Nói đến đây, trong mắt bà đã có ánh nước, bà lấy khăn che mặt, che đi sự tuyệt vọng và giọt nước mắt trên mặt.
Trì Am không nói gì, nàng biết sau đó Lan quý phi sẽ nói gì, bà sẽ nói điều mà nàng luôn nghi hoặc.
Lan quý phi lau nước mắt rồi nói tiếp: “Năm đó khi bản cung mang thai Thập Thất, vừa đầy ba tháng đã xảy ra rất nhiều chuyện. Lăng mộ tổ tiên sụp đổ, điện Phụng Tiên bốc cháy, cháy rụi hơn phân nửa điện thờ. Trong dân gian lại càng không ngừng xảy ra tai nạn. Tộc Tư thị không biết không biết mình đã xúc phạm quỷ thần gì mà lại khiến giang sơn và con người chốn này thiếu chút nữa thì không còn đường sống... Về sau bản cung mới nghe nói từ chỗ Hoàng thượng rằng tất cả những chuyện này đều do tổ tiên Tư thị mà ra.”
Bà nhìn bóng đêm ngoài điện, chậm rãi kể lại: “Mấy trăm năm trước chính quyền tiền triều bị tiêu diệt, giang sơn Đại Tề mới định, để củng cố chính quyền và giang sơn của Tư thị mà tổ tiên Tư thị từng có ước định với yêu ma trong núi Thái Thường, chọn một thế hệ sau ưu tú hậu để cung phụng cho yêu ma. Mấy trăm năm đã qua, yêu ma núi Thái Thường cuối cùng cũng đã thức tỉnh, con cháu của Tư thị phải hoàn thành lời hứa ban đầu, nên đứa con chưa chào đời trong bụng ta đã bị yêu ma chọn trúng..”
“Quả nhiên, vào đêm trước ngày Thập Thất sinh ra, Quốc sư đã tiên đoán Thập Thất sinh ra sẽ có một đôi mắt không giống bình thường, cuối cùng kết quả trùng khớp với tiên đoán của Quốc sư. Sau này không biết vì sao mà lại truyền ra ngoài thành Thập Thất là yêu ma hàng thế, thế nhân đều coi Thập Thất là yêu ma hàng thế, thiên địa bất dung, sẽ mang đến tai nạn cho toàn bộ nhân gian. Thậm chí năm đó còn có mấy người rất buồn cười, ký vào một bản đề nghị Hoàng thượng giết chết Thập Thất vừa ra đời vẫn còn trong tã lót, để tránh cho sau khi nó lớn lên sẽ biến thành yêu ma, gây loạn cho toàn dân thiên hạ...”
Nói đến đây Lan quý phi lại cầm khăn che mặt, khóc ra tiếng.
Là một người mẫu thân đương nhiên bà rất yêu thương con mình, cũng từng dành trọn kỳ vọng cho đứa con trong bụng.
Những đứa con của bà còn chưa kịp chào đời thì vì sự ích kỷ của tổ tiên mà đã trở thành vật hi sinh của hiệp nghị giữa con người và yêu ma. Hắn đã hy sinh nhiều như vậy mà vẫn có người không chịu buông tha cho hắn, để hắn phải trưởng thành trong ấm ức. Thậm chí còn không biết khi nào yêu ma núi Thái Thường sẽ đi vào nhân gian, chiếm lấy thân xác hắn, khiến Thập Thất hoàng tử chân chính hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.
Thập Thất hoàng tử là vật chứa năm đó yêu ma đã chọn trúng.
Mấy trăm năm đã qua, yêu ma muốn giáng lâm nhân gian một lần nữa thì cần có một vật chứa có thể để chúng sử dụng ở nhân gian, Thập Thất hoàng tử là cơ thể chúng cần.
Nói chính xác thì Thập Thất hoàng tử là người yêu ma đưa tới đầu thai, khi hắn trưởng thành thì yêu ma sẽ tới lấy đi thân thể của hắn.
“Quốc sư nói rằng mỗi mười năm Thập Thất sẽ gặp phải kiếp nạn, nếu vượt qua được thì nó sẽ vô sự, còn nếu không chịu được thì sẽ trở thành vật chứa của yêu ma và trở thành cơ thể cho yêu ma giáng lâm vào nhân gian. Đến lúc đó mới là lúc yêu ma hàng thế, nhân gian đại loạn.”
Lan quý phi nói đến đây thì ngẩng đầu nhìn nàng, khuôn mặt đờ đẫn nói: “Kỳ hạn yêu ma cho chính là năm nay. Năm nay Thập Thất hai mươi tuổi, đến ngày sinh nhật của nó thì yêu mà sẽ đích thân đi vào nhân gian, lấy đi cơ thể con cháu mà tổ tiên Tư thị đã hứa sẽ dâng cho nó. Đến lúc đó, Thập Thất sẽ hoàn toàn bị biến thành vật chứa của yêu ma, không còn là người nữa.”
Trì Am cụp mi, thất thần ngồi đó.
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao nam nhân kia lại muốn đích thân đi đến Vân Trạch một chuyến, vì sao sự tồn tại của hắn lại khiến cho quỷ thần né tránh, hóa ra là như vậy.
Bản thân hắn chính là người được yêu ma cường đại núi Thái Thường chọn trúng, là vật chứa yêu ma giáng lâm nhân gian cần có, cho nên thuở nhỏ hắn mới có thể điều khiển những yêu ma bình thường kia làm việc cho mình, cho nên trong hoàng cung địa vị của hắn mới đặc biệt như thế, cho nên hắn mới có thể chiêu mộ nhiều kỳ nhân dị sĩ làm việc cho mình, cho nên Hoàng đế mới có thể dung túng với hắn như thế...
Tất cả là bởi vì hắn là người được yêu ma núi Thái Thường chọn trúng.
Trì Am không khỏi cảm thấy đau lòng.
Mặc dù nàng biết rằng thế giới này chỉ là một thế giới mà họ đi ngang qua, nhưng bây giờ họ đang sống ở đây. Sự bất công của thế giới đối với Tư Ngang vẫn khiến nàng cảm thấy đau lòng khó chịu.
Thì ra ngay từ đầu Tư Ngang đã phải chịu tội như vậy.
Nhưng nàng tin rằng ngay cả khi Tư Ngang đang trong tình cảnh không chịu nổi, là vật chứa của yêu ma, thì hắn vẫn sẽ là người chiến thắng cuối cùng. Dù có là yêu ma cũng không thể thắng nổi.
Đã là vật của hắn thì không ai có thể lấy đi được.
Nàng tin chắc như vậy, tin hắn mà không cần lý do!
Thấy Trì Am quá bình tĩnh, Lan quý phi không nhịn được hỏi nàng: “Chẳng lẽ con không tin?”
“Không, con tin!” Trì Am biết bà không cần phải lừa nàng.
Khóe miệng Lan quý phi hơi giật, nói: “Nếu như lúc trước ta mạnh mẽ hơn, bảo vệ được đứa trẻ trong bụng thì có lẽ Thập Thất sẽ không biến thành vật chứa của yêu ma...”
Nói đến đây, nước mắt bà lại trào ra, khóc thút thit.
“Nương nương, chuyện này không thể trách người được.” Trì Am bình tĩnh nói, việc này thực sự không thể trách Lan quý phi. Dù sao thì cũng không ai biết đứa con chưa ra đời của bà lại bị yêu ma núi Thái Thường chọn trúng.