Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 151




Thập Thất hoàng tử trầm mặc nhìn nàng với đội mắt màu tím sẫm ấy một lúc lâu, sau đó khẽ giơ tay lên.

Một thái giám có vẻ ngoài khá đẹp tới gần, nhỏ giọng hỏi: “Điện hạ, ngài nhìn trúng kẻ nào?”

Thập Thất hoàng tử chỉ về đám người.

Thái giám kia nhìn theo hướng cậu chỉ, liền thấy một bé gái khoảng năm tuổi đứng bên cạnh hai đứa trẻ khôi ngô khác. Bé gái này mặc trang phục bằng gấm màu hồng phấn, thêu hình bướm bay muôn màu, phía dưới mặc một chiếc váy xếp ly, ngũ quan tinh xảo, dáng vẻ tròn trịa dễ thương, rất khiến người khác yêu thích.

Điều khiến người ta càng thích hơn nữa là trong số rất nhiều đứa trẻ đang sợ hãi hoặc run rẩy thì chỉ có một mình nàng là có ánh mắt ngây thơ, nhìn Thập Thất hoàng tử bằng đôi mắt to đẹp của mình, trông rất mềm mại dễ thương, khiến đám cung nhân lập tức sinh thiện cảm.

Vì vậy thái giám kia lập tức đi xuống, đến bên cạnh Trì Am, cười nói: “Đây là Trì cô nương phải không? Nô tài tên là Phỉ Âm, Điện hạ đã chọn trúng cô nương rồi. Mời cô nương đến chỗ Điện hạ để nói chuyện, được không?”

Lời dỗ dành trẻ con kiểu này khiến Trì Am không nói nên lời, nhưng nàng vẫn phải giả vờ ngây thơ vô tội, rụt rè hỏi: “Điện hạ sao?”

“Đúng rồi.” Phỉ Âm nở một nụ cười thân thiện. Hắn ta có vẻ ngoài trông rất dễ nhìn, cười lên lại càng đẹp mắt hơn, rất dễ dàng khiến người khác sinh lòng yêu thích.

Khi thái giám này đi xuống tất cả những đứa trẻ trong đại điện đều giật thót người, cho đến khi phát hiện hắn ta đi tới trước mặt cô nương Trì gia nhỏ tuổi nhất thì trái tim đang treo lơ lửng trên không trung cuối cùng cũng rớt xuống một nửa.

Còn sắc mặt của Bùi Cảnh Tuấn và Mao Nhân bên cạnh Trì Am thì lại thay đổi.

Mao Nhân suýt chút nữa đã đưa tay ra túm lấy Trì Am che ra sau lưng mình, nhưng lại bị Bùi Cảnh Tuấn âm thầm ngăn lại.

Ánh mắt Bùi Cảnh Tuấn tối sầm, sau khi ngăn hành động hấp tấp của Mao Nhân, cậu cũng rất lo lắng nhìn thái giám kia.

Trước khi được gọi vào kinh, cậu đã biết chuyện về vị Thập Thất hoàng tử là yêu ma giáng sinh này từ gia tộc mình. Cậu biết bên cạnh hoàng tử có một thái giám nam sinh nữ tướng, tên là Phỉ Âm, là một nhân vật rất lợi hại. Hắn ta không chỉ có thủ đoạn cao minh mà võ công lại càng lợi hại hơn, là một nhân vật không thể đắc tội.

Đừng nhìn hắn ta giờ này cười như hoa dỗ dành Trì Am mà lầm, đến lúc hắn ta trở mặt thì có thể rút gân lột da người ta, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

Cho nên Bùi Cảnh Tuấn dù có lo lắng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, tránh cho những đứa trẻ khác cũng gặp nạn, nói không chừng còn liên lụy đến Trì Am.

Trì Am giả vờ ngây thơ không biết gì, rụt rè đi theo thái giám tên là Phỉ Âm kia đến chỗ của Thập Thất hoàng tử ở cách đó không xa.

