Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 385: Hắc Ám Xâm Nhập




Quả nhiên hai ngày sau, mỗi buổi tối hầu như đều gặp phải quỷ đụng vào phù trận của Trì Am.

Sau nhiều lần, cuối cùng Trì Am cũng bắt được một con quỷ, vo tròn nó mang về nghiên cứu.

“Tên mi là gì? Hồi còn sống làm gì? Biến thành quỷ khi nào? Sau khi biến thành quỷ đã trải qua những gì?” Trì Am hỏi con nam quỷ đã bị mình khống chế.

Nam quỷ trợn tròn đôi mắt quỷ đỏ như máu nhìn cô, không lên tiếng.

Sau khi được khai nhãn có thể nhìn thấy quỷ dưới sự trợ giúp của Trì Am, Tư Ngang nhất thời bất mãn. Con quỷ này nhìn cái gì vậy?

Trì Am bấm Hỏa Diễm Chú ném về phía nó, con quỷ kêu thảm thiết một tiếng, cuối cùng lên tiếng: [Ta không biết ta là ai. Từ khi có ý thức, ta chỉ từng gặp một người, cô ta là Đào Vi Lan, những thứ khác ta đều không biết.]

“Vậy mi hiểu biết chừng nào về Đào Vi Lan?” Trì Am hỏi tiếp.

Nam quỷ lắc đầu: [Cô ta có được truyền thừa thiên sư chính thống, biết rất nhiều loại bùa chú, những cái khác ta không biết.]

“Truyền thừa thiên sư chính thống ư?” Trì Am không nhịn được bật cười.

Nam quỷ không biết cô đang cười cái gì, chỉ cẩn thận nhìn cô, sợ cô lại ra tay với mình. Đây là thiên sư thứ hai mà nó gặp phải ngoài Đào Vi Lan. Thủ đoạn của thiên sư mà dùng trên người quỷ thì sẽ khiến quỷ sống không bằng chết.

Phát hiện nam quỷ này hỏi gì cũng không biết, Trì Am cũng không gây khó dễ cho nó nữa, dùng một lá bùa thu hồi nó, tạm thời phong ấn nó trong bùa chú.

Sau khi thu hồi con quỷ, Trì Am nói với Tư Ngang: “Lần này thu quỷ của Đào Vi Lan, chắc chắn cô ta sẽ phát hiện, có lẽ sẽ không nhịn được ra tay. Ngày mai chú ý một chút đi.”

Tư Ngang gật đầu, hỏi một câu: “Cô định mang theo thứ này bên mình à?”

Trì Am: “…” Ông thánh ghen này.

Dựa theo tính cách trước kia của người đàn ông này, Trì Am giao lá bùa phong ấn quỷ cho anh cất, mới khiến cậu chủ Tư hài lòng một chút.

Cho dù là quỷ, anh cũng không muốn con quỷ đó quá gần sát với làn da của cô.

Đúng như lời Trì Am đã nói, ngày hôm sau sau khi Trì Am thu con nam quỷ kia, họ đã gặp phải dị hình tập kích.

Lần này họ chuyên môn đi đường vòng, mặc dù sẽ tốn thời gian gấp mấy lần mới trở về căn cứ Hy Vọng, nhưng cũng tốt hơn là băng qua mấy thành phố dị hình.

Có ong robot của Tư Ngang theo dõi chung quanh, họ có thể vượt qua khu vực dày đặc dị hình đúng lúc, mấy ngày nay vẫn luôn thuận lợi.

Nhưng hôm nay, họ đột nhiên bị dị hình tập kích.

Trì Am nhảy lên nóc xe ngay lập tức, nói với các Chiến sĩ cuồng: “Bảo vệ người trong xe, toàn bộ Chiến sĩ cuồng chú ý, hai người một nhóm, đừng cách nhau quá xa.”

Toàn bộ Chiến sĩ cuồng xuống xe nghênh chiến, người thường ngồi trong xe.

