Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 528: Lính Gác Dẫn Đường




Bàn tay đang ở trong tay áo của Trì Am trong phút chốc nắm chặt lại, sắc mặt của cô nhìn rất bình tĩnh, cũng không có vẻ gì khác thường, điều này khiến trong lòng phụ tá hết sức hài lòng. Đối phương đã có thể thần không biết, quỷ không hay lẻn vào Đế Quốc, thậm chí nắm được kỹ thuật có thể lẩn tránh sự giám sát của tinh võng, có thể thấy được bây giờ toàn bộ Đế Quốc đều không an toàn, thậm chí không thể cam đoan được rằng trong Đế Quốc liệu có cơ sở ngầm của bọn chúng hay không.

Chuyện Hoàng thái tử không ở Đế Tinh, tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, nếu không thì không biết những lính gác Hắc Ám nằm vùng ở Đế Quốc còn sẽ làm ra chuyện cực đoan gì nữa.

“Bây giờ có thể liên lạc với Hoàng thái tử không?” Trì Am hỏi.

“Thật đáng tiếc, vì bảo đảm an toàn cho Điện hạ, quang não của ngài ấy đã bị đầu não của tinh võng che giấu, không có cách nào để liên lạc với ngài ấy.”

Sau khi Trì Am nghe xong, chỉ có thể nén nỗi lòng xuống, đợi tin tức của Hoàng thái tử.

Đáng tiếc, mấy ngày kế tiếp vẫn không có tin tức của Hoàng thái tử, trong lòng Trì Am có dự cảm không tốt, chỉ có thể tự an ủi mình, với người đàn ông mạnh mẽ kia, mỗi một thế giới đều có thể sống tốt, nhất định không có chuyện gì.

Chỉ là, tiếp tục an ủi nhiều hơn đi chăng nữa, cũng không bù đắp được bản năng của người dẫn đường.

Sau khi người dẫn đường và lính gác đánh dấu kết hợp, giữa hai người đã sinh ra một mối liên kết trên tinh thần, không cho phép tách rời trong thời gian dài, nếu không cho dù là lính gác hay là người dẫn đường đều sẽ xuất hiện hiện tượng tinh thần bồn chồn không yên, thời gian tách rời càng lâu thì càng nguy hiểm, thậm chí có thể xuất hiện tình trạng nguy hiểm đến tính mạng, nhất định phải cả hai kết hợp mới có thể loại bỏ.

Vào lúc này, người dẫn đường sẽ đánh vào lính gác từ sự ỷ lại mình trong lòng, mà lính gác cũng cần lực tinh thần người dẫn đường an ủi.

Trì Am trông có vẻ mệt mỏi nằm nhoài ra ở đó, Ares không có tinh thần gì, đột nhiên lại sinh ra cảm xúc mù mịt yếu ớt không rõ phương hướng.

Cảm xúc kỳ lạ này tới vừa vội vừa nhanh, cô còn tưởng rằng là ảo giác, dùng khả năng tự chủ mạnh mẽ kìm nén xuống, không khác gì bình thường, đến nỗi rất ít người phát hiện, nhưng Lâm Quan Thạch đến tìm cô lại nhạy cảm phát hiện sự khác thường của cô.

Lâm Quan Thạch giật mình nói: “Đã bao lâu cô không ấy ấy với Hoàng thái tử rồi?”

Trì Am: “...”

Cái chuyện ấy ấy là chuyện cô nghĩ ấy à?

“Cô nhìn tinh thần thể của cô mà xem, không có chút tinh thần nào cả, đoán là các cô đã lâu không gặp nhau, cũng không tiến hành chải vuốt tinh thần, đúng không?” Lâm Quan Thạch nghiêm túc nói.

Trì Am: “... Có nửa tháng.”

Lâm Quan Thạch cũng sốt sắng, vội vàng nói: “Chẳng lẽ Hoàng thái tử xảy ra chuyện rồi?”

Trì Am còn chưa lên tiếng, chung quanh ánh mắt của hộ vệ hoàng thất ở chung quanh đã sắc bén nhìn ông ta.

