Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 78




Dưới ánh trăng lạnh lẽo, câu chú ngữ yêu tinh uyến chuyển như cổ ngữ, cây cối khô héo xung quanh bắt đầu bừng lên sức sống mới, những chồi non xanh mơn mởn nhú lên trên đầu cành. Màu sắc tươi non bừng nở đón gió dưới ánh trăng, duỗi về phía người đang ngâm chú ngữ yêu tinh, phát ra âm thanh rì rào, như đang nói chuyện với yêu tinh kia.

Một lúc sau người đàn ông rút tay về.

Sau khi anh ngừng đọc chú ngữ, những chiếc lá non trên những cành cây đang được tái sinh lại lập tức khô héo và rụng xuống, hòa với bùn đen trên mặt đất, cánh rừng hoang vu một lần nữa trở lại hoang tàn vắng vẻ như trước đây, mùa xuân ngắn ngủi như phù dung sớm nở tối tàn dường như chưa từng xuất hiện.

Falan mang theo thanh kiếm đi đến hỏi: “Vương tử Diops, anh đã phát hiện ra điều gì?”

“Họ đã rời đi từ nửa giờ trước.” Diops nói với vẻ mặt âm trầm: “Họ đi theo hướng mặt trăng mọc, ngồi trên con cú ba đầu.”

Có ba đầu? Đám người ngạc nhiên nhìn nhau. Ai có thể điều khiến sinh vật bóng tối mạnh mẽ này vậy?

“Họ đến thành Băng Tuyết sao?” Falan cau mày hỏi.

Diops cười lạnh: “Yêu tinh lửa là loài yêu tinh mạnh nhất. Vì anh ta luôn hận yêu tinh nên đích đến cuối cùng của anh ta nhất định phải là khu rừng yêu tinh. Nhưng mà...” Anh chợt nhíu mày, nghĩ một hồi lại không khỏi chậm rãi nở một nụ cười: “Lilian sẽ không ngoan ngoãn đi cùng anh ta đâu.”

Am Am của anh chưa bao giờ là một người phụ nữ chịu phục tùng, không thể thuận theo anh ta mà không ra điều kiện gì cả.

Diops lập tức nhảy lên Nguyệt Quang Long nói: “Đến Hochilas trước!”

Các kỵ sĩ khác cũng nhảy lên Nguyệt Quang Long, một đám Nguyệt Quang Long lại bay đến vương quốc Hochilas.

Tốc độ của cú ba đầu rất nhanh, nhất là trong bóng đêm, đây là chiến trường chính của chúng, tốc độ của chúng lúc này còn nhanh hơn cả Nguyệt Quang Long.

Ban đầu Trì Am vốn nghĩ rằng để giải cứu Vương phi của Calivert và hai cô công chúa sẽ tốn khá nhiều thời gian và sức lực, dù sao đây cũng là mục tiêu cuối cùng của Lilian. Nhưng cô đâu biết rằng tên yêu tinh lửa này lại trực tiếp triệu hồi những yêu tinh khác để họ hỗ trợ đến tháp Rắn cứu người.

Tất cả các yêu tinh nước, đất, gió đều đã được triệu hồi.

“Celci, anh bảo chúng tôi đến tháp Rắn ở Hochilas để cứu ba con người sao?” Yêu tinh gió Orlando có mái tóc màu xanh lá cây bồng bềnh ngạc nhiên hỏi.

“Celci, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Yêu tinh nước tóc xanh Sisia cũng cau mày hỏi.

Yêu tinh đất Quik thở dài: “Celci, đừng chấp mê bất ngộ nữa, hãy cho qua những chuyện trong quá khứ đi! Chỉ cần anh cầu xin Yêu tinh Vương tha tội thì ngài ấy sẽ tha thứ cho những tội ác anh đã từng phạm phải và cho anh được trở về rừng yêu tinh thôi.”

Celci nhìn mấy yêu tinh kia rồi trầm giọng nói: “Nếu mấy người vẫn coi tôi là bạn thì hãy giúp tôi chuyện này đi.”

