Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 531: Lính Gác Dẫn Đường




Anh ta đã bị Trì Am kích thích, ngồi trước thiết bị giám sát cười lạnh một tiếng, nói: “Mày cũng chỉ có chút thời gian này để mạnh miệng thôi, tao cũng muốn xem xem mày có thể gắng gượng được tới khi nào!”

Anh ta nói xong, đột nhiên mọi người cảm thấy không gian chung quanh rung lên, rất nhanh thì có thể phát hiện thông đạo chung quanh đang biến đổi, mọi người suýt chút nữa đứng không vững. Đám nhân viên nghiên cứu suốt ngày chỉ ở trong phòng thí nghiệm làm nghiên cứu kia thì lập tức ngã trái ngã phải, chỉ có thể vịn tường mới đứng vững được, còn đám lính gác được huấn luyện nghiêm chỉnh thì không bị ảnh hưởng, vẫn cảnh giác quan sát chung quanh, đề phòng Trì Hoằng giở trò xấu.

Sự cảnh giác của bọn họ là chính xác, lúc động đất dừng lại, hai bên thông đạo bằng kim loại từ từ mở ra mấy cái cửa, từ sau cửa có tiếng gào thét của quái vật.

Tiếp theo, một bóng đen lao tới, lính gác phản ứng rất nhanh, lưu loát nhanh chóng xử lý chúng nó.

Đám nhân viên nghiên cứu kia lại hét ầm lên, bọn họ biết rõ quái vật gì được giam giữ trong trụ sở này hơn những người ngoại lai này.

Những con quái vật kia là quái vật thật, hơn nữa còn do chính tay bọn họ tạo ra, không có ai hiểu rõ lực sát thương của những quái vật này hơn bọn họ. Bọn chúng là do họ dùng sinh vật ngoài hệ hành tinh cải tạo thành quái vật giết chóc, trong đầu được cài chương trình giết chóc, sự tồn tại của chúng chỉ có chiến đấu vô tận.

Khi nhìn thấy quái vật xuất hiện trong thông đạo kim loại từ hai bên, mặt mũi đám nhân viên nghiên cứu kia lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Hình thể của những quái vật này không cao lớn, tối đa cũng chỉ cao khoảng hai, ba mét, so với quái vật ngăn ở cửa thì nhỏ nhắn lanh lợi hơn rất nhiều, nhưng đối với nhân loại mà nói, chúng nó vẫn quá khổng lồ, có thể chạy nhảy linh hoạt trong thông đạo kim loại rộng lớn. Toàn thân chúng được bao phủ vảy cứng màu đen, có móng vuốt kim loại sắc bén, trên đầu thú dữ tợn có răng nanh dài nửa mét.

Bọn chúng giống như thợ săn, cơ thể cong lại giống như một dây cung đang kéo căng, nhanh như gió lao tới.

“Trì Am, cố gắng hưởng thụ đi!” Giọng nói đầy ác ý của Trì Hoằng vang lên.

Động đất còn chưa dừng lại, Trì Am đã rút kiếm laser ra, nhảy lên rất cao, đánh về phía con quái vật trước mặt, chém vào đầu nó.

Cơ thể con quái vật đồ sộ, chúng nó chặn hai đầu thông đạo, cũng hạn chế động tác của chúng nó, muốn đối phó chúng vô cùng dễ dàng, Trì Am hoàn toàn không cần phí chút công sức nào đã chặt được đầu nó xuống.

Đám người Rio Flint thấy thế, bước lên phía trước phân chia thi thể của nó, lộ ra một con đường một người có thể đi vào, đám người rất nhanh chạy về phía trước.

Những nhân viên nghiên cứu đang tuyệt vọng kia cũng lảo đảo chạy theo bọn họ, người chạy chậm thì rất nhanh đã bị những quái vật phái sau lưng nhào lên xé nát ra thành một đống máu thịt không phân rõ. Những quái vật này lít nha lít nhít chạy đến từ bốn phương tám hướng trong thông đạo, số lượng nhiều, thậm chí chắn chật kín cửa thông đạo, chúng nó đi đến trước thi thể con quái vật chặn đường kia, xé xác nó ra rồi tiếp tục đuổi theo đám người đang chạy trốn.

Những nhân viên nghiên cứu kia từng người từng người bị quái vật đuổi theo phía sau xé nát.

Trì Am dẫn đầu mở đường, cả đoạn đường chém giết tiến thẳng về phía trước, máu của quái vật bắn lên mặt cô, máu đen đục ngầu dính trên làn da trắng như tuyết của cô đối lập rõ ràng, cô như một sát thần, đám lính gác nhìn thấy mà nhiệt huyết sôi trào, ý chí chiến đấu tăng cao, đi theo bước chân cô, mặc kệ đoạn đường phía trước gặp phải thứ gì, bọn họ đều không còn sợ hãi.

Rio Flint bắn vào mắt của một con quái vật, dường như ý thức của anh ta đã bị ý chí chiến đấu của lính gác khống chế, trong đầu anh ta chỉ còn lại chiến ý giết giết giết. Đến lúc anh ta khó khăn lắm mới đè được ý chí chiến đấu này xuống, khôi phục lý trí, lại nhìn thấy chung quang những lính gác kia như một thanh đao nhọn thấy máu điên cuồng tiến công, không nhịn được cười khổ.

Thực sự không thể nào tưởng tượng được, một người dẫn đường lại có thể điều động chiến ý đẫm máu trong cơ thể lính gác, đúng là không thể tưởng tượng được.

Đột nhiên lại thấy Trì Am lùi về sau mấy bước, túm một nhân viên nghiên cứu nghiêng ngả nhào đầu về trước.

“Dẫn đường.” Trì Am dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn nhân viên nghiên cứu gần như sắp sợ vỡ mật kia.

Nhân viên nghiên cứu oa một tiếng rồi lải nha lải nhải một hồi, lời nói lạc điệu, Trì Am nghe cũng không hiểu anh ta đang nói cái gì.

Lúc này, kiếm trong tay Trì Am đột nhiên vung về phía trước, mũi kiếm đâm vào đầu một con quái vật, máu nóng bắn ra, bắn vào mặt nhân viên nghiên cứu kia, anh ta ngẩn ra.

“Nhanh lên!” Trì Am túm quần áo anh ta, vừa chém giết quái vật, vừa chạy về phía trước.

Nhân viên nghiên cứu bị cô lôi đi chân nam đá chân chiêu, cơ thể vô cùng đau đớn, nhưng ít ra không nguy hiểm đến tính mạng.

Mặc dù không hiểu ngôn ngữ của nhau, nhưng lúc này tình cảnh của mọi người đều giống nhau, nhân viên nghiên cứu kia phúc chí tâm linh*, vội vươn tay ra chỉ về một hướng.

(*phúc chí tâm linh: Khi điều tốt lành đến thì đầu óc trở nên nhạy bén.)

Trì Am lập tức lôi anh ta đi về hướng anh ta chỉ, những người khác cũng theo sát sau lưng.

Dưới sự dẫn đường của nhân viên nghiên cứu kia, cuối cùng bọn họ cũng chạy trốn tới một không gian đông lạnh không có người, bọn quái vật bị cánh cửa kim loại cứng rắn ngăn lại.