Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 398: Hắc Ám Xâm Nhập




Gần đây ngoài lúc tu luyện, cô có thói quen ngồi trên nóc nhà nghe lỏm, lại khiến cô nghe thấy rất nhiều chuyện thú vị.

Ừm, quả nhiên thế giới trộn lẫn nguyên tác và fanfic này đã cho Tư Ngang rất nhiều bàn tay vàng. Chẳng trách thiết lập của anh là bum trời bum đất cô độc suốt đời. Nếu cô không đến thế giới này thì chắc cuộc đời của anh chính là như vậy.

Nếu cô không đến thế giới này…

Vậy còn những thế giới khác thì sao?

Lúc xuyên việt đến thế giới đầu tiên, tin tức trong đầu nói với cô rằng những thế giới mà cô xuyên việt là ba ngàn thế giới, mỗi một thế giới đều thực sự tồn tại, chỉ khi nào hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ thì cô mới có thể thể sống sót, tiếp tục xuyên việt đến thế giới kế tiếp.

Nhưng cô lại xuyên việt ngẫu nhiên!

Mỗi lần xuyên việt đến một thế giới, cô đều sẽ gặp Tư Ngang.

Bao nhiêu thế giới trôi qua, cuối cùng cô đã phát hiện một quy luật, đó là trước khi cô đến một thế giới, Tư Ngang đã sống ở đó rất lâu. Anh không đến thế giới này nửa chừng bằng cách xuyên việt như cô, chỉ có thể tiếp thụ ký ức của nguyên chủ trong giấc ngủ. Anh hoàn toàn sinh ra và lớn lên trong thế giới đó, hoàn thành cả cuộc đời của mình.

Phương thức xuyên việt của cô và Tư Ngang hoàn toàn khác nhau.

Ngoài ra thân phận của Tư Ngang trong mỗi thế giới đều rất cao, được vận mệnh thế giới chiếu cố, cứ như thể trong sâu xa, bản thân anh vốn sở hữu thân phận cao quý, cho nên những thế giới này mới cho anh đãi ngộ và an bài tốt nhất.

Lấy một ví dụ, nếu những thế giới này là thế giới tiểu thuyết do tác giả sáng tác thì Tư Ngang chính là nhân vật được tác giả thiên vị, cho anh những thứ tốt nhất, còn tốt hơn cả nhân vật chính.

Cô có thể giả thiết rằng cô xuyên việt là ngẫu nhiên, nhưng Tư Ngang lại xuyên việt có mục đích.

Có lẽ mấy thế giới mà Tư Ngang xuyên việt chưa chắc đã gặp được cô, còn thế giới mà cô xuyên việt nhất định sẽ gặp được anh, bởi vì anh đang chờ cô trong những thế giới đó. Có phải là có thể nói thế này, nếu cô không đến thế giới này thì Tư Ngang nhất định sẽ cô đơn sống hết một đời như trong tiểu thuyết không?

Suy đoán này khiến vẻ mặt Trì Am ngưng trọng.

Cô không muốn đoán như vậy, nhưng đây lại là lời giải thích cực kỳ hợp lý.

Hình như cô đã hơi hiểu được tại sao Tư Ngang cứ nói cô thích bay nhảy, rõ ràng không phải là cô bay nhảy, mà là cô không đến thế giới có anh, anh sống hết một đời cũng chưa chắc đã gặp được cô, đến khi anh đã khôi phục một chút ký ức, anh lập tức cho rằng cô chạy đến chỗ mà anh không tìm thấy.

Thế nên người đàn ông này hắc hóa.

Cho dù một lần nữa chuyển sinh đến thế giới mới, họ gặp lại nhau, mặc dù anh không có ký ức, nhưng theo bản năng cảm thấy cô sẽ bay nhảy khắp nơi, rời khỏi tầm mắt của anh. Cho nên người đàn ông này tiếp tục hắc hóa!

Vừa suy đoán đến đây, Trì Am cảm thấy thật oan uổng.