Ba yêu tinh nghe anh ta nói vậy thì không khỏi thở dài. Cuối cùng vẫn là yêu tinh dịu dàng Sisia nói sang chuyện khác hỏi anh ta: “Celci, cô gái loài người này là ai?”

“Cô ấy là người yêu của Diops, Nhị công chúa của Calivert.” Celci giới thiệu.

Trong nháy mắt Trì Am đã bị ba yêu tinh vây xem.

Ba mỹ nam mỹ nữ đến từ thế giới khác cùng lúc tiếp cận khiến Trì Am suýt chút nữa sinh ra lòng mặc cảm vì nhan sắc, đặt bên cạnh vẻ ngoài xinh đẹp của họ, trông cô như một con vịt con xấu xí. Bình thường khi đối mặt với mỹ nam như Diops đã rất thử thách định lực của cô rồi, giờ cả ba người này lại cùng tiến lên khiến Trì Am hơi choáng váng.

“Hóa ra anh bạn Diops thích một cô gái như vậy à.” Orlando cảm thán

“Mắt của Diops không được tốt lắm nhỉ.” Yêu tinh đất Quik yêu tinh sờ cằm nói.

Trì Am mỉm cười với họ rồi nói: “Có lỗi quá nhưng anh ấy chỉ yêu tôi thôi.” Hơn nữa còn quấn theo đến mấy cái thế giới lận.

Câu tự luyến này khiến đám yêu tinh sững sờ, sau đó vỗ đầu cô, Orlando nói: “Cô bạn nhỏ, tự tin là điều tốt, nhưng tự tin thái quá lại thành xấu đấy. Không một con người nào dám tự tin trước mặt các yêu tinh đâu!”.

Mấy yêu tinh nhìn ngó Trì Am xong thì cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của Celci, lập tức đi đến tháp Rắn để cứu người.

Nhờ có yêu tinh gió điều khiển tốc độ của gió nên tốc độ còn nhanh hơn gấp mấy lần lúc trước, dường như chỉ trong nháy mắt họ đã tới tòa tháp Rắn hắc ám kia.

Tháp Rắn được xây dựng trên một vùng đầm lầy

phía tây nam nước Hochilas, có rất nhiều rắn chân dài Basilisk sinh sống trong vùng đầm lầy đó. Loài rắn chân dài này ẩn náu trong đầm lầy và là thợ săn máu lạnh nhất, loài người là thức ăn của chúng. Mỗi một con người đi ngang qua đều sẽ bị chúng kéo vào đầm lầy ăn thịt. Không biết đã có bao nhiêu bộ xương bị chôn vùi trong đầm lầy này.

Cũng chính vì sự tồn tại của những con rắn chân dài Basilisk này nên đã khiến cho người ta nghe đến tòa tháp là sợ biến sắc mặt. Nước Hochilas sử dụng tháp Rắn để giam giữ một số tù nhân quan trọng. Vương phi và hai công chúa của nước Calivert năm trước bị diệt, Quốc cũng bị cầm tù ở đây.

Dưới sự yểm trợ của mấy yêu tinh kia, Trì Am đã đi đến tận tháp Rắn mà không bị cản trở gì, dễ dàng tránh được binh lính đang tuần tra, đến được nơi giam giữ của Vương phi và hai công chúa của Calivert.

“Ai đấy?”

Trong bóng tối truyền đến một giọng nói cảnh giác.

Trì Am bước ra khỏi bóng tối, nhìn người phụ nữ hốc hác nằm trên giường, nói nhỏ: “Mẫu hậu, là con đây, Lilian.”

Người phụ nữ đang có người trên giường đờ đẫn nhìn cô một lúc, giống như rốt cuộc cô cũng nhớ ra Lilian là ai, bà đột nhiên ngã xuống giường, nhào tới ôm chặt lấy vai cô, hai mắt khóa chặt trên người cô.

