Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 726




Trì Am bị hắn xoay người lại đặt ở trên đệm, lúc hai tay giơ đến đỉnh đầu thì nghe thấy nam nhân dùng giọng nói tà khí vui vẻ nói lời này bên tay nàng, trái tim hơi co lại, cũng không biết đây là do kinh ngạc hay là do bị trêu chọc tới nỗi tâm can rung động, hoặc là hành động của hắn bây giờ giống như coi nàng là một món mỹ thực từ từ nhấm nháp.

Thật sự là quá mệt mỏi.

Những lúc giữa hai người xuất hiện ngăn cách, không lăn giường thì không giải quyết được, nếu như một lần không giải quyết được thì lại lăn thêm mấy lần.

Suýt chút nữa Trì Am đã bị hắn làm đến chết trên giường, cuối cùng giơ tay đầu hàng: “Không… không làm nữa, làm tiếp nữa thì không cần thiên ma ra tay giết ta là ta có thể đã bỏ mạng ở đây rồi.”

Nàng thở hồng hộc nói, khóe miệng nếm được vị của mồ hôi, có chút mặn.

Nam nhân thân mật ôm nàng, nói bằng giọng ngứa đòn: “Sao có thể như vậy chứ? Cho dù ta biến thành thiên ma thì ta cũng không nỡ giết Am Am của ta đâu.”

Trì Am: “… Có thể nói chuyện đúng đắn được không?”

“Nàng không thích?”

Ai sẽ thích kiểu giọng nói dịu dàng giống như yêu nghiệt này chứ, nghe giống như trùm phản diện cầm thú, khiến người khác rất hoảng hốt.

“Được rồi. “Nam nhân cúi đầu, trán kề trán với nàng, hơi thở hai người phả vào nhau, giọng nói trở nên trầm thấp lại dịu dàng, hai con mắt giống như mang theo ý cười, “Am Am, nàng là người duy nhất không sợ ta.”

Trì Am hừ giọng mũi một tiếng, thầm nghĩ nếu chàng cứ tiếp tục như vậy thì ta cũng phải sợ giống như những người khác thôi.

Bụng kêu ục ục, Trì Am đói gần chết, lại nhìn nam nhân nghe thấy tiếng bụng nàng kêu thì cười ngã trái ngã phải kia, tức giận cắn một cái ở ngực hắn, hận đến nghiến răng: “Ta như vậy là do ai hại hả?”

“Là ta, là ta hại!” Nam nhân rất dũng cảm thừa nhận sai lầm, dùng một cái chăn mền bọc lấy nàng, còn hắn cứ để trần nửa người trên như vậy, gọi Tư Tuỳ lại tiếp tục mang đồ ăn vào.

Mặt Trì Am sắp nứt ra đến nơi.

Tư Tuỳ hạ thấp tầm mắt xuống, chỉ nhìn vào đĩa đồ ăn nóng hổi được đổi lại một lần nữa, mang phần đồ nguội đi, trong lúc đó vẫn không ngẩng đầu.

Những vẫn rất xấu hổ!

Trì Am co rụt đầu lại như đà điểu, tự an ủi mình, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng già rồi, vợ chồng đóng cửa rồi muốn làm chút gì đó không phải là chuyện rất bình thường hay sao?... Mặc dù bây giờ đang ở bên ngoài, hơi giống như đánh dã chiến.

Nam nhân bưng một chén đồ uống màu cam lên đút cho nàng, hương vị đồ uống khi uống vào ngọt ngào, cón có mùi thơm ngấy của quả đào mật, nàng thuận miệng hỏi một câu: “Đây là nước trái cây gì?”

“Máu của dê Hoàng Ly.”

Trì Am: “...”

Thấy phản ứng của nàng, hắn lại muốn cười, nhưng sợ chọc giận nàng nên cố gắng nhịn xuống, nói: “Dê Hoàng Ly này sống ở đại mạc Hoang Trạch, cực kỳ quý hiếm, toàn bộ thứ trên người nó đều là bảo vật, máu này càng có tác dụng trú nhan làm đẹp, cũng không cần trải qua chế biến đã có một mùi thơm mát của một loại hoa quả, rất thích hợp để nữ tử ăn. Sao nào? Lúc ở Trì gia nàng chưa từng uống ư?”

Câu nói sau cùng đằng đằng sát khí, giống như chỉ cần nàng trả lời một tiếng là đúng vậy thì hắn sẽ lập tức hóa thân thành ma đầu, đi dẹp yên đám người Trì gia dám bạc đãi nàng.

“... Trước đây ta bận rộn tu luyện, nào có chú ý những vật ngoài thân này? Đến lúc tấn thăng võ tướng, có thể ra ngoài lịch luyện thì sẽ bắt đầu tiếp xúc với những thứ này.” Trì Am trả lời.

