Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 205




Lan quý phi ngồi trước giường, thỉnh thoảng cầm khăn lau cái trán đầy mồ hôi lạnh cho Hoàng đế đang ngủ say.

Một đám người trầm mặc nhìn Lão Hoàng đế, trong lòng bọn họ đều hiểu, thời gian của ông ta không còn nhiều lắm.

Sáng nay Lão Hoàng đế vốn vẫn luôn tĩnh dưỡng trong điện Dưỡng Tâm đột nhiên tuyên họ tiến cung, còn chưa kịp nói được vài câu thì ông ta đã không có được mà nhắm mắt lại. Bởi vì tình huống của Lão Hoàng để nhìn không được tốt lắm, mấy Lão Vương gia lo lắng ông ta sẽ thật sự có chuyện, không dám tuỳ tiện rời đi, cho nên bọn họ vẫn chờ ở trong cung cho tới bây giờ.

Trong thời gian này Lão Hoàng đế ngủ rồi tỉnh, tỉnh rồi lại ngủ, mỗi lần tỉnh lại luôn không nói được mấy câu.

Nhìn thấy Lão Hoàng đế từ tối đến giờ vẫn chưa thức dậy, Thụy Thân Vương rốt cục không nhịn được đề nghị: “Hay là mời Quốc sư tới một chuyến đi?”

Lan quý phi đang lau mồ hôi cho Lão Hoàng đế, nghe thấy lời này, đôi mắt bà chợt lóe lên.

Các vị vương gia khác cũng lo lắng Hoàng thượng không qua khỏi nên liền nhỏ giọng thảo luận.

Thật ra họ đều lo lắng rằng nếu Lão Hoàng đế đột nhiên mất mà không kịp lập di chúc thì những vị hoàng tử kia ắt sẽ làm ầm ĩ lên, tranh giành nhau đỏ mắt vì vị trí này. Người không may vẫn là giang sơn Đại Tề và thiên hạ bách tính. Bọn họ không thể cho phép xảy ra chuyện như vậy, cho nên vẫn luôn trấn giữ ở chỗ này chính là vì để phòng vạn nhất.

Cuối cùng, mấy vị vương gia cùng nhất trí, quyết định đi mời Quốc sư tới đây, nếu Lão Hoàng đế có nguy hiểm thì có Quốc sư ở đây không những có thể trấn trụ mấy phần, mà còn có thể kịp thời cho Lão Hoàng đế tỉnh lại một lần, để ông ta lập di chiếu, phòng ngừa tình huống không cần thiết phát sinh.

“Không cần đi mời Quốc sư, trẫm không sao hết...” Một giọng nói yếu ớt vang lên.

Mấy vị vương gia quay đầu liền thấy Lão Hoàng đế trên giường cuối cùng cũng tỉnh lại, trong lòng vui mừng khôn xiết.

Lão Hoàng đế được Lan quý phi đỡ ngồi dậy, dựa vào một cái gối, cố sức nói: “Đi... gọi Thập Thất tới, trẫm có chuyện muốn nói với nó.”

Đám người quay sang nhìn nhau, nhưng nhìn thái độ của Lão Hoàng đế thì lại không dám trái lệnh ông ta, đành phải phái người đi đến cung Cảnh Dương mời Thập Thất hoàng tử tới.

Thập Thất hoàng tử đến rất nhanh.

Hắn ngồi kiệu tới, còn có Trì Am và đám Phỉ Âm đi theo.

Lão Hoàng đế nhìn Thập Thất hoàng tử đi vào thì không khỏi cười nói: “Thập Thất, đến chỗ phụ hoàng.”

Thập Thất hoàng tử thần sắc nhàn nhạt, nhìn thấy dáng vẻ của Lão Hoàng đế mà lại không hề kinh ngạc hay buồn bã gì. Mấy vị lão Vương gia nhìn vào trong mắt, trong lòng chợt lạnh, cảm thấy phản ứng này của Thập Thất hoàng tử quá mức lạnh lùng bạc bẽo.

Quả nhiên là yêu ma hàng thế, không có tình cảm gia đình.

Trước khi Thập Thất hoàng tử đi tới trước giường, Lão Hoàng đế liền lệnh cho những người khác đi ra ngoài.

Mọi người tuy không yên lòng nhưng cũng không tiện trái lệnh Lão Hoàng đế, đành phải lui ra thiên điện chờ triệu kiến.

Trì Am vốn dĩ cũng đang đợi ở Thiên Điện, những cung nhân bên người Lan quý phi lại tới nói Lan quý phi mời nàng mời đến một chỗ khác trong Thiên Điện để nói chuyện.

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều chú ý đến điện Dưỡng Tâm, cũng không thèm để ý đến hai nữ nhân sinh hoạt trong hậu cung là Lan quý phi và Trì Am, khi Trì Am được gọi đi thì họ cũng không quan tâm cho lắm.

Khi Trì Am đến liền thấy Lan quý phi đang mệt mỏi ngồi trên giường, bên cạnh có cung nhân xoa bóp bả vai và chân cho bà đỡ mệt. Trong điện đốt hương cánh kiến trắng, gương mặt xinh đẹp của Lan quý phi dưới ánh đèn có vẻ mông lung, khiến người ta thấy không chân thực.

Nhìn thấy nàng Lan quý phi liền xua tay miễn cho nàng thỉnh an, bảo người dâng trà cho nàng xong liền lệnh cho đám cung nhân đi ra bên ngoài chờ lệnh.

Trì Am ngồi trên ghế Mai Côi khắc hình hoa cúc hoa lê ở cách giường không xa, nâng chén trà lên nhấp một ngụm rồi buông xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Lan quý phi.

Lan quý phi dựa vào trên giường với tư thế lười biếng, nhẹ nhàng vuốt đối vòng tay phỉ thúy trong suốt như gương trên cổ tay, đôi mắt hạnh thất thần nhìn phía trước như có vô vàn tâm sự, trong mắt xẹt qua suy nghĩ phức tạp.

Một lúc lâu sau Lan quý phi mới mở miệng nói: “Con có biết lời tiên tri của Quốc sự khi Thập Thất mới sinh ra không?”

Trì Am gật đầu nói: “Có biết, rất nhiều gia tộc trừ ma đều truyền tai nhau, yêu ma hàng thế, nhân gian đại loạn.”

Lan quý phi cười khẩy một tiếng: “Cái gì mà yêu ma hàng thế? Chỉ là thứ được tạo ra bởi lòng tham của con người mà thôi. Nếu không phải vì lòng tham của họ thì tại sao Thập Thất của bản cung lại phải chịu tội trong cung điện này chứ? Nhiều năm qua khiến thằng bé trông như một người sắp chết, khó khăn sống lay lắt tạm bợ, còn bị những người không biết chuyện mắng là yêu ma, nguyền rủa nó chết sớm...”