Nàng đi đến trước mặt Thập Thất hoàng tử, mở to đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn cậu, càng nhìn nàng càng thấy vui vẻ. Không ngờ ở thế giới này Tư Ngang lại biến thành một bé trai xinh xẻo mềm mại yếu ớt, đã vậy lại còn là một cậu nhóc xinh trai ốm yếu nữa. Đâu có giống những thế giới khác, toàn là kẻ cường đại biến thái. Trong cậu lúc này rất xinh xẻo nhưng có vẻ tính tình lại không được tốt lắm.

Thập Thất hoàng tử nhìn tiểu cô nương đi đến trước mặt mình, đột nhiên giơ một bàn tay nhợt nhạt ra chạm vào khuôn mặt nàng.

Tay cậu rất lạnh, Trì Am vô thức co rút lại, sau đó liền phát hiện sắc mặt cậu nhóc này lập tức thay đổi ngay, dáng vẻ hung ác nham hiểm nhìn nàng vô cùng khủng bố, khiến tim gan nàng cũng phải run rẩy.

Má ơi, tính tình của Tư Ngang ở thế giới này thực sự rất rất rất tệ.

Phỉ Âm và đám cung nhân nhìn thấy biểu cảm của chủ tử còn tưởng là cậu không hài lòng với tiểu cô nương này, đang nghĩ xem có nên cứu cô bé hay không thì đã thấy cậu đột nhiên cố chống người mình lên, kéo nàng tới ôm vào lòng thật chặt. Sau đó dụi khuôn mặt lạnh lẽo của mình vào khuôn mặt ấm áp của nàng.

Cái chạm lạnh lẽo này khiến Trì Am lại không nhịn được mà run lập cập, suýt chút nữa nghĩ Thập Thất hoàng tử thực chất chỉ là một xác chết.

Tuy bây giờ nàng mới tu luyện, những kiến thức nàng tích lũy từ mấy thế giới nên vẫn có thể lập tức phát hiện ra tử khí trên người cậu rất nặng, cho thấy sinh mệnh của cậu có thể mất đi bất cứ lúc nào. Trì Am lại càng lo lắng hơn.

Thập Thất hoàng tử khó khăn ôm nàng vào trong ngực, ôm thật chặt không chịu buông tay, nói với Phỉ Âm bằng giọng suy yếu: “Quay về...”

Phỉ Âm hiểu ý, cũng không thèm nhìn Trì Am xui xẻo được Thập Thất hoàng tử tuyển chọn, kêu người đi khiêng kiệu, sau đó cả đoàn người đông đảo kéo nhau rời đi.

Những đứa trẻ có mặt ngơ ngác nhìn đoàn người đang rời đi, sau đó mới chợt nhận ra Thập Thất hoàng tử đã lựa chọn được con quỷ xui xẻo giúp kéo dài tính mạng cho mình rồi, cảm giác nhẹ nhõm do sống sót sau tai nạn chợt lóe lên trong đầu chúng, khiến chúng đều thấy mờ mịt, không biết nên phản ứng thế nào.

“Am muội muội...” Mao Nhân như sắp khóc đến nơi.

Bùi Cảnh Tuấn giữ chặt nàng, che lấy miệng cô bé, không để cô bé làm ra chuyện gì chọc giận Thập Thất hoàng tử, nếu không những người có mặt tại đều sẽ mất mạng.

Đồng thời, trong lòng cậu cũng cảm thấy kỳ quái, phát hiện hôm nay bọn họ đi vào cung nhưng không có người trong Huyền Môn đến kiểm tra pháp lực, dường như cũng không phải muốn tuyển người kéo dài tính mạng cho Thập Thất hoàng tử.

Trì Am được trai xinh Thập Thất hoàng tử ôm chặt, rõ ràng là con ma bệnh gió thổi qua là ngã nhưng sức lực lại rất khỏe, khiến nàng không thể bứt ra được, chỉ có thể để cậu quấn lấy người mình như một con bạch tuộc.