Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 185




Trì Am nghe say sưa ngon lành, cũng không cảm thấy nhàm chán vô vị. Thập Thất hoàng tử ngồi bên cạnh yên lặng lắng nghe, không lên tiếng cắt ngang. Trong lúc chốc lát, hai mẹ con đều ngó lơ hắn.

Đợi đến lúc trưa dùng bữa, Lâm thị mới nhớ tới Thất hoàng tử đang ngồi bên cạnh, đột nhiên giật mình.

Trì Am coi như không có chuyện gì, một tay nắm lấy người kia đi dùng bữa.

Thời gian một ngày trôi qua cực nhanh, Trì Am trò chuyện với người nhà, bởi đôi bên đều mong muốn kéo gần mối quan hệ, phút chốc đã xóa bỏ khoảng cách xa lạ mười năm kia.

Trì Am vốn định tranh thủ ở cạnh cha nương nhiều hơn trước hôn lễ của Mao Nhân và Bùi Cảnh Tuấn, sau đó họ sẽ hồi kinh. Nào ngờ qua vài hôm, bên Vân Trạch có tin tức truyền đến, nhóm đệ tử Trì gia đang rèn luyện tại đó bị mất tích.

Nét mặt của vợ chồng Trì Tĩnh thay đổi: “Mất tích là có ý gì? Ngươi nói kỹ xem!”

“Hiện Nhi cũng mất tích rồi ư?” Lâm thị vội hỏi tung tích của nhi tử.

Người hầu của Trì Hiên do Trì Tĩnh sắp xếp cho nhi tử quay về báo tin. Hắn ta buồn bã cúi đầu, nói: “Hai hôm trước, thiếu gia và những người khác cùng vào một thuỷ vực của Vân Trạch, tại đó họ phát hiện một loại quái ngư. Thiếu gia bọn họ nói muốn điều tra thử xem, bảo đám thuộc hạ bên dưới chờ, ai ngờ mãi tới khi trời tối thì không thấy họ ra ngoài...”

Cuối cùng khi phát hiện đám người đi vào thuỷ vực kia đều mất tích, đám người hầu chờ bên ngoài mới hoảng lên, vội cử người về bẩm báo Sau khi hỏi rõ tình hình, Trì Tĩnh lập tức kêu người chuẩn bị. Ông ấy phải tự mình tới Vân Trạch.

Tuy Lâm thị lo lắng, nhưng biết hai vợ chồng không thể đồng thời rời đi, cũng phải có một người ở lại Hoài Lăng trấn giữ, bà ấy bèn đè nén đau khổ trong lòng, thu dọn hành lý và đan dược cho trượng phu, chuẩn bị cho chuyến đi.

“Cha, con cũng muốn đi theo cha.” Trì Am nói.

Trì Tĩnh quay đầu nhìn nữ nhi, suy nghĩ một chút rồi đồng ý. Tuy mấy năm nay nữ nhi không bên cạnh, nhưng con bé đã tu luyện cùng Quốc sư, thực lực không tồi đã có thể hành động đơn độc, không cần xem con bé như hoa trong nhà kính.

Đợi lúc xuất phát, Trì Tĩnh thấy cỗ xe của Thập Thất hoàng tử và một đội quân tinh nhuệ, không còn lời gì để nói nữa rồi. Ông ấy vốn chỉ cần con gái đi theo, nào ngờ Thập Thất hoàng tử cũng đi chung. Hơn nữa nhìn khí thế phô trương này, thật sự khiến người ta không biết nên nói gì cho phải.

Trì Am cũng rất ngạc nhiên khi Thập Thất hoàng tử đi theo. Hắn thản nhiên lên tiếng: “Ta cũng đi xem thử.”

Trì Am suy nghĩ một lúc, cuối cùng không từ chối việc hắn đi theo.

Còn Lâm thị thì lại lo lắng sức khoẻ yếu ớt của Thập Thất hoàng tử, trước khi ra cửa liền thì thầm với con gái: “Am Am, sức khoẻ của Thập Thất hoàng tử có được không?”

Nam nhân kỵ nhất là người khác nói mình không được, Trì Am phát hiện Thập Thất hoàng tử đang nhìn sang đây, nàng vội nói: “Nương yên tâm đi, còn có mấy người Phỉ Âm nữa mà. Thực lực của họ không tầm thường chút nào đâu, sẽ không có chuyện gì đâu ạ.”.

Thập Thất hoàng tử trông có vẻ yếu ớt, nhưng người tài giỏi bên cạnh hắn không ít, không thể coi thường.

Lâm thị nào có thể yên tâm, bây giờ nữ nhi ngốc của bà ấy một lòng một dạ dồn hết tâm tư vào người của Thập Thất hoàng tử. Nếu hắn có mệnh hệ gì, chẳng phải nữ nhi sẽ thành goá phụ cả đời sao? Thật ra goá phụ cũng không sao cả, góa phụ thì cũng có người tái giá đấy thôi, bà ấy đang lo con gái đã chấp nhất với Thập Thất hoàng tử, nếu hắn có chuyện gì, nửa đời sau nàng sẽ đau lòng đến thế nào đây?

Dưới sự lo lắng của Lâm thị, đoàn người xuất phát đi Vân Trạch.

Để tranh thủ thời gian, Trì Tĩnh dẫn người cưỡi ngựa, dùng tốc độ nhanh nhất tới Vân Trạch.

Vốn cứ tưởng rằng cả đoàn người ngựa của Thập Thất hoàng tử sẽ không nhanh bằng họ cưỡi ngựa, nhất định sẽ tụt lại phía sau. Nhưng ai ngờ xe ngựa của hắn lại bám sát theo đuổi họ, không hề bị bỏ lại. Hắc mã thần tuấn kéo xe khác thường, vừa nhìn đã biết không phải loại ngựa tầm thường, đi cả ngày con ngựa kia vẫn vững vàng đi theo đội quân.

Trên đường đi luôn gắng sức đuổi theo, lộ trình vốn dĩ ba ngày đã rút ngắn xuống còn một ngày rưỡi.

Trưa hôm sau, cuối cùng một đám người cũng tới Vân Trạch.

Lúc họ tới đây, đều lộ ra nét mặt mệt mỏi. Nhưng điều mà Trì Tĩnh lo lắng nhất vẫn là Thập Thất hoàng tử luôn tránh trong xe ngựa không lộ diện kia, nghĩ tới sức khoẻ yếu ớt của hắn, ông cũng giống như thế tử mình, lo hắn quá lao lực, thở không nổi rồi cuối cùng toi mạng, thể chẳng phải khuê nữ sẽ khóc chết đi sống lại à?

Đang nghĩ ngợi thì chợt thấy nữ nhi nhà mình đỡ Thập Thất hoàng tử mặt mày tái nhợt đi xuống xe ngựa.

Tuy Trì Tĩnh thấy nét mệt mỏi trên mặt hắn nhưng sinh khí trên người vẫn duy trì, xem ra vẫn khá ổn, vậy là không để ý tới hắn nữa mà quay đầu nhìn về hướng Vân Trạch cách đó không xa