Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 564: Thế Giới Vô Vực




Khi đến nơi đăng ký, vì Karona là tiểu đội trưởng nên chịu trách nhiệm báo với người của phòng đăng ký, cuối cùng Trì Am có được ba mươi điểm cống hiến từ nhiệm vụ lấy mật ong này.

Một bữa ăn trong căn cứ này chỉ yêu cầu một điểm cống hiến, mua một bộ quần áo cần năm điểm cống hiến. Lần này vì Trì Am trực tiếp đi lên lấy mật nên nhận được ba mươi điểm cống hiến và hai lọ mật ong, những người khác như Giles thì chỉ có năm điểm cống hiến.

Sau khi đăng ký, họ đi đến nhà kho chứa vật tư để lấy hai lọ mật ong, sau đó Trì Am và Karona cùng nhau rời đi.

Khi bước đến bậc thang, thấy Trì Am chuẩn bị đi lên, cuối cùng Karona cũng lên tiếng: “Trì, cô và cái người...” Nhìn Trì Am, Karona lại không thể gọi anh là kẻ điên như những người khác.

“Anh ấy tên là Tư Ngang.” Trì Am nói.

Ngay cả tên cũng biết, có vẻ như họ thực sự biết nhau. Nhưng một người là người của thế giới chiều không gian thứ ba, một người thuộc thế giới chiều không gian thứ mười lăm, hai thế giới khác nhau thì làm sao hai người này lại có thể quen biết nhau được? Đây là lần đầu tiên cả hai đến Thế giới vô vực, tuy người điên kia đã ở đây năm năm, nhưng Trì Am lại mới đến đây, bọn họ cũng không có cơ hội gặp mặt mà.

Hay là Trì Am tưởng tên điên đó là người cô quen biết?

Trong lòng Karona xoắn xuýt, hỏi: “Rốt cuộc có chuyện gì giữa cô và Tư Ngang vậy? Anh ta... không làm tổn thương cô phải không?”

“Anh ấy sẽ không làm tổn thương tôi! Anh ấy cũng không phải tên điên!” Trì Am nghiêm mặt nói.

Karona nghi ngờ nhìn cô, một người phụ nữ để ý người bên ngoài đánh giá một người khác như thế, chẳng lẽ lại...

“Trì, lẽ nào cô và anh ta là người yêu?” Karona trợn tròn mắt. Họ mới quen nhau được bao lâu chứ? Chẳng lẽ người trong thế giới chiều không gian thứ mười lăm lại nhiệt tình đến vậy, có sở thích không giống bình thường đến mức này sao?

Trì Am trả lời rất thoải mái: “Ừ đúng vậy, tôi thích anh ấy, anh ấy không phải tên điên, anh ấy sẽ ổn thôi.”

Karona không biết phải nói gì cho phải, nhưng từ những gì nhìn thấy được ngày hôm qua thì tên điên kia đúng là thực sự đối xử đặc biệt với Trì Am. Trì Am có thể ngăn anh ta giết người trong cơn tức giận và còn có thể kéo anh ta đi, có thể thấy đối với tên điên kia, cô là sự tồn tại đặc biệt.

Nghĩ đến đây Karona liền nói: “Được rồi, Trì à, tôi chúc phúc cho hai người.”

Ngoài lời chúc phúc ra, Karona cũng không biết có thể nói gì hơn.

Dù sao thì tên điên kia điên cuồng không phải mới một ngày hai ngày, nếu không phải anh ta điên thành thế này thì trong tình hình của chiều không gian thứ ba họ cũng sẽ không nỡ lưu đày một người có sức chiến đấu cường hãn thế này tới Thế giới vô vực. Đối với người đến từ thế giới khoa học kỹ thuật phát triển thì dù Thế giới vô vực rất thần kỳ nhưng cũng hết sức tẻ nhạt, quá nhiều hạn chế, bọn họ sẽ không thích thế giới như vậy.

Sau khi tạm biệt Karona, Trì Am rẽ vào một nơi bán đồ dùng thiết yếu hàng ngày, tiêu hai điểm cống hiến để mua một số đồ dùng cần thiết hàng ngày, sau đó mang theo bữa sáng và hai bình mật ong trở về phòng.