Vợ chồng Trì Tĩnh và vợ chồng ông Trần đều là người thường, họ ngồi trong xe bus lớn, nhìn dị hình dày đặc bên ngoài, hai vợ chồng nắm tay nhau như thể đang căng thẳng, cũng có thể là đang tự cổ vũ cho mình. Từ khi họ quyết định rời khỏi căn cứ Đào Nguyên, họ đã biết sẽ gặp phải dị hình tập kích, mấy ngày nay bình an vô sự khiến tâm trạng của họ thoải mái mấy phần, cho đến bây giờ nhìn thấy những con quái vật ăn thịt người đáng sợ này ở cự ly gần, họ vẫn không khỏi kinh hãi.

Chỉ có tận mắt chứng kiến thì mới biết dị hình đáng sợ nhường nào.

Nhưng khi thấy bóng người nhảy xuống từ trên nóc xe, cô cầm kiếm tựa như chiến thần đạp lên thân thể dị hình sơ cấp bước đi, điên cuồng giết chóc, chiêu thức tung hoành, mỗi một nhát kiếm đều khí thế vạn quân, đám dị hình đáng sợ ấy dễ dàng bị chém thành hai khúc dưới lưỡi kiếm của cô, cứ như những cây cải thảo.

“Am Am?” Lâm Tú Nhã kinh ngạc nhìn con gái mình.

Trì Tĩnh cũng trợn tròn mắt.

Càng không cần phải nói tới gia đình ông Trần và những người đi theo ông Trần rời khỏi căn cứ Đào Nguyên, tất cả đều sửng sốt.

Khi căn cứ Ánh Dương và căn cứ Hy Vọng bị dị hình vây thành, Trì Am đã từng hợp tác với Tư Ngang cứu vớt hai căn cứ trong lúc nguy nan, chiếm hết sự nổi bật. Tiếc rằng bởi vì tin tức lạc hậu, còn có suy tính của người cầm quyền nên sự tích của cô còn chưa truyền ra ngoài, người của các căn cứ khác hoàn toàn không hiểu biết về cô, cho nên khi chứng kiến cảnh tượng này mới kinh ngạc đến thế.

Khi thấy những con dị hình chết dưới kiếm Trì Am, trái tim mọi người dần dần trở nên yên ổn.

Cuối cùng họ đã hiểu tại sao lần này Tư Ngang lại tin tưởng sẽ dẫn mọi người đến căn cứ Hy Vọng bình yên.

Trì Am vừa chém giết dị hình sơ cấp, vừa tìm kiếm thể tiến hóa.

Bình thường có mặt Tư Ngang, dị hình sơ cấp đều sẽ trốn thật xa, nếu dị hình sơ cấp liều mạng bao vây lại đây thì chỉ có thể nói là có thể tiến hóa đang chỉ huy chúng, chỉ cần tìm được rồi giết chết nó thì đám dị hình sơ cấp đều sẽ rời đi.

Trì Am tìm kiếm một lát, chẳng mấy chốc đã thấy một con thể tiến hóa cấp C trà trộn trong bầy dị hình sơ cấp. Cô nhẹ nhàng nhảy lên vật kiến trúc gần đó, mượn lực bắn về phía thể tiến hóa, thanh kiếm trong tay cầm ngược chém lên trên, đâm trúng dị hình xông tới từ bên cạnh, con dị hình đó từ trên không trung rơi xuống đất, đầu bị chém đứt.

Người trong xe thấy cảnh này đều cực kỳ kích động.

Nhìn dị hình đông nghịt chung quanh coi cô như mục tiêu, nhưng cô vừa tấn công vừa phòng thủ, cứ như thể không có góc chết, có thể giết một đường mà vẫn cho người ta cảm giác dễ dàng, nhịp thở không hề rối loạn, nghiễm nhiên là một buổi trình diễn phấn kích.

Chẳng mấy chốc Trì Am đã đi đến trước mặt thể tiến hóa, vung kiếm về phía nó. Đầu thể tiến hóa văng lên cao, đập trúng người một con dị hình sơ cấp.

Dị hình vẫn không rút lui, công kích một cách sắc bén.