Cô không thể khống chế bản thân xuyên việt, thật sự không có cách nào cả, chứ không phải là cô thích bay nhảy đâu.

Buổi tối, Trì Am thấy Tư Ngang hiếm khi về nhà sớm một chút, không nhịn được nhìn anh.

Tư Ngang vẫn trong hình dạng thiếu niên ngây thơ nghi ngờ nhìn cô, hỏi: “Cô lại làm gì đấy?”

Trì Am: “… Tôi không làm gì hết, sao anh cứ cho rằng tôi sẽ làm gì đó vậy?”

Tư Ngang vươn tay kéo cô vào lòng, hôn lên môi cô, mãi tới khi thỏa mãn mới nói: “Không biết, dù sao tôi cảm thấy cô sẽ chạy lung tung, không bắt được, chỉ hận không thể làm ra mấy căn nhà tù nhốt cô lại, xem cô còn chạy kiểu gì.”

“… Tôi không chạy.” Trì Am nghiêm mặt: “Thật đấy, anh phải tin tôi.”

Cậu ừm một tiếng, cũng không nói là có tin hay không, cầm quần áo sạch vào phòng tắm tắm rửa.

Trì Am ngồi trên giường, lại một lần nữa khẳng định phỏng đoán của mình từ thái độ của Tư Ngang, không khỏi mệt lòng.

Rốt cuộc khi nào mới kết thúc trận xuyên việt này đây?

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, cuối cùng nhóm Trì Am lên đường đi thu thập vật tư.

Trước khi xuất phát, Tướng quân Tư đã sai người tìm hiểu rõ ràng thành phố mà lần này họ cần đi thụ thập vật tư, cách căn cứ Hy Vọng hai ngày đi đường, không xa cũng không gần, chung quanh không có căn cứ cỡ lớn nào, chỉ có một vài căn cứ nhỏ.

Căn cứ nhỏ ít người, thực lực không cao, bình thường sẽ không đi sâu vào những thành phố bị dị hình chiếm cứ để thu thập vật tư. Cũng chỉ có căn cứ cỡ lớn có thực lực như căn cứ Hy Vọng thì mới dám xâm nhập vào thành phố đã bị dị hình chiếm cứ để thu thập vật tư.

Nếu không phải có Trì Am trấn trường thì Tướng quân Tư cũng không dám phái người đến đó, thế khác nào tặng người cho dị hình làm đồ ăn?

Đội trưởng dẫn đội lần này là một Chiến sĩ cuồng tên là La Thành.

La Thành là một binh sĩ dưới trướng của Tướng quân Tư, có quân hàm thiếu tá, diện mạo thật thà, khí chất chính trực, rất dễ dàng khiến người ta tin tưởng anh ta là một người tốt ngay thẳng thành thật. Nhưng nếu thật sự cho rằng anh ta ngay thẳng thật thà thì sai quá sai, có những người có thể gọi là mặt khờ tốt bụng, cũng có những người được gọi là mặt khờ xấu bụng. La Thành chính là mẫu người mặt khờ xấu bụng đó.

Trên đường đi, Tư Ngang dẫn theo đám trợ lý Nghê Hi vừa đi vừa làm thí nghiệm.

Cuối cùng Trì Am cũng được mở mang tầm mắt với bàn tay vàng mà thiết lập phụ của nguyên tác và fanfic ban cho Tư Ngang.

Ở đây không thể không nhắc một câu, mặc dù nói thế giới này pha trộn giữa nguyên tác và fanfic, nhưng trộn lẫn bao nhiêu thế giới fanfic, ngay cả chính Phương Lạc Chương cũng không rõ. Có điều, chỉ cần thế giới này trộn lẫn fanfic nhiều bao nhiêu thì bàn tay vàng của Tư Ngang sẽ càng nhiều bấy nhiêu.

Thiết lập phụ trong fanfic mà, đều thể hiện trên người Tư Ngang.

Suốt đường đi, tất cả mọi người đều chứng kiến cảnh tượng dị hình vừa ngửi thấy mùi đã bỏ chạy.