Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 538: Lính Gác Dẫn Đường




Sau khi dạo chơi bên ngoài nửa năm, lúc này hai người họ mới chịu trở về Đế Tinh.

Trở lại Đế Tinh, bất kể là Hoàng thái tử hay Trì Am đều vùi đầu vào công việc bận rộn, bận đến mức ngoại trừ buổi tối hai người họ nằm trên cùng một chiếc giường mới có thể thấy nhau ra, thì những thời gian khác lại không hề có chút thời gian nào để gặp gỡ.

Trì Am bận rộn chuyện nghiên cứu liên quan đến lực tinh thần của lính gác bị ô nhiễm. Từ khi cô phát hiện tư duy của mình được mở mang - trên thực tế là trí óc phát triển, luôn có thể đưa ra gợi ý cho nhân viên nghiên cứu đang rơi vào bế tắc. Vì thế Lâm Quan Thạch đã mời cô vào phòng nghiên cứu của đơn vị dẫn đường. Họ nghiên cứu về cách chữa trị lực tinh thần bị ô nhiễm cho các lính gác lần trước.

Trì Am và Hoàng thái tử ra ngoài dạo chơi đã hơn nửa năm, việc nghiên cứu của đơn vị dẫn đường cũng đã có những tiến bộ rất lớn. Sau khi biết tin cô trở về, Lâm Quan Thạch đã lập tức bắt người vào đơn vị của mình, quyết định sau khi hạng mục nghiên cứu này có kết quả mới chịu thả người.

Vì thế mỗi ngày, hai vợ chồng sắp cưới bận đến mức không trông thấy đối phương. Buổi tối mệt lả trở về, Trì Am bò lên giường là ngủ, thậm chí cô hoàn toàn không biết liệu Tư Ngang có trở về “ngủ cô” hay không nữa = =!

Họ bận rộn chuyến này đúng hơn nửa năm, rốt cuộc mãi đến khi đơn vị dẫn đường đã nghiên cứu ra kết quả chữa trị cho lính gác bị ô nhiễm tinh thần, Trì Am mới thở phào nhẹ nhõm.

Từ lúc Hoàng thái tử tự mình xâm nhập vào căn cứ lính gác Hắc Ám bí mật xây dựng ở Đế Quốc, tổ chức của họ cũng dần dần được mọi người chú ý. Nhất là sau khi Rio Flint liên tục phá hủy mấy căn cứ bí mật do lính gác Hắc Ám xây dựng, dẫn tới việc bọn chúng điên cuồng trả thù. Bất kể là người của Liên Bang hay Đế Quốc đều biết tới tổ chức này.

Ngoài ra, chuyện lính gác bị ô nhiễm tinh thần cũng được truyền ra ngoài. Tuy rằng bởi vì có sự chải vuốt kịp thời của dẫn đường cấp SSS, không gây nên bất cứ tổn thất nào, nhưng vẫn dấy lên sự quan tâm rất lớn của ngoại giới.

Chờ khi họ nghe nói nhân viên nghiên cứu của đơn vị dẫn đường đã nghiên cứu ra cách chữa trị tinh thần bị ô nhiễm, mà hoàn toàn không cần dẫn đường cấp SSS tự mình ra tay, chỉ cần dẫn đường bình thường cũng có thể, bấy giờ đám lính gác quán tâm đến tính mạng mình mới thở phào nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, Liên Bang cũng công khai chuyện mấy lần họ bị lính gác Hắc Ám ám sát nhân viên cấp cao của mình, hơn nữa còn bàn bạc với Đế Quốc. Hai bên tạm thời gác những ân oán trước kia sang một bên, tiến hành thăm hỏi hữu nghị.

Con trai của Tổng thống Liên Bang tự mình đến Đế Quốc, sau khi tiến hành thăm hỏi hữu nghị với họ, đã mời Hoàng thái tử của Đế Quốc tới Liên Bang.

Hoàng đế nhìn Hoàng thái tử, khẽ mỉm cười đồng ý.

Chờ sau khi con trai của Tổng thống Liên Bang rời khỏi, Hoàng thái tử cũng chuẩn bị chuyện tới thăm đất nước họ.

Trì Am vừa bước ra khỏi phòng thí nghiệm đã nghe thấy chuyện Hoàng thái tử muốn tới thăm hỏi Liên Bang. Cô hơi sững sờ, nhưng sau khi phản ứng lại, bóp trán rồi kêu người chuẩn bị hành lý của mình.

“Hành lý của em đã chuẩn bị xong rồi.” Hoàng thái tử tự mình đến đón cô, khoác tay cô rồi cười tủm tỉm nói: “Em là Thái tử phi của anh, chúng ta hẳn là cùng tiến cùng lùi.”

Nói thì rất hay, nhưng Trì Am vẫn nghe ra tin tức vô cùng đen tối nào đó.

Quả nhiên lúc đầu cô không nên bị anh đánh dấu nhanh như vậy. Để đến nỗi cả đời này của mình đều không thể rời khỏi anh quá xa, nếu không thật sự sẽ hỏng mất.

