Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 103




Tử Thần khoác áo choàng đầu lâu màu đen, cầm lưỡi hái màu đen xuất hiện từ trong bóng đêm, đi về phía phòng phẫu thuật.

Bác sĩ đang cấp cứu Trì Tâm gặp tai nạn giao thông trong phòng phẫu thuật, mục tiêu của Tử Thần lần này là Trì Tâm.

Ý thức được điều này, đồng tử của Trì Am co rụt lại, lập tức cắn rách ngón tay chuẩn bị dùng huyết phù đuổi nó đi.

Huyết phù của cô vừa hoàn thành thì cảm giác được dao động trong không khí, sau đó là ác ma mặc trường bào màu đen xuất hiện, vươn tay về phía Tử Thần, một quả cầu màu đen bắn về phía Tử Thần, ép nó trở lại trong bóng đêm.

“Cô ấy là con mồi của ta, cho dù là Tử Thần cũng không thể mang cô ấy đi!” Người đàn ông nở nụ cười tà khí ngạo mạn.

Sau khi đuổi Tử Thần đi, anh ta quay sang nhìn mấy người ở đây. Đối diện với ánh mắt của anh ta, Trì Am lập tức giả vờ như đau khổ bị thống, làm như không nhìn thấy anh ta giống những người chung quanh.

Người đàn ông nhìn cô một lát mới xoay người rời đi.

Từ đầu tới cuối, người ở đây đều không cảm nhận được biến hóa trong không khí, cũng không nhìn thấy Tử Thần và ác ma xuất hiện rồi biến mất.

Một tiếng sau, đèn phòng phẫu thuật tắt, Trì Tâm được cứu sống.

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Trì Am cũng lộ vẻ vui sướng, sau đó đau lòng vì em gái còn đang hôn mê, khăng khăng đòi ở lại đây chờ cô ta tỉnh lại.

Bà Khâu không còn cách nào khác, đành phải kêu cô canh chừng, bảo quản gia về nhà thu dọn đồ đạc nằm viện cho Trì Tâm đưa đến đây.

Trì Am canh giữ trước giường, nhìn Trì Tâm sắc mặt trắng bệch nằm trên giường, ánh mắt nhìn về phía túi đeo dính máu đặt trên ghế.

Đó là túi đeo mà Trì Tâm vẫn luôn mang theo bên người.

Sau khi nhận thấy điều này, thấy trong phòng bệnh ngoài mình và Trì Tâm đang hôn mê thì không có người khác, cũng không cảm nhận được khí tức của ác ma kia, Trì Tâm bèn lấy nó lại đây, tò mò mở ra. Khi thấy thứ bên trong, cô thoáng sửng sốt.

Trì Tâm lấy một cuốn sách dày cộp đóng chỉ trông hơi cổ xưa từ trong túi đeo.

Cuốn sách này là bìa cứng, vỏ bìa màu đỏ tươi, toàn bộ trang bìa bị một ngôi sao năm cánh to đùng chiếm cứ, bên trong ngôi sao năm cánh còn có một hình vẽ kỳ lạ, thoạt nhìn vừa trang trọng vừa tà dị.

Ánh mắt Trì Am rơi xuống ba chữ thiếp vàng đỏ như máu trên trang bìa: Sách Triệu Hoán.

Sách Triệu Hoán

Khóe miệng cô hơi co giật, thầm nghĩ có phải Trì Tâm đã dùng thứ này để triệu hoán ác ma không? Cho nên người đàn ông tóc đen kia thực tế là một ác ma bị triệu hoán đến nhân gian sao?

Trì Am cảm thấy mình cần phải nghiên cứu cuốn sách này, không chừng sẽ giúp ích cho việc tìm hiểu thế giới này và những sinh vật phi nhân loại của cô.

Sau khi bà Khâu quay lại, lúc bà Khâu khuyên cô về nhà nghỉ ngơi để bà ấy ở lại canh gác, Trì Am từ chối mấy lần, sau đó bất đắc dĩ đồng ý.