Dưới ánh mắt như vậy, mặc dù Lâm Quan Thạch vẫn trấn định nhưng cũng biết mình nói lời không nên nói. Nếu hoàng thất không truyền tin tức của Hoàng thái tử đi, chứng tỏ hoàng thất muốn giấu diếm chuyện này, ông ta lại mạo muội mở miệng như vậy, thực sự không tốt.

Ai ngờ Trì Am đột nhiên đứng lên, một tay nắm lại đánh vào lòng bàn tay của một tay khác, dáng vẻ như chợt hiểu ra điều gì đó: “Đúng ha, nhất định anh ấy đã xảy ra chuyện, cho nên mới lâu như vậy vẫn không gửi tin tức gì về.” Sau đó cô đột nhiên bước nhanh đi đến trước mặt Lâm Quan Thạch, hỏi: “Chủ nhiệm Lâm, ông tìm tôi có chuyện gì ư?”

Lâm Quan Thạch bị tốc độ chuyển chủ đề của cô làm cho có chút ngây ra, nhưng cũng có thể hiểu, rất nhiều người dẫn đường đã được đánh dấu mà sau đó lính gác của bọn họ lại rời đi cũng sẽ xuất hiện kiểu trạng thái này, tinh thần rơi vào hỗn loạn, đột nhiên phạm sai lầm. Nhưng những người dẫn đường này khá dịu dàng ngoan ngoãn, cho dù phạm sai lầm cũng sẽ không tạo ra sai lầm gì lớn. Chứ còn cô gái thì đâu có giống thế, kể cả không có bản lĩnh của người dẫn đường thì cô vốn chính là kẻ mạnh, lực phá hoại cũng rất mạnh.

Lo lắng này của Lâm Quan Thạch rất nhanh đã thành hiện thực.

Khi Trì Am biết hôm nay Lâm Quan Thạch tới đây là muốn mời cô tới đơn vị người dẫn đường, nghe nói một số nhân viên nghiên cứu khoa học của đơn vị người dẫn đường đã nhằm vào chuyện lính gác có lực tinh thần bị ô nhiễm nghiên cứu ra chút manh mối, muốn cô đi qua xem, Trì Am cũng không muốn mỗi ngày đều trốn trong hoàng cung lo lắng cho người nào đó nữa, rất sảng khoái đồng ý.

Nào biết đoàn người vừa ra khỏi hoàng cung không lâu đã bị tập kích.

Khí thế đối phương hung ác, ngay từ đầu đã đánh xe bay xuống, vài khung cơ giáp được điều động đến, trong nháy mắt đã khiến đám người họ rơi vào bước đường cùng.

“Cô Trì, mọi người đi trước đi, chúng tôi chặn phía sau…”

Đội trưởng đội hộ vệ hoàng thất đi theo đang muốn dùng hi sinh thân thể bọc hậu cho bọn họ, đã bị một cánh tay đẩy ra, sau đó chỉ thấy vị người dẫn đường cấp SSS kia lấy từ trong không gian quang giáp ra một thanh kiếm laser, hồ quang điện trên thân kiếm bip một tiếng rồi lóe lên, cô cứ như vậy mà mở cửa xe bay ra nhảy ra ngoài.

“Trì Am, quay lại!!!” Lâm Quan Thạch thét lên, giọng nói bị tiếng hỏa lực đùng đoàng che lấp.

Trong hỏa lực, chỉ thấy phía trước một khung cơ giáp có một nhân loại nhỏ bé nhảy lên rất cao, kiếm laser trong tay kéo theo hồ quang điện và ánh nắng, đâm vào mắt người ta khiến người đau nhức, giống như cầu vồng, chém xuống bả vai của cơ giáp. Vỏ ngoài vô cùng cứng rắn của cơ giáp lúc này lại như bã đậu, rất dễ dàng bị kiếm chém lìa, để lộ mạch điện và linh kiện ở bên trong.

Tiếng ầm ầm vang lên, nửa bên vai và cánh tay của cơ giáp rơi trên mặt đất, phát ra tiếng chập mạch của dây điện.

Binh sĩ hoàng tộc đang điều khiển cơ giáp ngăn cản ở phía sau đều giống như đang nằm mơ.