“Con là Lilian? Thật sự là Lilian của ta sao?” Vương phi Calivert vừa khóc vừa cười, đột nhiên nhở tới cái gì bà lại lập tức đẩy cô ra, tức giận nói: “Con ở đây làm gì? Chẳng lẽ cũng bị nước Hochilas bắt được sao? Con không nên tới đây.”

“Mẹ, con sẽ cứu mọi người ra ngoài.” Trì Am nói: “Mẹ, chị Lisha, Lisi và con sẽ đi cùng nhau! Chúng ta sẽ ra khỏi đây, giành lại lãnh thổ của Calivert và xây dựng lại Calivert!”

Phải mất một lúc lâu sau Vương phi Calivert mới hiểu được ý của cô, bà nhìn cô đầy hoài nghi, vội vàng vuốt lại mái tóc rối bù rồi xác nhận lại lần nữa: “Thật sao? Lilian, những gì con nói là thật sao?”

“Đúng vậy, con dấu Quốc vương của Calivert và Trái tim Băng Tuyết đều ở chỗ con. Có chúng thì chúng ta có thể tập hợp lại quân đội Calivert và giành lại lãnh thổ của Calivert.”

Nghe nói như thế Vương phi Calivert không còn nghi ngờ gì, lập tức đi gọi hai cô con gái ở phòng bên cạnh.

Trì Am nhàn nhạt đứng đó nhìn, như thể cô và bọn họ đến từ hai thế giới khác nhau, nhìn hai công chúa bị cầm tù vừa khóc vừa cười, trong lòng cô vô cùng bình lặng.

Cuối cùng, với sự giúp đỡ của các yếu tinh, Trì Am đã dễ dàng đưa ba người phụ nữ ra khỏi tháp Rắn, cú ba đầu đã chở họ rời khỏi tháp Rắn.

Khi ba người phụ nữ đứng trước khu rừng, nhìn về phía tháp Rắn, họ vẫn không thể tin rằng mình đã trốn thoát.

Khi họ còn đang bàng hoàng thì Celci đã đi tới nói với Trì Am: “Như mong muốn của cô, họ đã được cứu rồi. Có phải bây giờ cô nên đi theo tôi không?”

Trì Am thoáng nhìn quá sắc trời. Trời hãy còn tối, trong một khoảng thời gian ngắn mà cô đã hoàn thành nhiệm vụ xem như gian khổ này rồi, thật sự khiến cô phải cảm thán trước sức mạnh của yêu tinh ở thế giới này. Nếu yêu tinh không bị ngăn cách với thế giới và không tiếp xúc quá nhiều với con người thì sợ rằng thế giới này đã bị yêu tinh cai trị mà con người không thể làm gì được.

Cô gật đầu với Celci, quay sang phía ba người phụ nữ nói: “Mẫu hậu, chị Lisha, Lisi, con đi đây.”

Ba người phụ nữ cuối cùng cũng đã lấy lại tinh thần, nghe những gì cô nói, họ đều ngây ngẩn cả người.

“Con phải đi rồi sao? Đi đâu?” Vương phi Calivert lo lắng hỏi. Mặc dù bà ở cùng cô con gái này không nhiều lắm, nhưng dù sao cô cũng là con gái của bà, bà cũng vẫn quan tâm đến cô. Cô chỉ là một Chiêm Bác sự yếu đuối mà lại có thể giải cứu mấy người bọn họ, không biết cô đã phải trả cái giá như thế nào.

Nghĩ đến đây, Vương phi Calivert không nhịn được mà nhìn về phía Celci đang quấn mình trong một chiếc áo choàng, không thể nhìn rõ dáng vẻ.

“Con đã hứa với Celci một chuyện nên bây giờ phải hoàn thành.” Trì Am không giải thích nhiều mà chỉ nói với bọn họ: “Mọi người tìm chỗ trốn đi, Falan sẽ sớm tới tìm mọi người, sau đó hãy cùng xây dựng lại Calivert với Falan!”

Trì Am nói xong liền gật đầu với Celci, nhảy lên lưng con cú ba đầu với anh ta, bay về phía bầu trời đêm.