Vừa mở cửa bước vào đã thấy ánh nắng tràn vào từ cửa sổ, có thể thấy người trên giường đang quay lưng về phía cửa, vẫn giữ nguyên tư thế như khi cô rời đi.

Trì Am đặt bữa sáng và mật ong lên bàn, ngồi ở mép giường gọi người đàn ông dậy.

“Tư Ngang, dậy đi, ăn bữa sáng xong chúng ta ra ngoài đi dạo.” Trì Am đẩy anh.

Người đàn ông lật người, mở to mắt, trong mắt vẫn còn dáng vẻ buồn ngủ, mắt phủ một tầng ánh sáng màu đỏ, giống như ngọc thạch, trông vẫn khá đáng sợ.

Anh à một tiếng, lại gần hôn mặt cô, sau đó cụng trán với cô.

Tư thế này giống hệt tư thế khi linh hồn bọn họ chạm vào nhau ở thế giới trước, lông mày Trì Am khẽ nhíu lại, cô gần như đã tưởng nhầm Tư Ngang này chính là Hoàng thái tử của thế giới trước, Hoàng thái tử cuối cùng nổi điên mà chết. Cho dù không phải thì hiển nhiên là sau khi đến thế giới mới anh vẫn giữ nguyên thói quen của lúc ấy.

Có lẽ lúc đó quá bi thương nên khi anh trưởng thành ở thế giới mới thì nó vẫn còn khắc sâu trong linh hồn.

Cô miễn cưỡng nở nụ cười, cụng trán với anh, đẩy anh vào phòng tắm, lấy bàn chải và kem đánh răng cho anh, để anh đánh răng rửa mặt, còn có cả một cái khăn mặt cô mua riêng cho anh.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Trì Am kéo anh đến trước bàn.

Vài ngày trước toàn là anh mang bữa sáng (hoặc cũng có thể là bữa trưa) cho cô, bây giờ cuối cùng cũng đến lượt cô mua cho anh. Trì Am nhìn anh chậm rãi ăn, nhìn biểu cảm cũng không phân biệt được là có ngon hay không, nhưng rõ ràng là không ngon, bởi vì anh ăn chậm, rõ ràng là chán ghét, nhưng vì đói bụng nên anh vẫn ăn theo bản năng để duy trì thể lực.

Khi anh đang ăn, Trì Am mở một lọ mật ong ra, trong đó là loại mật tốt nhất có màu vàng óng, vị ngọt thanh. Nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông đang nhìn sang, Trì Am liền mỉm cười lấy một chiếc thìa gỗ sạch múc một thìa đưa tới cho anh.

Mật ong không qua chế biến gì rất ngọt, biểu hiện của anh vẫn không thay đổi, ăn một mạch hết sạch.

Trì Am tự mình nếm thử, ngọt đến phát mặn, nhưng hương vị thực sự rất ngon, không biết có phải vì thế giới này không có ô nhiễm nên thực vật đa dạng, đàn ong rất lớn, mật ong tạo ra cực kỳ nguyên chất.

Cuối cùng anh đã ăn hết nửa lọ mật ong mới có vẻ như vẫn chưa thỏa mãn đặt chiếc thìa xuống.

Thấy anh thích, Trì Am quyết định lần sau khi đội đi lấy mật thì cô cũng sẽ đi cùng để được nhận thêm vài lọ mật nữa.

Ăn sáng xong, Trì Am nghĩ đến tiền quần áo và vũ khí vẫn còn nợ nên đi cùng anh đến chỗ rèn sắt.

Trên đường đi, những người kia nhìn thấy người đàn ông ngoan ngoãn để một người phụ nữ phương Đông nhỏ nhắn dẫn đi thì đều sợ hãi và tránh né theo tiềm thức, mặc dù lúc này anh có vẻ bình tĩnh, không có biểu hiện điên cuồng, nhưng vẫn không có người nào dám tới gần, đến cả giọng nói cũng nhỏ hơn rất nhiều.