoan nghênh anh tới đây!” Trên mặt Quốc vương Close nở một nụ cười vui sướng.

Diops thi lễ đáp lại, chào hỏi lịch sự với ông, sau đó nói với ông: “Thưa Quốc vương nước Close, đây là Lilian Davis, Nhị công chúa của Calivert.”

Trì Am bước tới chào hỏi.

“Trời ơi, con là Lilian!” Quốc vương Close kích động lên tiếng: “Ta đã nghe mẫu hậu con nói về con rồi, lần trước con đã dũng cảm xông vào tháp Rắn Hochilas cứu cả ba người họ ra ngoài! Con à, con đúng là một cô gái dũng cảm, con còn đáng khâm phục hơn cả Phụ vương và Vương huynh của con.”

Trì Am khẽ mỉm cười: “Không phải chỉ có mình con, lúc ấy còn có bạn bè của con nữa, họ đã trượng nghĩa giúp đỡ con nên con mới có thể cứu mọi người ra ngoài bình an.”

Trì Am không tranh công cho mình, mặc dù cô có thể tự mình giải cứu họ nhưng lần này cô thực sự đã nhận được sự giúp đỡ từ các yêu tinh.

Lúc này, Vương phi Calivert và hai vị công chúa vội vàng đi tới, nhìn thấy Trì Am họ liền chạy tới ôm chầm lấy cô.

Vương phi Calivert ôm cô, vừa khóc vừa cười nói: “Con ngoan của ta, cuối cùng ta cũng đã chờ được con, con có khỏe không?”

Hai công chúa Lisha và Lisi đứng ở một bên mỉm cười nhìn họ. Công chúa Lisha là chị cả, tính tình điềm đạm. Công chúa Lisi hoạt bát, dễ thương, tuy là công chúa nhưng không thích thơ ca âm nhạc mà thích cung tiễn kiếm thuật, hi vọng trở thành một nữ kỵ sĩ, là một cô gái dũng cảm.

Trì Am nhỏ giọng an ủi Vương phi đa sầu đa cảm, đồng thời âm thầm quan sát đánh giá hai người chị em của Lilian, thấy hai cô gái này vừa điềm đạm dũng cảm lại đều là các công chúa có tinh thần trách nhiệm thì trong lòng cũng thấy thoải mái hơn.

Cả gia đình đoàn tụ, Quốc vương Close không khỏi thắc mắc tại sao Vương tử xứ Tarrans lại đích thân đi tới đây Trì Am.

“Tôi xin lỗi vì bây giờ mới nói với các vị, Lilian hiện giờ là vị hôn thê của tôi. Vào lễ hội mùa xuân năm sau chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới dưới hoa tinh quan của Tarrans, tôi chân thành hy vọng nhận được lời chúc phúc của các vị.” Diops nói với vẻ lịch sự tao nhã.

Diops mang thân phận một vương tử, quả thực là một người đàn ông đột nhiên khoác lên mình một vầng hào quang “Tom Sue” hoàn hảo, khiến nam nữ có mặt ở đây đều không nhịn được mà nhìn anh, nghe anh nói vậy tất cả đều kinh hô ra tiếng.

“Ôi Chúa ơi, đây thực sự là một sự kiện khiến người ta phải mang rỡ.”