Người giống như đang nằm mơ còn có đội hộ vệ và Lâm Quan Thạch trong xe bay nữa, trong mắt bọn họ, ở trước mặt loại cơ giáp cương thiết cự nhân thì nhân loại nhỏ bé kia lại như thần ma, chỉ bằng một thanh kiếm laser đã có thể phanh thây cơ giáp, thậm chí còn hung bạo ép kẻ thù đang trong khoang điều khiển cơ giáp ra ngoài, giống như trò chơi chặt dưa hấu, trực tiếp bể đầu.

Lâm Quan Thạch: “...”

Đến lúc thấy cô kéo lê thanh kiếm laser đã dùng hết trường kiếm trở về, đối đầu với con mắt ứ máu của cô, cả đám người câm như hến.

Người này không phải là người dẫn đường hệ chữa trị rồi, rõ ràng chính là một lính gác nổi điên mà, hay là một lính gác nổi điên không có người dẫn đường an ủi nhỉ?

“Đi thôi.” Trì Am nói với đội trưởng đội hộ vệ.

Đội trưởng đội hộ vệ cứng đờ như khung gỗ đứng dậy, bị đôi mắt hằn vệt máu của cô nhìn qua, sợ run cả người, lập tức lấy xe bay dự bị từ trong không gian quang giáp ra, bảo bọn họ lần nữa lên xe, rất nhanh đi về phía tòa nhà đơn vị người dẫn đường.

Tốc độ kia, nghiễm nhiên là giống như sau lưng còn có kẻ thù nào đó tập kích.



Chuyện người dẫn đường cấp SSS bị tập kích ở Đế Tinh, không đến nửa tiếng đã truyền khắp toàn bộ Đế Quốc.

Một đám lính gác và người bình thường lo lắng cho người dẫn đường cấp SSS xảy ra chuyện ngoài ý muốn đều lập tức đổ bộ vào mạng tinh không, xem tin tức, chờ bọn họ xem được video lúc chiến đấu không biết là người nào tốt bụng đứng ở xa quay được, đều giống như đang nằm mơ.

“Đây là lính gác cấp SSS nổi điên đại chiến cơ giáp mà? Lính gác cấp SSS nổi điên, tay xé cơ giáp không hề hấn gì, đúng không?”

Đám người nhao nhao nhắn lại hùa theo, hỏi đây thực ra là video chiến đấu lính gác cấp SSS nổi điên xé cơ giáp, chứ ở đâu ra mà video người dẫn đường cấp SSS gì đó bị tập kích chứ, đúng là chơi xỏ bọn họ mà!

Người quay video vốn là một người ẩn danh muốn giấu tên, nào biết được bị một đám người nghi ngờ, tức giận tới mức phải hiện thân, dùng chứng cứ xác thực nhất để cho họ thấy, trực tiếp treo lên một tấm ảnh full HD, đồng thời phụ lời: Rõ ràng người nổi điên chính là người dẫn đường cấp SSS! Tổ cha nhà nó, ánh mắt của mấy người đều là giấy hết à? Không nhìn thấy kia là một người dẫn đường cấp SSS ư?

Tấm ảnh Trì Am cầm trường kiếm laser trong tay, nhảy lên rất cao, ở giữa không trung chém xuống đầu cơ giáp, bức ảnh full HD được treo ở trên tinh võng, làm cho tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

Người nhìn thấy còn có Hoàng đế.

Khóe miệng Hoàng đế chợt cứng khựng lại, đã không biết nói cái gì cho phải nữa.

Trong nháy mắt đó, Hoàng đế cũng giống như tất cả dân chúng biết được chân tướng, trong lòng thầm chửi tục, đồng thời còn xuất hiện một suy nghĩ: Video này căn bản là lính gác cấp SSS nổi điên tay xé cơ giáp mà?

Khóe mắt của phụ tá giật giật dời mắt khỏi tấm ảnh full HD kia, nói lời trái với lương tâm: “Bệ hạ, xem ra thực lực cô Trì không tệ, chúng ta không cần tiếp tục lo lắng những người ám sát và những kẻ tập kích kia nữa, cô Trì có năng lực tự bảo vệ mình.”

Hoàng đế bệ hạ lại một lần nữa không phản bác được.