Hoàng thái tử đi sứ Liên Bang là chuyện lớn, lúc họ ngồi lên tinh hạm rời khỏi Đế Tinh. Tất cả người dân của Đế Tinh đều tới đưa tiễn, đưa họ tới trạm tinh không, tận mắt dõi theo tinh hạm của Hoàng thái tử rời đi.

Từ Đế Tinh tới Liên Bang, họ tiến hành bước nhảy không gian qua hố đen mà hai nước đã phát hiện trên đường đi, chỉ phải mất năm ngày thời gian. Trước kia không gian hố đen giữa hai nước không được mở cho bên ngoài. Người của hai bên muốn ra nước ngoài, thì cần phải trải qua chuyến du lịch với hành trình hơn hai tháng, tiến vào từ biên giới.

Xung quanh không gian hố đen gần hai nước đều có binh sĩ của họ canh phòng. Người bình thường không được tùy tiện bước vào, nếu như không có chuyện gì cần thiết thì ngày thường sẽ không mở ra. Hiện tại là thời điểm đặc biệt, hai nước đã mở cửa không gian hố đen, rút ngắn được rất nhiều thời gian đi đường.

Sau khi Hoàng thái tử tới Liên Bang, nhận được sự đón tiếp nồng nhiệt của họ.

Tiếp theo đó hai nước mở một cuộc họp bàn về việc đối phó với lính gác Hắc Ám, địa điểm họp cũng được bố trên tinh võng. Máy chủ tinh võng của hai nước cùng nhau mở ra một không gian bí mật, do thành viên chủ chốt của cả hai tiến hành hội nghị.

Trì Am và Hoàng thái tử vẫn đang ở Liên Bang, họ tiến vào cuộc họp từ tinh võng của nơi này. Mỗi ngày đều nhìn một đám người lải nhải không ngừng tranh luận bàn tới bàn lui việc đối phó với lính gác Hắc Ám. Ngày nào Trì Am cũng yên tĩnh như gà, chờ khi về phòng cô mới càm ràm với Hoàng thái tử.

“Rốt cuộc có gì phải tranh cãi chứ? Cho dù có cãi như thế nào nữa thì lính gác Hắc Ám cũng sẽ xâm nhập, sớm muộn gì cũng phải xảy ra chiến tranh, có làm ầm ĩ cũng không thể đẩy lùi chiến tranh đúng không?”

Hoàng thái tử ôm cô vào lòng, nghe tiếng oán trách của cô, không khỏi phì cười: “Tất nhiên họ biết cãi nhau cũng vô ích, nhưng không thể thiếu những tranh cãi này được. Đây là một loại bày tỏ mong muốn của họ, cuối cùng có thể giành được lợi ích lớn nhất cho mình. Trận chiến ngàn năm trước, không chỉ mình Đế Quốc bị tổn thất mà Liên Bang cũng vậy. Năm đó hai nước làm theo ý mình, thế nên suýt chút nữa đã khiến nhân loại của hai tinh hệ bị tiêu diệt. Lần này dĩ nhiên họ không dám lại giẫm lên vết xe đổ lần nữa.”

Lần này nhằm vào chuyện hợp tác giữa hai nước, cả hai bên vì lợi ích của mỗi người đều xắn tay áo lên. Tổng thống Liên Bang và Hoàng đế của Đế Quốc đều ngồi nhìn, như thể không trông thấy cấp dưới đã cãi lộn chẳng khác gì chợ bán thức ăn. Khi mọi người nhắc tới chuyện chiến tranh, Hoàng đế sẽ khẽ nở nụ cười thân thiện ấm áp, còn Tổng thống Liên Bang thì lại mỉm cười đầy ý vị sâu xa.

Mỗi lần Trì Am nhìn thấy nụ cười thoảng đầy ý vị sâu xa của Tổng thống Liên Bang kia, đều sẽ cảm thấy đau dạ dày thay đám quan chức của họ. Nhất định họ cũng không dễ sống gì khi có một vị Tổng thống giả ngây giả ngốc như vậy.

Nếu như nhóm quý tộc và viện trưởng lão cũng như người của quân đội biết được suy nghĩ này của Trì Am, nhất định họ sẽ nói với cô rằng, có một vị Hoàng đế chỉ cần không muốn để ý tới người nào đó thì sẽ trực tiếp mỉm cười dịu dàng nhưng lại làm người ta phải sởn gai ốc ớn lạnh, khiến họ cũng chẳng sống tốt hơn bao nhiêu đâu. Trước kia họ còn chưa họp xong thì đã đau dạ dày phải nhanh chóng tan họp rồi.

Hoàng thái tử nghe xong những lời nhận xét của cô về Tổng thống Liên Bang, cười ngặt nghẽo suýt nữa thì lăn lộn.

Đúng là thiên tài phỉ nhổ mà!

