Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 412: Hắc Ám Xâm Nhập




Trong mắt Mai Gia Niên, Trì Am cũng là người vô cùng đặc biệt.

Mặc cho muôn vàn biển người tấp nập, dù cô giấu hết ánh sáng nhưng vẫn khiến người khác nhìn thấy cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, ánh mắt dừng lại trên người cô. Có những người không cần dùng lời nói, không cần làm điều gì, chỉ riêng sự tồn tại của chính người ấy thôi đã tựa như ánh đèn trong bóng đêm, không thể bỏ qua.

Khi ánh mắt mọi người đều chú ý đến thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu Irya, Mai Gia Niên lại chú ý tới Trì Am ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Mặc dù khi ấy cô đứng trong đám đông, mặc quần áo bình thường nhất, mỉm cười nhàn nhạt, phong thái ung ung ấy đã khiến người ta khó có thể bỏ qua. Bởi vì bản thân cô ấy là một cường giả, có khí chất của cường giả, bất kể cô ấy thu liễm cỡ nào thì vẫn sẽ thu hút nhân loại cùng đẳng cấp với cô ấy.

Thân là người tu tiên trong thời đại mạt pháp, Mai Gia Niên có thể nhìn thấy quỹ tích và vận mệnh của thế giới.

Nếu nói Ngao Dẫn là vận mệnh chi tử của thế giới này, tác động tới quỹ đạo phát triển của toàn thế giới thì trong mắt anh ta, Trì Am tựa như sao trời trong bóng đêm, linh quang sáng sủa trên người cô gần như khiến đôi mắt anh ta bị phỏng. Cho dù là ban ngày ban mặt, linh quang trên người cô vẫn có thể sáng đến mức này, gần như khiến anh ta cho rằng người này là kiếp sau của vị đại năng nào đó.

Hơn nữa tuyến vận mệnh trên người cô phóng xạ ra chung quanh dày đặc, cứ như thể tác động đến muôn vàn thế giới, gần như không thể đếm được hết trên người cô có bao nhiêu tuyến vận mệnh. Không như Ngao Dẫn, tuyến vận mệnh của anh ta chỉ có một đường, một đường cực kỳ nặng nề, chỉ dẫn quỹ đạo phát triển của thế giới.

Cho nên đây cũng là lý do khiến anh ta chú ý tới cô trong đám đông ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Linh quang trên người cô, cùng với tuyến vận mệnh kỳ lạ khiến anh ta nhất thời sửng sốt, gần như cho rằng đôi mắt của mình nhìn thấy ảo giác.

Đến bây giờ tiếp xúc gần gũi, anh ta mới phát hiện đó không phải là ảo giác của mình.

Sau khi xác nhận điểm kỳ lạ trên người cô, anh ta không nhịn được nhớ tới Tư Ngang.

Tư Ngang là người mà anh ta chú ý nhất ngoại trừ vận mệnh chi tử sau khi đến thế giới này, người này cũng liên lụy tới hướng phát triển tuyến vận mệnh của Ngao Dẫn.

Anh ta chưa từng gặp Tư Ngang, nhưng Tư Ngang lại có vợ chưa cưới như Trì Am, xem ra anh ta không làm sai.

Phát hiện này khiến Mai Gia Niên càng thêm mong chờ cuộc gặp mặt với Tư Ngang.

Tiếc rằng lúc này Tư Ngang còn đang ở căn cứ Hy Vọng, lại không thích đi lại ở bên ngoài, không biết khi nào mới được gặp Tư Ngang một lần.

Trì Am nhảy xuống tường, đứng trước mặt Mai Gia Niên, lúc này mới phát hiện người đàn ông này rất cao.

Anh ta có vóc dáng cao ráo, đứng trong ánh hào quang tuấn tú như ngọc, ánh mắt lại sắc bén vô cùng, tựa như đang nhìn một tuyến vận mệnh không thể nhìn thấu, xuyên vào lòng người.

Trì Am biết lai lịch của Mai Gia Niên, cũng biết anh ta là người nghĩ cho thiên hạ, thế nên không sợ hãi anh ta.

“Sao anh Mai lại nhận ra tôi?” Cô cười hỏi.

“Vệ Đông và Lộ Minh từng nói với tôi, kiếm thuật của cô Trì rất lợi hại.” Mai Gia Niên giải thích: “Còn nữa, nghe nói cô là truyền nhân của thiên sư.”

“Truyền nhân thiên sư… là Đào Vi Lan nói với anh chứ gì.” Trì Am khẳng định.

Mai Gia Niên nở nụ cười, nói: “Cô ta cực kỳ kiêng kỵ cô.” Đào Vi Lan đương nhiên sẽ không nói cho anh ta biết chuyện này, mà anh ta tình cờ phát hiện, mới biết thì ra Trì Am là hung tinh trong vận mệnh của Đào Vi Lan.

Trên thế giới này, mỗi người ít nhiều gì đều mang theo chút linh quang, thực tế những linh quang đó là biểu hiện của sinh lực.

Người mang theo linh quang sáng rực đều là người có đại khí vận, linh quang càng thuần khiết sáng ngời thì chứng minh càng được ông trời chiếu cố. Trên người Đào Vi Lan cũng có linh quang, tiếc rằng linh quang của cô ta chứa màu máu tươi nhàn nhạt, rõ ràng khác hẳn tình huống của Trì Am.

Linh quang của Trì Am là linh quang sáng ngời êm dịu nhất mà anh ta từng chứng kiến từ trước tới nay, đẹp tựa như một viên minh châu tỏa ra vô số rực rỡ.

So với cô, mặc dù linh quang của Ngao Dẫn cũng sáng sủa, nhưng lại có màu xám vẩn đục, hiển nhiên là nữ sắc quá nặng làm ô nhiễm linh quang của anh ta. Nếu anh ta có thể giới hạn nữ sắc thì linh quang của anh ta sẽ càng sáng sủa hơn, phúc trạch kéo dài sang kiếp sau. Mà linh quang của Đào Vi Lan thì chứa huyết sắc, hiển nhiên là quá nhiều sát khí. Khi linh quang của cô ta bị huyết sắc làm ô nhiễm triệt để, Đào Vi Lan sẽ đọa ma, không còn được ông trời chiếu cố nữa.

Trì Am ồ một tiếng, không bận tâm cho lắm. Sau khi thả nam quỷ ra ngoài, đã lâu lắm rồi cô không liên lạc với nó, đêm nay có thể triệu hồi đến đây hỏi thăm tình hình một chút.

“Hiện giờ cậu chủ Tư thế nào?” Mai Gia Niên hỏi tiếp.

“Anh ấy rất tốt.” Mặc dù nói vậy, Trì Am lại hơi chột dạ.

Chắc là tốt lắm nhỉ.