Nam nhân vẫn không vui, hừ một tiếng, trừng mắt nhướn mày nói: “Nhất định là thường ngày đám người Trì gia kia bạc đãi chuyện ăn uống của nàng, mới khiến cho nàng không hiểu nhiều thứ như vậy!”

Này, nàng chỉ là một tiểu bối ở Trì gia thôi, Trì gia có vật gì tốt thì đều dành cho những trưởng bối kia trước tiên, nào có thể đến lượt một tiểu bối như nàng chứ? Cho dù có thể đến lượt nàng, tài lực Trì gia căn bản không so được với thành Thiên Ma, sao có thể ăn được toàn bộ bảo vật của Đại lục Vũ Thiên?

Trì Am lười nói chuyện với nam nhân bây giờ trông có vẻ hỉ nộ vô thường, tính cách âm tàn này, nàng vùi đầu lấp đầy bụng.

Mà nam nhân kia thì chống cằm, ẩn ý đưa tình nhìn nàng, thỉnh thoảng muốn đút nàng ăn, nàng không cho thì hắn liền tức giận, lúc tức giận thì vô cùng ngây thơ, ôm eo nàng không cho nàng ăn cơm, cho đến khi nàng thỏa hiệp thì mới thôi.

Trì Am có phần mệt lòng.

So với dáng vẻ IQ thấp trước đây, thì dáng vẻ yêu diễm đê tiện này cũng không khá hơn là bao.

Chẳng lẽ sau này hắn cũng định duy trì đức hạnh yêu diễm đê tiện này?

Đột nhiên nàng hoài niệm Tư Ngang lúc gặp phải ở đời này, khi đó hắn che giấu cũng sâu quá rồi, mặc dù thỉnh thoảng sẽ vô ý để lộ chút tâm tư đáng sợ nhưng phần lớn thời gian vẫn ra dáng lắm, nào giống bây giờ.

Trì Am không biết vì sao sau khi hắn hấp thu xong sức mạnh trong áo mau thì màu vẩn đục trong mắt gần như biến mất nhưng đôi mắt vẫn không khôi phục màu tím, vẫn giữ nguyên màu đỏ. Mà Tư Ngang có được đôi mắt đỏ, hoàn toàn chính là một yêu nghiệt buông thả bản thân, làm việc dứt khoát, cư xử bừa bãi không cố kị gì, cả dáng vẻ đều là lão tử đây mà là đệ nhị thiên hạ thì ai dám xưng đệ nhất, vô cùng ngứa đòn.

“Có phải nàng mắng ta ở trong lòng không?”

Nam nhân đút nàng ăn xong một miếng thịt nướng, còn mình thì lại gần cắn đi hai phần ba, làm cho miệng như được thoa lên một lớp son môi, sau đó hoài nghi nhìn nàng, trong mắt có ý không tốt.

Trì Am vô cùng bình tĩnh nói: “Mắng chàng đấy thì làm sao?” Biến thành dáng vẻ yêu diễm vô sỉ này còn không cho phép nàng mắng vài câu trong lòng à?

Vẻ mặt của hắn ngay lập tức trở nên âm trầm, thâm trầm nói: “Nàng dám mắng ta, vậy ta sẽ làm cho nàng không xuống được giường.”

Trì Am: “... Không mắng chàng, thật đấy!”

Vẻ mặt hắn tỏ vẻ đáng tiếc, trong mắt đỏ nổi lên ánh sáng không tên, cả người đều là dáng vẻ hung tàn có chủ ý xấu.

Trì Am thấy hơi đau dạ dày, mặc dù nam nhân này không khôn ngoan ngang ngạnh, nhưng dường như lại càng khó chơi hơn, phải nàm xao đây?

Mặc dù Trì Am mệt lòng, những vẫn cố gắng xoa dịu hắn, tiện thể dời sự chú ý của hắn sang vấn đề khác: “Chúng ta cứ đi như thế, để Hiên Viên Hoàng ứng phó với những người kia có được không?”

Câu Trì Tinh thét lên lúc đó đã có rất nhiều người nghe được, cũng không phải nói đùa, chỉ một sơ sẩy thôi sẽ thực sự gây nên khủng hoảng trong khắp Đại lục Vũ Thiên.

Nam nhân gắp một miếng thịt được nướng đến chạy cạnh đút cho nàng, không thèm để ý chút nào nói: “Hắn cũng đã làm Hoàng đế lâu như vậy rồi, nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không xử lý được, vậy thì đi chết đi, tiện thể cũng dành vị trí đó ra cho những người khác.”

Trì Am có thể cảm nhận được sát ý trong lời nói của hắn, hiện tại nam nhân này căn bản không có băn khoăn gì với việc giết người, không vui là hắn giết, cản trở hắn là hắn giết, thấy ngứa mắt hắn cũng giết…

Dù sao trong mắt hắn, mạng người không đáng một xu, rõ ràng chính là một đại ma vương diệt thế.