Tuy rằng mỗi ngày sau khi Trì Am trở về đều sẽ phàn nàn với Tư Ngang, nhưng cuối cùng hội nghị vẫn kết thúc viên mãn trong tiếng cãi cọ của mọi người. Hoàng thái tử cũng hoàn thành chuyến thăm hỏi hữu nghị với Liên Bang, khởi hành quay về Đế Quốc cùng Trì Am.

Trên đường họ trở lại nước, tinh hạm của họ bị tấn công bất ngờ trong không gian hố đen giữa Đế Quốc và Liên Bang.

Lúc đó, tinh hạm vừa mới ra khỏi không gian hố đen đã đụng phải trận tập kích của chiến hạm. Những chiến hạm không hề có huy hiệu của bất cứ thế lực hay quốc gia nào tấn công vào tinh hạm của Hoàng thái tử. Tinh hạm đột ngột bị công kích không kịp trở tay, hai cánh bị tổn thương rất nặng. Ngay lập tức nó khởi động hệ thống phản công, một loạt pháo laze năng lượng cao bắn ra từ hai cánh, đồng thời vô số chiến hạm trượt ra khỏi bụng của tinh hạm.

Trận chiến kéo dài nửa giờ, quân đội Liên Bang đóng ở gần đó còn chưa kịp tới thì đã kết thúc rồi.

“Hoàng thái tử điện hạ của Đế Quốc, ngài không sao chứ?” Một vị tướng canh giữ trạm tinh không gần hố đen của Liên Bang chảy mồ hôi đầy đầu, vội vàng gửi tin tức cho tinh hạm của Hoàng thái tử Đế Quốc.

Hoàng thái tử xuất hiện trong video, anh mặc một bộ quân phụ màu đen thẳng thớm, gương mặt tuấn tú lạnh lùng. Đôi mắt màu tím âm trầm, lúc nhìn thẳng vào người khác sẽ khiến người ta có cảm giác như thể bị đối phương nhìn thấu, vô cùng khiếp người.

Đối mặt với sự chất vấn của Đế Quốc, vị tướng của Liên Bang biện giải cho mình: “Hoàng thái tử điện hạ, xin ngài hãy tin tưởng, vừa rồi tấn công ngài không phải là người của Liên Bang chúng tôi. Chúng tôi cũng không biết chúng ẩn náu ở đây từ lúc nào! Nhưng xin ngài tin rằng Liên Bang chúng tôi rất thân thiện với Đế Quốc. Vào thời điểm nhạy cảm thế này, nước tôi tuyệt đối sẽ không làm ra loại hành vi ngu xuẩn không sáng suốt như vậy...”

Vị tướng Liên Bang chỉ thiếu điều khóc lóc xin thề, vô cùng lo lắng Đế Quốc sẽ cho rằng bọn họ chỉ làm bộ tỏ ra hòa hảo, thậm chí còn hiểu nhầm Liên Bang, dẫn tới quan hệ hai nước sứt mẻ. Nghĩ tới đây, ông ta bỗng cảm thấy ớn lạnh, nhỡ đâu là đối phương bày ra trận công kích này để vu oan giá họa lên đầu họ thì sao?

Một chậu phân lớn như vậy úp xuống đầu, dù Liên Bang có nhảy vào ngân hà cũng không rửa sạch được. Đến lúc đó, những nhân viên canh giữ không gian hố đen như bọn họ cũng phải chịu trách nhiệm.

Đúng lúc vị tướng Liên Bang đang mồ hôi đầy đầu, thì cuối cùng Hoàng thái tử cũng lên tiếng: “Tôi biết lần đánh lén này không hề có liên quan tới Liên Bang. Thật ra vừa rồi tôi đã lấy được một đoạn nguồn tín hiệu. Nó hoàn toàn không dính dáng gì tới hai nước chúng ta, mà có vẻ giống với hệ hành tinh bên ngoài.”

Vị tướng của Liên Bang lập tức hiểu ra.

Họ tin rằng hệ hành tinh bên ngoài cũng đã nhận được tin tức, Đế Quốc và Liên Bang quyết định kết thành đồng minh trong trận chiến lần này, nên chẳng trách họ sẽ lo lắng.

Chuyện Hoàng thái tử đến thăm hỏi Liên Bang lúc trở về bị đánh lén đã dấy lên làn sóng dữ dội của hai nước. Cũng khiến cho quần chúng nhân dân chú ý tới hệ hành tinh bên ngoài. Những người đã từng đọc lịch sử, biết được trước kia đám người này đã từng xâm lược nhân loại, cũng nhìn ra sự đáng sợ của cuộc chiến đó trong những ghi chép sơ sài của lịch sử.

Lần này Hoàng thái tử bị tấn công bất ngờ, cũng là do lính gác Hắc Ám ẩn náu ở Liên Bang và Đế Quốc gây ra. Tuy rằng cuối cùng anh bình yên vô sự, nhưng đã khiến mọi người nhận ra sự đáng sợ của bọn chúng.