“Bác sĩ nói sáng mai chắc hẳn Tâm Tâm sẽ tỉnh dậy. Nếu em ấy tỉnh, bà nhất định phải gọi điện cho tôi.” Trì Am căn dặn với vẻ mặt không yên lòng.

Bà Khâu đồng ý liên hồi, chỉ cần có chịu về nhà nghỉ ngơi đừng làm hỏng thân thể của mình thì làm gì cũng được.

Trì Am về nhà với vẻ mặt lo lắng, thuận tay xách luôn cuốn “Sách Triệu Hoán” kỳ quái kia.

Sau khi trở về biệt thự nhà họ Trì, Trì Am không có tâm trạng ăn cơm, dặn dò toàn bộ người hầu không được quấy rầy mình, sau đó vội vàng trở về phòng.

Về tới phòng, cô khóa hết toàn bộ cửa sổ, hơn nữa kém rèm che, sau đó mới bật đèn trong phòng nghiên cứu cuốn sách kỳ lạ này.

Quyển sách này trông rất dày, nhưng số trang cũng không nhiều, hơn nữa chữ viết trong sách rất ít, ngược lại sẽ có những hình vẽ kỳ dị.

Trì Am nghiên cứu một hồi, tầm mắt dừng lại trên dòng chữ trong trang đầu “Sách Triệu Hoán”:

Đọc thần chủ, phụng hiến máu tươi, triệu hoán ta đến trần gian, ta sẽ thực hiện nguyện vọng của ngươi!

Trì Am nhíu mày, vươn tay sờ chữ viết trong sách, ngón tay chạm vào chỗ trống không ở giữa trang sách, chỗ này cũng có dấu hiệu sao năm cánh, xúc cảm của nó khác biệt, sắc màu đỏ tươi rất dễ dàng khiến người ta nghĩ tới trang giấy bị máu nhuộm màu.

Trì Am ngẫm nghĩ, cuối cùng khẽ cắn môi, vẫn quyết định thử một lần để xem mình có thể triệu hoán được cái gì hay không.

Chuyện xảy ra ở thế giới này càng ngày càng vượt qua phạm trù năng lực của cô. Nếu cô không cố gắng nữa thì có lẽ nhiệm vụ của cô sẽ thất bại, cô sẽ vĩnh viễn chết ở tiểu thế giới này.

Trì Am không muốn chết. Cho dù là lúc khó khăn nhất cô cũng muốn sống, tiếp tục gặp gỡ Tư Ngang.

Cô dùng dao đâm thủng ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trang sách.

Khi máu nhỏ giọt lên trang sách, chẳng mấy chốc đã bị trang sách hấp thụ. Trang giấy đỏ như máu đột nhiên trở nên sống động, bên trong có huyết sắc sôi trào, trông vừa ma mị vừa đẫm máu.

Trì Am đang định lật một trang để xem có phải giọt máu đó đã thẩm thấu đến trang hai hay không thì chợt sao năm cánh trên cuốn sách tỏa ra ánh sáng sáng ngời, cả trang sách tỏa ra ánh sáng trắng chói lòa, còn âm thầm hòa lẫn màu vàng kim, chiếu sáng hết cả căn phòng.

Ánh mắt Trì Am bị ánh sáng đâm vào không mở được, chỉ có thể nhắm mắt lại.

Một luồng gió không biết thổi tới từ phương nào, Trì Am cảm thấy cả người lạnh run, mái tóc dài xõa sau lưng cũng bị gió thổi tung bay, sau đó một lực lượng mềm nhẹ bao bọc chung quanh cô, đau đớn trên mắt cũng thối lui.

Trì Am chậm rãi mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt là một cây lông vũ trắng rơi xuống trước mắt, lướt qua tầm mắt của cô.

Còn chưa kịp thấy rõ mình triệu hoán được thứ gì thì cô đã bị một đôi tay mạnh mẽ ôm chầm vào lòng...